Trọng Sinh Tu Tiên Tại Đô Thị (Trọng Sinh Chi Đô Thị Tu Tiên)

Chương 342: Lời mời của Hắc Ám Vô Giới



Hai người vừa đi đường vừa nói chuyện phiếm, lúc trở về Vân Châu thì đã là đêm rất khuya.

Trực tiếp trở về tiểu khu Tử Kim Sơn, đi tới biệt thự số một.

Két ~

Diệp Trần đột nhiên giẫm mạnh phanh lại, lúc xe đi vào nơi cách biệt thự còn có mấy chục mét, bỗng nhiên dừng lại.

Tiêu Nhược Hi dang không hiểu là có ý gì, Diệp Trần đã quẳng xuống một câu, mở cửa xe đi xuống, "Thành thật chờ ở trên xe!"

Xuống xe, Diệp Trần từ từ đi về phía biết thự, đồng thời mở miệng cao giọng nói:

"Đã tới rồi, vậy thì tất cả lăn ra đi!"

Sưu sưu sưu!

Tiêu Nhược Hi đang âm thầm tò mò, Diệp Trần đang nói chuyên với người nào, bỗng nhiên có mấy bóng người ở trong bụi rậm ở xung quanh biệt thự chui ra, nhanh chóng bao vây lấy Diệp Trần vào giữa.

"Khặc khặc! Không hổ là Diệp Cuồng Tiên, quả nhiên danh bất hư truyền!"

Người nói chuyện là một người đàn ông trung niên da trắng, nói lại nói ra một lời tiếng Hoa Hạ rất lưu loát.

Còn về phần ba người khác, dáng dấp một người so với một người đều kỳ quái.

Một người có mái tóc màu tím, dáng người cao lớn khôi ngô, trong tay mang theo một cái cự chùy.

Một người thì toàn thân đen như than củi, so với người da đen còn muốn đen hơn, toàn thân lại mặc quần áo đen, giống như hòa tan vào nhau.

Còn có một người nữa thì khắp toàn than từ trên xuống dưới đều là mụn cơm to to nhỏ nhỏ, giống như là một con cóc hình người.

Thần niệm của Diệp Trần hơi quét qua từng người trong bốn người trước mắt này, phát hiện trong cơ thể của bốn người này, có một cỗ năng lượng cực kỳ không kém, không thể không khẽ chau mày lạnh lùng nói:

"Ta không cần biết các ngươi là ai? Mục đích tới đây là gì? Cho các ngươi khoảng thời gian mười giây, hoặc là cút! hoặc là chết!"

Bốn người nghe được điều này, tất cả lập tức giận dữ, "Dám nói chuyện như thế với bốn Ma Vương của Hắc Ám Vô Giới chúng ta thì ngươi chính là người đầu tiên!"

"Đừng tưởng rằng giết ba cái phế vật của tổ chức Sam Khẩu kia thì ngươi đã cảm thấy mình vô địch thiên hạ rồi!"

"Thu hồi lời nói vừa rồi, ngoan ngoãn nói xin lỗi với chúng ta, có lẽ có thể tha cho ngươi khỏi chết!"

Ngoài người đàn ông trung niên gia trắng cầm đầu ra, ba người còn lại thì thi nhau la hét om sòm.

...

Diệp Trần nghe được lời của ba người này, lông mày cũng không thể không hơi nhíu lại, "Hắc Ám Vô Giới danh xưng chúa tể thế giới ngầm trên toàn cầu sao?"

Tổ chức này hắn đã từng được nghe Dịch Sơn Hà nói qua.

Nghe nói "Hắc Ám Vô Giới" này là một nhóm người có công năng đặc dị cường đại tạo thành, mỗi người đều có thiên phú thần thông không thể tưởng tượng nổi.

Bọn họ tự xưng là chủ nghĩa vô chính phủ, từ trước tới nay làm việc không theo một quy tắc nào, ngay cả dạng cường quốc quân sự như Mỹ quốc đều đối với bọn hắn kính sợ mà tránh xa, không dám tùy tiện đắc tội.

