Ngày hôm nay, Dịch Sơn Hà bỗng nhiên gọi điện thoại tới, vừa mở miệng thì câu nói đầu tiên là:
"Diệp lão đệ, ngươi giết phó tổ trưởng Đằng Dã Nhất Lang và tam đại Thần Cảnh của tổ chức Sam Khẩu, còn diệt cả đệ nhất Âm Dương sư Bắc Môn Đa Do Dã của Đảo quốc phải không?"
Diệp Trần sớm đã đoán được chuyện này khẳng định sẽ truyền tới trong tai của Dịch Sơn Hà, hơn nữa lấy thủ đoạn của Ám Bộ Thần Long vệ ở vài ngày trước sớm đã biết được trước tiên.
Bây giờ Dịch Sơn Hà bỗng nhiên gọi điện thoại tới, rất rõ ràng việc này chắc là đã xuất hiện cơn sóng nào đó.
"Là ta làm! Thế nào? Lão tướng quân đây là muốn hưng sư vấn tội sao?"
Dịch Sơn Hà nói:
"Dĩ nhiên không phải! Nếu như là đứng ở trên lập trường cá nhân của ta mà nói, ta tự nhiên giơ hai tay tán thành! Nếu như ta có thực lực như Diệp lão đệ ngươi, chắc chắn cũng sẽ làm như thế! Thế nhưng là..."
Nói đến đây, Dịch Sơn Hà lại khẽ thở dài nói:
"Tổ chức Sam Khẩu là thế lực đứng đầu ở Đảo quốc, thậm chí đủ sức ảnh hưởng tới quyết nghị của quốc hội Đảo quốc! Ngươi giết nhiều cao tầng của bọn họ như thế, mặc dù là bọn họ gây chuyện trước, thế nhưng người dù sao cũng chết ở Hoa Hạ, bây giờ bọn họ bị vả một cái vào mặt, đã làm cho vấn đề ngoại giao trở nên căng thẳng!"
Diệp Trần nghe được điều này, không thể không cười lạnh, "Thì tính sao? Chẳng lẽ bọn họ còn dám khai chiến hay sao?"
Thực lực của Đảo quốc tuy rằng không yếu, nhưng từ sau khi bị thua trận tại đại chiến thế giới thứ hai, vẫn luôn bị quản chế bởi Mỹ quốc, không có Mỹ quốc cho phép, khẳng định không dám tùy tiện khơi mào chiến tranh.
Huống chi, tổ chức Sam Khẩu mặc dù là thế lực đứng đầu ở Đảo quốc, thế nhưng vẫn còn xa để có thể chi phối được Quốc hội, làm sao có thể bởi vì thù riêng của bọn họ mà tùy tiện tuyên chiến với đại quốc như Hoa Hạ này?
Dịch Sơn Hà nói:
"Thế thì không đến mức đó! Tuy nhiên ta nhận được tin tức, Bán Tàng Hùng Nhất tổ trưởng tổ chức Sam Khẩu đã ở trong thế giới ngầm trên toàn cầu ban bố một cái thông báo treo giải thưởng, nếu ai có thể giết được ngươi, chẳng những có thể đạt được 10 tỷ đô la mỹ, hơn nữa còn được hưởng một lần cơ hội tắm rửa tẩy lễ ở Anh Hoa linh tuyền!"
"Bây giờ võ đạo cao thủ trên toàn cầu đều đã triệt để điên cuồng!"
Diệp Trần nghe được điều này, lông mày không thể không hơi nhíu, "Đối với cường giả cảnh giới trên Thần Cảnh mà nói, 10 tỷ đô la mỹ tuy rằng rất nhiều vẫn không đủ để bọ họ lấy mạng đi mạo hiểm, không phải bởi vì Anh Hoa linh tuyền gì đó chứ? Đó là đồ vật gì?"
