**Chương 663: Cường giả bất tử cảnh bị bắt**
Cha, bọn họ muốn giết con! Thanh niên hoa văn kỳ bí màu tím cảm nhận được cỗ khí thế dao động này, trên mặt nhất thời lộ ra vẻ vui mừng, vội vàng hô to.
- Ầm ầm!
Thiên địa như bị nghiền nát, sau đó trong hư không xuất hiện một bàn tay màu vàng thật lớn, cứ như vậy bắt tới chỗ đám người Diệp Tinh.
Trên bàn tay màu vàng tản ra dao động cực kỳ sắc bén.
Đạo tắc hệ kim, lực công kích đơn thuần thậm chí có thể vượt qua bất kỳ đạo tắc nào, cực kỳ khủng bố.
"Hử?" Chỉ là, bàn tay màu vàng lại đột nhiên ngừng lại ở giữa không trung, chủ nhân của bàn tay này tựa như phát hiện dị thường phía dưới.
Ầm ầm!
Đúng lúc này, bỗng nhiên một dao động vô hình chợt bộc phát ra, sau đó trực tiếp trùng kích về phía chủ nhân bàn tay.
- Cường giả bất tử cảnh? Trong hư không từng tiếng kinh hãi vang lên.
Bên cạnh Diệp Tinh, Mặc Uyên đứng dậy, tay phải cứ như vậy vươn ra.
- Ầm ầm!
Thiên địa lại như bị nghiền nát, sau đó trên bàn tay màu vàng lại xuất hiện từng vết nứt.
"Rầm rầm!"
Nương theo tiếng vỡ vụn, bàn tay màu vàng này hoàn toàn sụp đổ!
- Đi!
Mặc Uyên vung tay phải lên, mảnh vỡ bàn tay màu vàng còn sót lại ngưng tụ thành một chỗ,nhanh chóng tập kích lại phía cường giả bất tử cảnh trong hư không kia. . Bạ𝔫 đa𝔫g đọc tru𝔂ệ𝔫 tại || 𝗧rUmtru𝔂ệ𝔫.𝙫𝔫 ||
"Cái gì?" Chủ nhân bàn tay màu vàng kia hoảng sợ, điên cuồng ngăn cản, nhưng căn bản không ngăn cản được.
Mảnh vỡ bàn tay màu vàng điên cuồng quấn lấy ông ta, sau đó thân thể ông ta không thể khống chế, bị trói buộc mang đến trước mặt Diệp Tinh.
Đây là một người đàn ông trung niên trên mặt đồng dạng cũng có hoa văn kỳ bí màu tím, chẳng qua lúc này trên mặt ông ta tràn đầy kinh hãi.
Toàn bộ khu vực lập tức an tĩnh lại, mọi người nhìn tình cảnh trước mắt, trong mắt tràn đầy vẻ khiếp sợ.
Một vị cường giả bất tử cảnh cường đại vừa nãy mới bộc phát ra thực lực làm cho người ta khủng bố, nhưng trong nháy mắt lại bị người khác bắt được.
"Bất tử cảnh! Người bên cạnh người thanh niên kia cũng là cường giả bất tử cảnh! Hơn nữa còn mạnh hơn so với cường giả bất tử cảnh bình thường! Thoáng cái có hai vị cường giả bất tử cảnh xuất hiện!
Sau một thời gian ngắn yên tĩnh, có người nhịn không được khiếp sợ nói.
Một vị diện cũng không có mấy vị bất tử cảnh, cả Thiên Lan giới mới có ba vị, hiện tại trước mắt còn xuất hiện hai vị!
"Làm sao... làm sao có thể?" Thanh niên hoa văn kỳ bí màu tím sững sờ nhìn người đàn ông bị mảnh vụn của bàn tay màu vàng trói buộc, trong mắt tràn đầy vẻ khó tin.
Cha của cậu ta, cường giả bất tử cảnh cường đại, lại bị bắt.
Mà người đàn ông trung niên vẫn an tĩnh ngồi ở phía sau người thanh niên kia lại là một vị cường giả bất tử cảnh so với cha cậu ta còn cường đại hơn.
