Tuy rằng khí thế dao động trên người thấp, nhưng bọn họ rõ ràng vẫn còn ở trạng thái thanh tỉnh.
"Đây là tình huống gì?"
"Ngang cơ sao?"
Mọi người nhìn hai người vô cùng chật vật trên đài.
Sau khi va chạm qua đi, thế lực hai người vẫn là ngang nhau.
“Ngang nhau! Không nghĩ tới là ngang nhau! Hai người ai cũng không làm gì được ai. "
"Ngoài dự liệu a."
"Nhưng mà trận chiến này quả thật đặc sắc, ta ngược lại chờ mong xem tương lai Diệp Tinh cùng Hỗn Vũ sẽ đạt tới trình độ nào."
Từng vị đại đạo chi chủ cười nói.
- Đi thôi!
Sau đó, hình ảnh của họ liên tục biến mất.
Trên đài đấu võ, Diệp Tinh cùng Hỗn Vũ đứng ở hai bên.
Cảm giác suy yếu mãnh liệt trên người truyền đến, nương theo một cỗ đau nhức, vận chuyển sinh nguyên thuật, Diệp Tinh cẩn thận chữa trị thân thể.
"Không hổ là Hỗn Vũ, nếu không phải có sinh nguyên thuật, mình vừa rồi tuyệt đối không cách nào ngăn cản được." Diệp Tinh thầm nghĩ trong lòng.
Cuối cùng sinh nguyên thuật miễn cưỡng làm cho hắn không có ngã xuống.
"Ngang cơ sao?" Bên kia, Hỗn Vũ cũng đang nhìn Diệp Tinh.
Bỗng nhiên, trên mặt anh ta lộ ra một tia chiến ý điên cuồng. "Diệp Tinh, không nghĩ tới kết quả lần chiến đấu này sẽ là như vậy, chiến đấu giữa ngươi và ta liền ở hư không cảnh phân ra thắng bại đi."
Sau khi nói xong, Hỗn Vũ liền từng bước từng bước đi xuống đài đấu võ.
"Ở hư không cảnh phân ra thắng bại? Hỗn Vũ nói vậy là có ý gì?"
“Ta không biết.”
“Mặc kệ như thế nào, trận chiến này quả thật đặc sắc! "
“Thật khó có thể địch lại, cho dù ta đạt tới hư không cảnh cũng không nhất định có thể có sức chiến đấu như này.”
“Đây chính là thực lực của thiên tài tuyệt thế trăm triệu năm mới xuất hiện một lần sao?
Từng thiên tài tự động nhường đường, nhìn Hỗn Vũ chậm rãi rời đi, trong mắt tràn đầy vẻ kính sợ.
Lúc trước biết thực lực của Diệp Tinh cùng Hỗn Vũ rất mạnh, thậm chí vượt qua tầng thứ chín tháp Đăng Thiên, nhưng cũng không có chắc chắn, dù sao bọn họ cũng chưa từng giao thủ qua Diệp Tinh với Hỗn Vũ.
Nhưng hiện tại bọn họ chân chính cảm nhận được, cùng là thiên tài đạo tắc cảnh được bồi dưỡng bởi thành Thời Không, bọn họ ngay cả tàn dư công kích của Diệp Tinh cùng Hỗn Vũ cũng không chịu nổi, đây là sự chênh lệch lớn cỡ nào?
"Hư không cảnh?" Trên đài đấu võ, Diệp Tinh yên lặng nói trong lòng, cũng cảm thấy có chút nghi hoặc.
Chỉ là hắn cũng không có suy nghĩ nhiều, cố nén đau đớn trên người, hắn cũng đi xuống đài.
"Diệp Tinh." Lâm Tiểu Ngư nhanh chóng đi tới, đỡ hắn.
"Ha ha, Diệp Tinh, trận chiến này giữa ngươi và Hỗn Vũ thật đặc sắc." Lư Vân Đạt nhìn Diệp Tinh cười nói: "Nhưng mà hầu hết tất cả mọi người bởi vì trận chiến này mà tổn thất thảm trọng."
Nghe vậy Diệp Tinh sửng sốt, nghi hoặc hỏi: "Tổn thất thảm trọng gì?"
