Trọng Sinh Tu Tiên Tại Đô Thị (Trọng Sinh Chi Đô Thị Tu Tiên)

Chương 313: Chó ngáp phải ruồi



Lúc Diệp Trần đang âm thầm buồn bực, người áo đen thần bí kia đã mở miệng lần nữa, "Doãn Bách Xuyên! Tông môn để các ngươi chuẩn bị linh dược cho năm nay, đã chuẩn bị đầy đủ hết chưa?"

Doãn Bách Xuyên Trang chủ Tiêu Dao sơn trang vội vàng cung kính nói:

"Hồi bẩm Tiên Sứ đại nhân! Toàn bộ đã chuẩn bị đầy đủ, ngay ở bên trong Dược các, cung thỉnh Tiên Sứ đại nhân kiểm duyệt!"

Người áo đen thần bí nhẹ gật đầu, "Rất tốt! Ngươi dẫn đường đi!"

Thế là, mọi người hướng về phương hướng Dược các mà đi tới.

Diệp Trần thấy thế, vội vàng ở một nơi bí mật gần đó nín hơi thở lại, đồng thời trong lòng cũng đang âm thầm buồn cười, khó trách trong cái Dược các này, có nhiều dược liệu quý báu như thế, hóa ra Tiêu Dao sơn trang này là chuẩn bị cho người áo đen này, đáng tiếc a, ta vừa rút mất một nửa rồi nha!

Chỉ chốc lát sau, mọi người đã đi tới trước cửa Dược các, Doãn Bách Xuyên bước nhanh về phía trước, thu hồi cấm chế, rồi mới đẩy cửa Dược các ra, khom người đối với người áo đen thần bí kia làm một cái tư thế xin mời.

Người áo đen cũng không khách khí chút nào, trực tiếp cất bước đi vào bên trong Dược các.

Một lát sau.

"Hừ!"

Người áo đen kia dường như rất tức giận, trực tiếp hừ lạnh một tiếng, hướng về phía Doãn Bách Xuyên đang ở ngoài cửa, giọng điệu vô cùng lạnh lùng nói:

"Doãn Trang chủ! Ngươi là đang trêu đùa bản sứ sao?"

Doãn Bách Xuyên rõ ràng còn chưa biết người áo đen này vì sao mà nổi giận, vẻ mặt mờ mịt hỏi:

"Tiên Sứ đại nhân, lời này của ngài là có ý gì?"

Người áo đen lạnh lùng nói:

"Chính ngươi tự mình lăn tới đây mà xem! Vì sao các loại dược liệu về thần hôn đều không có? dược liệu luyện chế Bồi Nguyên đan, Tẩy Tủy đan đều thiếu đi hơn một nửa! Thật coi bản sứ già quá nên lẩm cẩm rồi sao?"

Doãn Bách Xuyên vội vàng lao vào bên trong Dược các, quả nhiên phát hiện dược liệu ít đi rất nhiều, sắc mặt lập tức kịch biến, "Không! Không có khả năng! Lúc ban ngày ta vừa mới tự mình kiểm tra, làm sao có thể ít đi được? Đây là không có khả năng!"

Người áo đen lạnh lùng hừ một cái, "Ý ngươi là nói bản sứ vu oan cho ngươi rồi phải không?"

Doãn Bách Xuyên lập tức cuống lên, "Không! Ý của ta không phải là như thế! Tiên Sứ đại nhân, ta có thể lấy tính mệnh của ta ra thế, những dược liệu kia trước đó rõ ràng còn đầy đủ trong này, thế nhưng bây giờ ngài vừa vào đã không còn đủ, quả thực quá kỳ lạ!"

Người áo đen lại cười lạnh lần nữa, "Nghe lời này của ngươi, là bản sứ nuốt riêng dược liệu mà các ngươi chuẩn bị xong rồi hay sao?"

"Phù phù!"

Dưới sự khẩn trương Doãn Bách Xuyên lập tức quỳ xuống dưới đất, "Bách Xuyên tuyệt đối không dám nghĩ như vậy, thế nhưng trước đó ta thật..."