Nghe được Diệp Trần thế mà biết tên của tổ chức bọn hắn, người đàn ông trung niên da trắng nhìn qua bình thường một chút, lập tức nở ra nụ cười đắc ý, "Diệp tiên sinh, ngươi không nên hiểu lầm, hôm nay chúng ta tới đây, không phải là 10 tỷ đô la mỹ mà tổ chức Sam Khẩu treo thưởng!"

"Thật ra thì, chúng ta là phụng lệnh của Giới Chủ, đặc biết tới đây mời ngươi gia nhập tổ chức của chúng ta!"

Lời này nhưng lại có chút vượt ra ngoài ý liệu của Diệp Trần, "Gia nhập tổ chức của các ngươi sao?"

Người đàn ông trung niên da trắng lại nói tiếp:

"Không sai! Gia nhập tổ chức chúng ta!"

"Thật ra thì sớm tại trước đó lúc ngươi đại chiến với cao thủ của bảy đại tổ chức sát thủ ở trên đảo Vĩnh Ninh, Hắc Ám Vô Giới chúng ta đã và đang để ý tới ngươi..."

"Chúng ta đã điều tra qua quá khứ của ngươi, ngươi từ nhỏ không cha không mẹ, dường như cũng không có sư phụ, hơn nửa năm trước, ngươi chẳng qua chỉ là một học sinh cấp ba rất bình thường, thế nhưng ở trong một đêm, ngươi lại trở thành cao thủ tuyệt đỉnh!"

"Đầu tiên là giết Vu Thành Hùng tông sư Hóa Kình, sau đó ở trên biển giết chết Kiếm Ma Bạch Thiên Hành, từ một trận chiến đó mà thành danh!"

"Ngay sau đó ngươi ở tại đảo Vĩnh Ninh, một người độc đấu bát đại thế lực, diệt bảy cao thủ Thánh Cảnh, rồi mới ở dưới mí mắt của hải quân Mỹ quốc oanh sát hoàng kim chiến thần Bì Đặc..."

...

Người đàn ông trung niên da trắng chậm rãi mà nói, nói sự tích nửa năm gần đây của Diệp Trần thuộc như lòng bàn tay ra.

Ngay cả Diệp Trần sau khi nghe xong, hai mắt cũng không thể không khẽ híp một cái, trên mặt hiện ra vẻ lạnh lùng, "Các ngươi dám điều tra ta?"

Người đàn ông trung niên da trắng không nhìn vào ánh mắt lạnh lùng của Diệp Trần mà cười ha ha một tiếng, ngạo nghễ nói:

"Chỉ cần ở trên Trái Đất này có chuyện xảy ra, chỉ cần là chuyện mà Hắc Ám Vô Giới chúng ta muốn biết, vậy thì không có chuyện gì là không biết!"

Diệp Trần cười lạnh một tiếng, "Thật sao? Vậy các ngươi còn biết những gì? Không ngại nói ra toàn bộ để cho ta nghe một chút!"

Người đàn ông trung niên da trắng cười nhạt một tiếng, "Căn cứ tình huống chúng ta nắm giữ được tới xem, nếu như ta đoán không sai thì ngươi chắc là thức tỉnh một loại siêu năng lực nào đó phải không? Bằng không căn bản không có cách nào để giải thích được vì sao ngươi có thể ở trong thời gian ngắn như thế mà lại có thực lực cường đại tới như vậy!"

Người đàn ông trung niên da trắng nói xong, vẻ mặt chắc chắn, giống như đã nhìn thấu Diệp Trần.

Diệp Trần đầu tiên là hơi sững sờ, sau đó suýt chút nữa thì cười lớn một tiếng.

Siêu năng lực?

Thật đúng là thua thiệt cho những gì bọn họ nghĩ ra được!

