Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ

Chương 689: C689



Chân linh cảnh đỉnh phong, rất nhiều người bọn họ cả đời cũng không nhất định có thể đạt tới.

Phía dưới đài chiến đấu, Nguyên Lam cũng đang quan sát, thân thể ông ta hoàn toàn ở trạng thái căng thẳng, sự tình chiến đấu là nhỏ, nhưng nếu như Diệp Tinh ở chỗ ông ta xuất hiện chuyện ngoài ý muốn gì thì ông ta cũng không chịu nổi lửa giận của thành Thời Không!

Dù sao đây cũng là thiên tài tuyệt thế mấy trăm triệu năm mới xuất hiện, thân phận địa vị của Diệp Tinh tuyệt đối không phải là thứ bọn họ có thể sánh được.

Không chỉ có ông ta, Mặc Uyên cũng là như thế, ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm đài đấu võ, chỉ cần xuất hiện một trạng thái khác thường, ông ta sẽ lập tức ngăn cản.

- Chân linh cảnh đỉnh phong sao? Diệp Tinh nhìn ảo ảnh cự hùng đang đánh tới!

- Để ta xem loại cường giả cấp độ này mạnh bao nhiêu! Trong mắt Diệp Tinh chợt lộ ra một tia chiến ý!

Ầm ầm!

Bỗng nhiên một lĩnh vực kinh khủng trên người Diệp Tinh chợt tản ra, không ngừng khuếch tán về bốn phía.

Đây là lĩnh vực Hắc Diệu!

Theo thời gian lĩnh vực Hắc Diệu của Diệp Tinh càng mạnh hơn, hơn nữa sau khi hắn đột phá đến hư không cảnh còn hấp thu luyện hóa rất nhiều Hắc Diệu Thạch!

Mặt khác, Diệp Tinh có được bí thuật tu luyện lĩnh vực Hắc Diệu, thậm chí có thể không ngừng tu luyện!


Những người khác ở sơ kỳ, lĩnh vực Hắc Diệu có thể sẽ tản ra một vài tác dụng, nhưng ở hậu kỳ liền không thể nữa, nhưng đối với Diệp Tinh mà nói, tác dụng của lĩnh vực Hắc Diệu sẽ kéo dài rất lâu.

Lĩnh vực khổng lồ bộc phát, sau đó liền thi triển bí thuật Tinh Nguyên.

Ầm ầm!

Nhất thời lĩnh vực Hắc Diệu này càng trở nên mạnh hơn, từng cỗ dao động đạo tắc mãnh liệt trên người Diệp Tinh không ngừng phát ra.

- Ầm ầm!

Từng đạo bạch sắc quang mang bắt đầu khởi động, sau đó hóa thành một bàn tay thật lớn, toàn bộ bàn tay tản ra dao động cực kỳ sắc bén.

Toàn bộ bàn tay huy động, cứ như vậy nghênh đón cự hùng.

Hư không không ngừng chấn động.

"Dao động của bàn tay này thật mạnh, có vẻ một chút cũng không hề thua kém cự hùng!”

“Trời ạ, hư không cảnh cũng có thể phát huy ra thực lực như này sao?”

"Ta cũng là ở hư không cảnh đỉnh phong, thế nhưng dường như ngay cả đứng ở chỗ gần với dao động cũng đều chịu không nổi."

......

Trên mặt mọi người vây xem tràn đầy vẻ khiếp sợ.

Hư không cảnh và chân linh cảnh chênh lệch lớn cỡ nào chứ, vậy mà hiện tại Diệp Tinh vẻn vẹn ở hư không cảnh cũng có thể phóng thích ra dao động công kích đạt tới loại trình độ này!

Thậm chí cường giả chân linh cảnh ở đây đều cho rằng mình không có khả năng ngăn cản được loại công kích này.

- Phanh!

Bàn tay tiếp xúc với ảo ảnh của cự hùng màu đen.

Trong nháy mắt một âm thanh đinh tai nhức óc vang lên, hai người hoàn toàn va vào cùng một chỗ ở trong hư không.

Giống như hai ngọn núi lớn hung hăng va vào nhau, toàn bộ không gian trong nháy mắt bị bao phủ bởi dao động cường đại.


"Rầm rầm!"

Một tiếng vang vỡ vụn truyền đến, tiếng vang này không chỉ là của bàn tay của Diệp Tinh, mà còn là của ảo ảnh cự hùng kia.

Dưới ánh mắt kinh hãi của mọi người, hai công kích khủng bố này bị nghiền nát toàn bộ.

"Thế lực ngang nhau!"

“Diệp Tinh thật sự là hoàn toàn có thể ngăn cản được công kích của Khôn Lôi trưởng lão!"

“Không thể tưởng tượng nổi!"

......

Mọi người vây xem tràn đầy khiếp sợ, một phương là cường giả chân linh cảnh đỉnh phong lâu đời, bên kia chỉ là một thiên tài mới tu luyện mấy chục năm, kết quả hai người hòa nhau.

“Thực sự ngăn cản được công kích của thầy sao?” Trong đám người phía dưới, Kim Vũ sững sờ nhìn trận chiến.

Thầy của anh ta ngoại trừ bất tử phủ chủ Nguyên Lam ra thì chính là thuộc nhóm người mạnh nhất trong gia tộc Nguyên Lam, kết quả lại không làm gì được Diệp Tinh.

Lúc trước, Diệp Tinh chỉ là đối thủ cạnh tranh của anh ta mà thôi.

Chân linh cảnh đỉnh phong, đây chính là cảnh giới anh ta luôn tha thiết có được trong lòng.

"Không nghĩ tới ngươi đều đã đạt tới tình trạng như vậy rồi." Kim Vũ cười khổ lắc đầu.


Trước đây thua Diệp Tinh, anh ta luôn không phục trong lòng, thậm chí vẫn muốn kiến thức thêm một chút thực lực của Diệp Tinh, nhưng hiện tại lại không còn loại ý nghĩ này nữa.

Thiên tài như vậy, tuyệt đối không phải là dạng anh ta có thể đuổi theo.

"Ngăn cản được?" Lúc này Khôn Lôi nhìn Diệp Tinh, trong mắt chớp động hào quang.

- Không hổ là thiên tài tuyệt thế, nhưng mà nếu Diệp Tinh đại nhân có thể ngăn cản được thì ta cũng không cần kiêng kỵ nữa! Khôn Lôi lạnh lùng nói.

Ầm ầm!

Khí lưu bạo động,lần thứ hai ngưng tụ lại.

- Rống!

Một tiếng gầm giận dữ truyền đến, lúc này khí lưu màu đen ngưng kết thành một con yêu thú hổ khổng lồ, yêu thú hổ ngửa mặt lên trời gầm thét, tản ra khí thế dao động so với cự hùng lúc trước còn cường đại hơn.

Hiển nhiên lúc trước Khôn Lôi còn che giấu thực lực.

Dù sao Diệp Tinh là thiên tài cường đại, ông ta lựa chọn ra tay không có nghĩa là không có đầu óc, nếu thật sự ngộ sát Diệp Tinh, ông ta chết không cũng chả sao, thế nhưng gia tộc Nguyên Lam tuyệt đối sẽ xảy ra đại sự.

Yêu thú hổ gầm thét, tiếp tục vọt tới chỗ Diệp Tinh.