Dưới ánh mắt mọi người, ngay khi kim sắc quang mang sắp bay đến bên người Diệp Tinh, bỗng nhiên một cỗ khí thế dao động khủng bố trực tiếp bộc phát ở trước người Diệp Tinh.
Dưới cỗ khí thế dao động này, đạo kim sắc quang mang kia không hề có lực ngăn cản, trực tiếp hòa tan ra, biến mất không thấy.
"Cái gì?" Công kích của Thánh Hoàng đại nhân bị phá hủy?"
Nhìn thấy tình cảnh trước mắt, sắc mặt đông đảo cường giả đột nhiên biến đổi.
Đây chính là công kích cường đại của Thánh Hoàng, ai có thể phá hủy?
"Ai?" Thánh Hoàng Khôn Quân giận dữ nói.
Xoẹt...
Khí lưu hỗn độn tràn ngập trước người Diệp Tinh bỗng nhiên chậm lại, sau đó một người bước ra.
Đây là một người đàn ông tộc Long Nhân dáng người gầy dài, mặc một thân áo giáp màu vàng, cánh tay, cổ có vảy, sau lưng có một cái đuôi, trên đầu có sừng kỳ dị.
"Thánh Hoàng Không Quân."
Người đàn ông này đứng ở trong hư không, ánh mắt bình tĩnh.
Trên người phát ra dao động kỳ dị, lĩnh vực hỗn độn bao phủ hư không lại giống như thủy triều tản đi, cuối cùng thậm chí bị áp đến trước mặt Thánh Hoàng Khôn Quân.
"Bên cạnh sinh mệnh Huyễn tộc này cũng xuất hiện một vị cường giả.”
“Có thể phá hủy công kích của Thánh Hoàng đại nhân tộc ta, người tới tất nhiên cũng sẽ là thánh hoàng cường đại!”
"Làm sao có thể? Huyễn tộc này căn bản không có cường giả cấp bậc Thánh Hoàng bên cạnh, hiện tại như thế nào lại xuất hiện?"
Sắc mặt từng vị cường giả tộc Hạt Nguyên vô cùng khó coi.
“Thánh Hoàng Lăng Húc!” Nhìn thấy Thánh Hoàng Lăng Húc, Thánh Hoàng Khôn Quân trầm giọng nói: "Ta đã sớm cảm ứng được xung quanh có cường giả cấp bậc Thánh Hoàng khác, không nghĩ tới lại là ngươi! Nhân tộc các ngươi từ khi nào có quan hệ với Huyễn tộc vậy?"
Giọng nói của của ông ta trầm thấp, lúc này sâu trong đáy mắt lại tràn đầy vẻ kiêng kỵ.
“Đáng chết, cường giả Nhân tộc làm sao lại tới nơi này?
Nhân tộc, đó là một trong những tộc quần đỉnh cao nhất vũ trụ. Bên trong có ba đại thánh địa, thậm chí mỗi một thánh địa đều có Thánh Tôn đứng ở đỉnh cao vũ trụ.
Tộc Hạt Nguyên bọn họ ngay cả một vị Thánh Tôn cũng không có.
Thánh Hoàng Lăng Húc là đệ tử cường đại của Thánh Tôn thành Thời Không, thực lực ngập trời, cho dù hai vị Thánh Hoàng tộc Hạt Nguyên bọn họ liên thủ cũng tuyệt đối không phải là đối thủ, cường đại cỡ nào? Ông ta làm sao có thể không kiêng nể?
Tộc quần cường đại bây giờ, nếu thật sự muốn đối phó bọn họ, hoàn toàn có thể trong thời gian rất ngắn phá hủy hoàn toàn tộc quần của họ.
“Ha ha, ta có bằng hữu Huyễn tộc chẳng lẽ không được sao?” Thánh Hoàng Lăng Húc mỉm cười nói.
Ầm ầm!
Lĩnh vực kỳ dị bên cạnh ông ta khuếch tán, thậm chí chiếm cứ một mảng lớn hư không, toàn bộ hơn phân nửa hư không bị lĩnh vực của ông ta bao phủ, mà lĩnh vực của Thánh Hoàng Khôn Quân bị chèn ép đến phạm vi cực nhỏ.