Dịch Sơn Hà nói:
"Ngươi không biết? Anh Hoa linh tuyền này thế nhưng là vô thượng thánh địa của võ sĩ đạo Đảo quốc, nghe nói phàm là người trải qua tẩy lễ ở linh tuyền này, sẽ thoát thai hoán cốt, tăng lên rất nhiều tư chất!"
"Hơn nữa cái Anh Hoa linh tuyền này cực kỳ hiếm có trân quý, mỗi hai mươi năm mới có thể mở ra một lần, chỉ có nhân tài xuất hiện ở trong tổ chức Sam khẩu mới có tư cách sử dụng!"
"Nghe nói ngay cả tam đại Thần Cảnh hay còn gọi là Thần Nhân kia, đều chưa có tư cách để tẩy lễ ở Anh Hoa linh tuyền này!"
Dịch Sơn Hà nói tới đây, lại khẽ thở dài một hơi, nói:
"Rất rõ ràng, Bán Tàng Hùng Nhất vì có thể giết được ngươi lần này có thể nói là bỏ hết cả tiền vốn!"
Sau khi Diệp Trần nghe xong, hai mắt không thể không nheo lại, trên mặt hiện ra nụ cười lạnh, "Vốn ta còn dự định để cho cái tổ chức Sam Khẩu này nhảy nhót thêm vài ngày, xem ra đây là bọn chúng muốn chọc ta phải ra tay sớm!"
Dịch Sơn Hà nghe được lời này của Diệp Trần, lập tức giật mình, "Diệp lão đệ, lời này của ngươi là có ý gì? Ngươi tuyệt đối không nên nói cho ta, chẳng lẽ ngươi dự định giết vào tổ chức Sam Khẩu của Đảo quốc hay sao?"
Diệp Trần lạnh lùng nói:
"Ta đang có ý này!"
Không nghĩ tới, Dịch Sơn Hà lập tức cuống lên, "Không được a! Tuyệt đối không thể! Không nói trước tổ chức Sam Khẩu kia có một vị lão tổ cấp bậc Tiên Nhân tọa trấn, phía sau người đó là Tinh Quốc xã của Đảo quốc, ngươi có biết tổng bộ của tổ chức Sam Khẩu ở đâu không?"
"Ở nơi nào?"
Diệp Trần thật đúng là không biết, lập tức hỏi.
Dịch Sơn Hà hít sâu một hơi, mới từ từ nói:
"Tổng bộ của tổ chức Sam Khẩu ở ngay bên cạnh căn cứ lực lượng phòng vệ trên biển của Đảo quốc! Một mình ngươi cho dù thực lực mạnh hơn, chẳng lẽ còn có thể chống lại một nhánh quân đội được trang bị kỹ càng hay sao?"
Diệp Trần nghe xong lời này, khẽ chau mày, trầm ngâm một lát rồi mới từ từ nói:
"Ta nghe nói từ sau khi Đảo quốc thất bại ở thế chiến thứ hai, quân sự phát triển vẫn luôn bị Mỹ quốc quản chế, tuy rằng lực lượng hải quân được trang bị kỹ càng, thế nhưng còn thiếu khuyết rất nhiều binh chủng và vũ khí, cũng không phải là một nhánh hải quân loại hình tấn công, thực lực cũng không tính là mạnh a?"
Kiếp trước Diệp Trần đối với phương diện quân sự cảm thấy tương đối hứng thú, đối với lực lượng quân sự của mỗi một đại quốc cũng coi như là tương đối quen thuộc.
Dịch Sơn Hà nghe được lời này của Diệp Trần, trong giọng nói lộ ra vẻ tán thưởng, nói:
"Ngươi nói không sai! Sự tồn tại của lực lượng phòng vệ trên biển chính là để phối hợp tác chiến với Mỹ quốc ở trên biển, vì bổ khuyết nhược điểm chống tàu ngầm của hải quân Mỹ quốc, năng lực tác chiến độc lập xác thực rất yếu, thế nhưng chính ngươi cũng nói, phía sau Đảo quốc chính là Mỹ quốc, hải quân Mỹ quốc đóng tại Đảo quốc cũng không phải chỉ để trưng bày!"