"Đủ rồi!"

Không đợi Doãn Bách Xuyên giải thích xong, người áo đen trực tiếp một lời cắt ngang, "Bản sứ không cần biết là xuất phát từ nguyên nhân gì, trong ba ngày, ngươi cần phải gom góp đầy đủ những dược liệu này, bằng không giải dược Phệ Hồn đan năm nay một phần các ngươi cũng đừng hòng lấy được!"

Nghe được điều này, vẻ mặt của Doãn Bách Xuyên lập tức trắng bệch, ngay cả những người khác ở ngoài cửa cũng thi nhau xông tới, có người con không nhịn được tức giận nói:

"Không có giải dược Phệ Hồn đan, Tiên Sứ đại nhân đây là đang muốn dồn chúng ta vào chỗ chết a!"

"Chúng ta tận tâm tận lực làm việc cho tông môn, ngài không thể đối với chúng tôi như thế!"

"Đúng rồi! Chúng ta không phục!"

...

Người áo đen ngay lập tức người cười lạnh liên tục, "Tông môn giao nhiệm vụ cho các ngươi, các ngươi không có hoàn thành, còn dám nói tận tâm tận lực sao?"

"Ta thấy các ngươi là đang muốn bắt chước tiền bối của các ngươi, muốn tạo phản phải không?"

"Thế nhưng các ngươi đừng quên! Từ lúc ba mươi năm trước, vị Trang chủ trước kia của các ngươi làm phản loạn, về sau mỗi một vị đệ tử ở Tiêu Dao sơn trang các ngươi đều phải sử dụng Phệ Hồn đan!"

"Không làm xong nhiệm vụ mà tông môn phân phối, các ngươi cũng chỉ có một con đường chết!"

Nghe được lời này của người áo đen, Diệp Trần núp trong bóng tối, lập tức càng thêm tò mò.

Nghe được ý tứ trong lời này, tất cả mọi người của Tiêu Dao sơn trang lại bị tông môn phía sau người áo đen này dùng độc dược khống chế lại, cho nên mới không thể không bán mạng làm việc cho bọn họ.

Mà những dược liệu này chính là cống phẩm mà bọn họ phải giao nộp lên.

Nhưng không ai có thể nghĩ tới, vậy mà nửa đường bị Diệu Trần xơi mất mấy phần.

"Tiên Sứ đại nhân, chuyện này thực sự kỳ quặc, mời thư thả cho chúng ta một chút thời gian, ta cam đoan chắc chắn sẽ nhanh chóng bù đặp lại dược liệu còn đang thiếu!"

Doãn Bách Xuyên mở miệng buồn bã khẩn cầu một lần nữa.

Không nghĩ tới, người áo đen kia cười lạnh, "Thư thả cho các ngươi một chút thời gian sao? Ngươi coi Bồng Lai tiên đảo là nơi mà ta muốn vào thì vào mà muốn đi ra thì đi ra sao?"

Diệp Trần nghe được điều này, lập tức trong lòng giật mình, Bồng Lai tiên đảo?

Chẳng lẽ người áo đen này là đến từ Bồng Lai tiên đảo?

Trong lòng đang suy nghĩ thì lại nghe thấy giọng nói của người áo đen kia vang lên lần nữa, "Chỉ có đầu năm và giữa năm của hàng năm, phong ấn của Bồng Lai tiên đảo mới xuất hiện buông lỏng trong khoảng mười ngày!"

"Bây giờ thời gian cách ngày phong ấn khép lại chỉ còn năm ngày, cho nên các ngươi nhất định phải ở trong vòng ba ngày gom góp dược liệu lại cho ta, bằng không, giải dược Phệ Hồn đan các ngươi nghĩ cũng đừng nghĩ tới!"

Mọi người của Tiêu Dao sơn trang lập tức tất cả đều có vẻ mặt thảm sắc, có người thì nắm chặt hai tay, giống như đã có tâm tư đoạn giải dược từ trên tay người áo đen kia.