Vô số cường giả tộc Hạt Nguyên, thậm chí là đại đạo chi chủ của tộc Hạt Nguyên đều đang nhìn tình cảnh trong hư không, nhìn lĩnh vực hỗn độn trước người Thánh Hoàng Khôn Quân không ngừng bị chèn ép.
"Người trước đây tới nơi này chính là cường giả cấp bậc Thánh Hoàng của Nhân tộc."
"Thánh Hoàng đại nhân của tộc ta không phải là đối thủ của Thánh Hoàng kia."
“Nhân tộc quá mạnh, chiếm cứ lãnh địa khổng lồ như vậy. Trong lãnh địa có hơn chục ngàn đại thế giới, mỗi một đại thế giới đều có đại đạo chi chủ, trên đại thế giới là tam đại thánh địa, mỗi một tòa thánh địa thậm chí đều có rất nhiều vị Thánh Hoàng vĩ đại, thậm chí có Thánh Tôn đứng ở đỉnh cao vũ trụ!
"Tộc ta chỉ có mấy chục vị đại đạo chi chủ, hai vị…hai vị Thánh Hoàng đại nhân mà thôi."
"Hoàn toàn không thể so sánh được."
Đông đảo sinh mệnh tộc Hạt Nguyên nắm tay, mặc dù bọn họ không muốn thừa nhận, nhưng thực lực cường giả Thánh Hoàng của nhân tộc này lại vượt qua Thánh Hoàng tộc quần bọn họ!
Đối mặt với sự suy nhược của Huyễn tộc, bọn họ có cảm giác trời sinh ưu việt, bởi vì Huyễn tộc một vị Thánh Hoàng cũng không có, cường giả mạnh nhất cũng chỉ là ở cảnh giới đại đạo chi chủ thôi.
Nhưng đối mặt với Nhân tộc, tộc quần họ lại có vẻ vô cùng nhỏ bé. Trước mắt cũng chỉ là nhóm cường giả thứ hai của Nhân tộc, vậy mà lại hoàn toàn áp chế cường giả mạnh nhất tộc quần của họ.
"Đây là thực lực của Nhị sư huynh sao? So sánh ra, Thánh Hoàng của tộc Hạt Nguyên này quả thật không phải là đối thủ. "Diệp Tinh nhìn kỹ.
Trong mắt hắn có một tia chờ mong, một tộc quần bị áp bách không ngẩng đầu lên được. Thực lực Nhị sư huynh của hắn cường đại cỡ nào?
“Đi!”
Cảm nhận được áp bách đánh lại, Thánh Hoàng Khôn Quân nổi giận gầm lên một tiếng.
Ầm ầm! Ầm ầm! Ầm ầm!
Khắp nơi trên lục địa tộc Hạt Nguyên, từng đạo quang mang phóng lên trời, tản ra uy lực ngập trời, mỗi một đạo quang mang đều làm cho Diệp Tinh sợ hãi, sau đó đông đảo quang mang ngưng tụ lại rồi gi tăng đến trên người Thánh Hoàng Khôn quân.
Theo gia tăng, lĩnh vực của Thánh Hoàng Khôn Quân rõ ràng lại mở rộng rất nhiều.
"Trận pháp?" Diệp Tinh nhìn kỹ.
Là nơi làm đại bản doanh của tộc Hạt Nguyên, khẳng định có các loại biện pháp, chẳng qua chỉ có cường giả Thánh Hoàng mới có thể vận dụng.
Mà mỗi lần vận dụng, đều là đến lúc tộc quần sống chết tồn vong.
Hiển nhiên, Thánh Hoàng Lăng Húc đến làm cho Thánh Hoàng Khôn Quân cảm nhận được uy hiếp thật lớn.
"Ha ha, Thánh Hoàng Khôn Quân, nhiều năm không gặp, thực lực của ngươi ngược lại không có tiến bộ gì ha."
Nhìn thấy trận pháp mở ra, Thánh Hoàng Lăng Húc lại cười to nói: "Không cần lo lắng, ta không có ý đối phó ngươi đâu."