"Diệp lão đệ, tuy rằng bây giờ ta không biết ngươi đến tột cùng là đạt tới cảnh giới cỡ nào, thế nhưng là chẳng lẽ ngươi còn có thể chống lại được đạn hạt nhân hay sao?"
Diệp Trần lập tức im lặng một túc, lấy trạng thái nhục thân bây giờ của hắn, đối phó đạn hạt nhân cỡ nhỏ thì còn được, nếu là loại trang bị đạn đạo trang bị đầu đạn hạt nhân, hoặc là đối phương không tiếc trả một cái giá đắt phá hủy một thành phố để sử dụng vũ khí bom nguyên tử loại cỡ lớn có tính sát thương cao thì hắn chỉ sợ vẫn có chút khó mà ngăn cản được.
"Như vậy đi, trước tiên ông gửi cho tôi một phần tất cả tư liệu liên quan tới tổ chức Sam Khẩu, việc này tôi sẽ cân nhắc cẩn thận!"
Dịch Sơn Hà nghe được lời này của Diệp Trần, biết hắn vẫn không có từ bỏ kế hoạch điên cuồng vừa mới vạch ra kia, nhưng hắn cũng hiểu rõ, chỉ cần chuyện mà Diệp Trần quyết định, sợ rằng khuyên thế nào cũng không được, cuối cùng không thể không nặng nề thở dài một hơi, "Được rồi! Tuy nhiên, ngươi nhất định phải đáp ứng ta, nếu quả như thật có dự định động thủ với tổ chức Sam Khẩu, cần phải cho ta biết sớm, có lẽ ta có thể hướng đại thủ trưởng xin, để cho hải quân Hoa Hạ chúng ta giúp ngươi một tay!"
Diệp Trần nghe được điều này, trong lòng lập tức ấm áp, "Vậy thì đa tạ Dịch lão ca!"
...
Nói chuyện điện thoại với Dịch Sơn Hà xong, sau khi Diệp Trần lại nhắm mắt trầm tư một lát sau, trong lòng đã có quyết định.
Tổ chức Sam Khẩu nhất định phải diệt đi, bằng không sẽ chỉ nuôi hổ gây họa, tuy nhiên loại chuyện chống lại một nhánh quân đội này cũng hoàn toàn chính xác là có chút mạo hiểm, việc này nhất định phải chuẩn bị kỹ càng mới được, tuyệt đối không thể làm việc lỗ mãng.
Sau khi hạ quyết tâm, Diệp Trần quyết định đi tới Tiêu gia dẫn theo Tiêu Nhược Hi trở về Vân Châu.
Tuy nhiên, ngay vào lúc này, vẻ mặt của Diệp Trần đột nhiên biến đổi, "Không ổn! Cô gái này thế mà đang bị người tấn công! Chẳng lẽ là sát thủ mà tổ chức Sam Khẩu mời tới, nhanh như thế mà đã tới rồi sao?"
Cảm ứng được ba động từ pháp khí hộ thân ở trên người Tiêu Nhược Hi, Diệp Trần không kịp suy nghĩ nhiều, thân thể ngay lập tức nhoáng một cái, người đã từ trên cửa sổ lao ra ngoài.
...
Cùng lúc đó ở bên ngoài mấy dặm, ở trong một cái hẻm nhỏ âm u, Tiêu Nhược Hi bị ba người áo đen bịt mặt chặn ở một cái góc tường, vẻ mặt khó có thể tin, "Anh, tại sao anh lại muốn giết em? Tại sao? Đây rốt cuộc là vì cái gì?"
Hóa ra, người muốn làm hại Tiêu Nhược Hi, bỗng nhiên chính là người anh trai cùng cha khác mẹ của cô ta, Tiêu Nhược Dương!
Tuy rằng lúc này Tiêu Nhược Dương đeo mặt nạ, nhưng vẫn bị Tiêu Nhược Hi liếc mắt là có thể nhận ra được.