- Bất tử cảnh? Hạ Lâm cùng Trương Mộng cũng đang nhìn, trong mắt nghi ngờ không thôi.
Các cô ở bên cạnh Diệp Tinh, hoàn toàn biết giữa người đàn ông trung niên này và Diệp Tinh là quan hệ chủ tớ, Diệp Tinh làm chủ,ông ta là hộ vệ, trong lúc nhất thời các cô cũng không quá xác định được thân phận của Diệp Tinh.
Coi như là thiên tài cường đại của thành Thời Không cũng không có khả năng có cường giả như vậy đi theo chứ?
- Mặc Uyên tiên sinh, chúng ta đổi chỗ khác thôi! Diệp Tinh truyền âm nói.
Nơi này quá nhiều người, hắn hiện tại chưa muốn để lộ thân phận ở trước mặt nhiều người như vậy để tránh đánh rắn động cỏ.
Xoẹt!
Cảnh tượng trước mắt nhanh chóng biến hóa,khi lại xuất hiện lần nữa, mọi người đều xuất hiện trong hư không.
Ngoại trừ đám Diệp Tinh ra, thì còn có đám người người đàn ông trung niên có hoa văn màu tím.
- Không chỉ có một vị bất bất cảnh! Người đàn ông trung niên có hoa văn kỳ bí màu tím nhìn Mặc Uyên cùng Băng Thanh, trên mặt rõ ràng có một tia khiếp sợ.
"Hắc Nguyên." Diệp Tinh nhìn ông ta, lạnh lùng nói: "Lá gan của ông rất lớn."
Hắn vừa rồi đã nhận ra cường giả trước mắt.
"Diệp Tinh." Người đàn ông có hoa văn màu tím Hắc Nguyên vội vàng nói: "Ta vừa rồi không biết là ngươi."
Rõ ràng, ông ta nhận ra Diệp Tinh.
Lúc này Hắc Nguyên cười khổ trong lòng.
Đám cường giả bất tử cảnh bọn họ nhận được tin tức từ trong cung Hạo Nguyên gửi tới, nói Diệp Tinh sắp trở về Thiên Lan giới.
Trong lòng ông ta vẫn luôn muốn nhìn thấy Diệp Tinh, hảo hảo kết giao một chút, không nghĩ tới lại là kết giao trong tình huống như vậy!
"Ông biết tôi nói không phải cái này." Diệp Tinh vô cùng lạnh lùng nói: "Tùy ý ra tay bắt người trái đất, ông thật sự coi trái đất không có người sao?"
Trong lòng hắn vô cùng tức giận.
Những người này quả thực không kiêng nể gì cả, ở trên đường thanh thiên bạch nhật mà đều dám trực tiếp ra tay bắt người trái đất. Sự tình so với Diệp Phong nói còn nghiêm trọng hơn!
"Bắt người trái đất?" Nghe vậy, Hắc Nguyên lại sửng sốt, ông ta vội vàng nói: "Diệp Tinh, ngươi có phải nhầm rồi hay không, ta chưa từng có suy nghĩ này."
Ông ta đều bị Diệp Tinh nói cho hồ đồ.
"Không có suy nghĩ này?" Nghe vậy, trong mắt Diệp Tinh lộ ra một tia nghi ngờ.
Hắn nhìn Mặc Uyên một cái.
Mặc Uyên nắm chặt tay phải, trong tay xuất hiện một viên cầu, ông ta nhìn Hắc Nguyên trực tiếp nói: "Ông nói lại một lần nữa đối với viên Bản Nguyên cầu này!"
Hắc Nguyên có chút sợ hãi nhìn Mặc Uyên một cái.
Mặc Uyên nắm giữ đạo tắc không gian cường đại, thực lực hoàn toàn có thể nghiền ép ông ta!
Ngay lập tức ông ta không chút do dự, vội vàng nói: "Hắc Nguyên ta chưa từng có suy nghĩ đối phó trái đất!"
Mặc Uyên nhìn Bản Nguyên cầu một chút, nhìn Diệp Tinh nói: "Diệp Tinh, Hắc Nguyên không có nói dối."
"Không nói dối?"