"Lúc nãy ngươi cùng Hỗn Vũ chiến đấu chính là thanh to thế lớn, cho nên thất trọng thiên chúng ta đại khái chia làm hai phái, một là cho rằng ngươi thắng, một là cho rằng Hỗn Vũ thắng, còn lấy ra bảo vật của mình để đánh cược, đương nhiên cũng có đánh cược hai người các ngươi ngang tay, nhưng mà người mua rất ít." Lư Vân Đạt giải thích.
Diệp Tinh bất đắc dĩ, không nghĩ tới thiên tài trong thành Thời Không này còn có sở thích này.
Chỉ là, nghĩ đến trận chiến với Hỗn Vũ này, trong mắt Diệp Tinh lại rất vui sướng.
Mấy năm trôi qua, hắn rốt cục cũng hoàn toàn đuổi kịp Hỗn Vũ!
......
"Diệp Tinh, phía trước đã đến nơi ở của ngươi." Một người đàn ông trung niên tóc vàng mặc áo giáp màu đen cười nói.
Trên người ông ta mơ hồ tản ra dao động cường đại, hiển nhiên là một vị cường giả bất tử cảnh cường đại.
“Lĩnh ngộ của Diệp Tinh ngươi chính là đạo tắc không gian, đạo tắc sinh mệnh, đây là hai tấm lệnh bài, có lệnh bài ngươi có thể đi tới nơi ở của cường giả hai bất tử cảnh, mà lĩnh ngộ của bọn họ cũng đã đạt đến đạo tắc không gian, đạo tắc sinh mệnh hoàn chỉnh, Diệp Tinh ngươi một tháng có thể đi thỉnh giáo bọn họ một lần." Người đàn ông trung niên cười nói.
Cường giả bất tử cảnh ở một nơi đặc biệt.
- Hai vị cường giả bất tử cảnh? Một tháng đi thỉnh giáo một lần?" Diệp Tinh nghe vậy, trên mặt nhất thời lộ ra vẻ kinh ngạc.
Thời gian của mỗi một vị cường giả bất tử cảnh quý giá cỡ nào, hơn nữa còn là lĩnh ngộ đạo tắc không gian, đạo tắc sinh mệnh.
Dựa vào hai hệ đạo này đột phá đến bất tử cảnh, thực lực tuyệt đối so với dựa vào hệ kim hoặc hệ mộc trong đại đạo ngũ hành đột phá đến bất tử cảnh cường đại hơn rất nhiều.
Có cường giả bực này chỉ điểm, Diệp Tinh khẳng định có thể có thu hoạch rất lớn.
Đương nhiên, sư phụ đạo chủ Lăng Hằng của hắn cũng chỉ điểm đạo tắc sinh mệnh, đạo tắc không gian của hắn, thế nhưng nếu có nhiều cường giả khác nhau chỉ điểm, khẳng định đối với việc lĩnh ngộ đạo tắc của hắn càng có lợi hơn.
"Ha ha, muốn tiến vào thất trọng thiên rất khó, hiện tại thiên tài đạo tắc cảnh ở thất trọng thiên cũng chỉ có hai người là Diệp Tinh ngươi cùng Hỗn Vũ, thành Thời Không tự nhiên sẽ cung cấp tài nguyên tốt nhất." Người đàn ông trung niên mỉm cười nói.
- Đến rồi!
Rất nhanh ông ta đem Diệp Tinh mang đến một chỗ, ở chỗ này có một tòa cung điện vô cùng to lớn, cứ như vậy đứng sừng sững trên mặt đất.
Vị trí phía trên cung điện, từng hoa văn kỳ dị chớp động.
Trước cung điện có bốn hộ vệ mặc áo giáp màu đen, tất cả đều thủ hộ ở chỗ này.
"Diệp Tinh, bốn người kia đều là cường giả chân linh cảnh đỉnh phong lĩnh ngộ đạo tắc không gian, đạo tắc sinh mệnh, hai người lĩnh ngộ không gian, hai người lĩnh ngộ sinh mệnh, lĩnh ngộ đạo tắc đã đạt tới một bước cuối cùng, chỉ cách bất tử cảnh có một bước xa."Người đàn ông trung niên mỉm cười nói.
"Cái gì?" Nghe vậy, trên mặt Diệp Tinh lại lộ ra một tia khiếp sợ.