Không nghĩ tới, người áo đen lại xoay chuyển lời nòi, lại nói tiếp:

"Tuy nhiên nha, Doãn trang chủ, bản sứ nhưng lại còn có một biện pháp khác để bù đắp!"

Mọi người nghe được điều này, lập tức thi nhau vui mừng, Doãn Bách Xuyên vội vàng nói:

"Còn xin Tiên Sứ đại nhân bảo cho biết!"

Người áo đen cười hắc hắc, u u nói:

"Nghe nói quý trang có bồi dưỡng một gốc thượng cổ thần dược Thất Diệp Hồi Tiên thảo, nếu như Doãn trang chủ chịu bỏ thứ yêu thích này ra, lấy vật này ra làm bù đắp vào mà nói, bản sứ nhưng là có thể làm chủ, trước tiên ban giải dược cho các ngươi, đợi sau khi trở về tông môn, lại hướng Tông chủ đại nhân giải thích cho các ngươi! Ngươi xem như vậy có được không?"

Diệp Trần nghe tới đó, tinh thần lập tức chấn động, trong lòng mừng rỡ, "Quả nhiên! Thực sự có Thất Diệp Hồi Tiên thảo!"

Hắn cũng không nghĩ tới, chính mình trước đó trộm thuốc thế mà chó ngáp phải ruồi ngược lại biết được cái tin tức này.

Trong lòng đã bắt đầu âm thầm suy tính, một khi Doãn Bách Xuyên kia giao Thất Diệp Hồi Tiên thảo ra, ngay lập tức hắn sẽ xuất thủ cướp đoạt.

Tuy nhiên, Doãn Bách Xuyên hơi do dự một chút, vậy mà một lời bác bỏ, "Tiên Sứ đại nhân nói đùa! Thất Diệp Hồi Tiên thảo là thần dược thượng cổ, ngay cả Bồng Lai tiên đảo đều không có, Tiêu Dao sơn trang nho nhỏ như cúng ta làm sao có thể có được?"

Người áo đen hừ lạnh một tiếng, "Đừng tưởng rằng bản sứ không biết các ngươi có tính toán gì, các ngươi muốn dùng Thất Diệp Hồi Tiên thảo đến nghiên cứu chế tạo ra giải dược phá giải Phệ Hồn đan đúng không? Ý nghĩ này! Thật sự là mơ tưởng hão huyền!"

Sắc mặt của Doãn Bách Xuyên hơi đổi một chút, nhưng cuối cùng vẫn làm ra vẻ mặt mờ mịt nói:

"Ta không hiểu Tiên Sứ đại nhân đang nói cái gì!"

Người áo đen hừ lạnh một lần nữa, sau đó cũng không nói thêm, "Cơ hội bản sứ đã cho các ngươi, về phần các ngươi có nghe hay không thì do chính các ngươi quyết định!"

"Ba ngày sau, bản sứ tới đây lấy thuốc!"

Nói xong lời này, người áo đen trực tiếp giẫm chân xuống, cả người nhảy lên thật cao sau đó như một con chim khổng lồ ở trên không trung của sơn trang bay lượn mà đi, trong nháy mắt biến mất trong màn đêm.

Đợi người áo đen biến mất hoàn toàn không thấy, mọi người trong Tiêu Dao sơn trang sau khi trải qua trầm mặc một lúc, bỗng nhiên có một ông lão mở miệng nói:

"Trang chủ, nếu không thì Thất Diệp Hồi Tiên thảo kia chúng ta cho hắn là được rồi..."

Giọng nói rơi xuống, lại có một ông lão khác lập tức phản bác:

"Không được! Thất Diệp Hồi Tiên thảo là một cái cơ hội duy nhất cuối cùng để chúng ta có thể thoát khỏi sự khống chế của Dược Vương tông, nếu cứ như vậy cho hắn, vậy chúng ta thật phải làm nô dịch cho bọn họ đời đời kiếp kiếp."

P/S: Ta thích nào...đạo hữu nào có khả năng cứ ủng hộ nha....Đề cử truyện 90 100 nha...