Người đàn ông trung niên da trắng căn bản không có chú ý tới nét mặt biến hóa của Diệp Trần, tiếp tục chậm rãi mà đàm đạo:

"Tuy rằng chúng ta bây giờ còn không biết ngươi đến cùng đã thức tỉnh siêu năng lực gì, thế nhưng có thể ở trong thời gian ngắn như thế đạt tới thực lực cường đại như vậy, ít nhất hẳn cũng là siêu năng lực siêu cấp S!"

"Chắc hẳn ngươi cũng biết, Hắc Ám Vô Giới chúng ta mời chào tất cả đều là người có siêu năng lực, lấy thiên phú của ngươi, chỉ cần gia nhập chúng ta, nhất định có thể đưa năng lực của ngươi hoàn toàn phát huy ra, nói không chừng trong tương lai vượt qua Giới Chủ đại nhân của chúng ta cũng chưa biết chừng!"

Diệp Trần không thể không cười lắc đầu, đã lười nghe nghe hắn tiếp tục nói bậy, trực tiếp khoát tay áo nói:

"Thật xin lỗi, ta đối với tổ chức của các ngươi không cảm thấy hứng thú một chút nào, mời các ngươi trở về đi!"

Nói xong lời này, Diệp Trần chuẩn bị xoay người lại lái xe, không nghĩ tới trong số bốn người vây quanh này, người đàn đàn ông trung niên khôi ngô cao lớn có mái tóc màu tím, lạnh lùng nói:

"Tiểu tử! Chẳng lẽ ngươi muốn cự tuyệt lời mời của Hắc Ám Vô Giới sao?"

Diệp Trần nhún vai, không để ý nói:

"Ngươi có thể cho là như thế!"

"Vậy ngươi chính là đang tìm cái chết!"

Người đàn ông trung niên có mái tóc màu tím nói xong, đang muốn động thủ đối với Diệp Trần, tuy nhiên lại bị người đàn ông trung niên da trắng ngăn lại, đối với Diệp Trần nói ra lời nói sâu xa:

"Diệp tiên sinh, ta cảm thấy ngươi vẫn là nên suy nghĩ thêm một chút!"

Đám người chúng ta đạt tới cấp độ này, thực lực vượt xa người bình thường, đã tiến hóa tới một cấp độ sinh mệnh hoàn toàn mới, không thể đem chúng ta so sánh với đám những người phàm tục chẳng qua chỉ như con kiến hôi kia!

"Có lẽ ngươi bây giờ đối với thế tục hồng trân có chỗ lưu luyến, thế nhưng sớm muộn gì cũng có một ngày ngươi sẽ chán ghét, cho tới lúc đó ngươi sẽ phát hiện ra chỉ có gia nhập những đồng loại như chúng ta mới là kết cục tốt nhất của ngươi!"

"Hơn nữa chỉ cần ngươi gia nhập chúng ta, tổ chức Sam Khẩu của Đảo quốc, chúng ta cũng có thể ra tay giúp ngươi giải quyết! Ý của ngươi như thế nào?"

Không thể không nói, người đàn ông trung niên da trắng này nói năng rất khéo léo, nếu như Diệp Trần không phải là người có ký ức tu chân tám trăm năm, nói không chừng thật đúng là bị hắn thuyết phục.

"Chuyện của ta, cũng không cần các ngươi tới phí tâm!"

Diệp Trần thẳng thắn cứng rắn từ chối một lần nữa.

Người đàn ông trung niên da trắng thấy thái độ của Diệp Trần kiên quyết như thế, ngay lập tức cũng nổi giận, "Ta có lòng tốt khuyên bảo ngươi, ngươi cũng đừng rượu mời không uống lại thích uống rượu phạt!"

Khóe miệng Diệp Trần hơi nhếch lên, hiện ra nụ cười lạnh, "Lấy lợi ra để dụ không thành thì đổi sang uy hiếp sao? Đáng tiếc a, ở trong mắt các ngươi người bình thường là con kiến hôi nhưng ở trong mắt của ta, các ngươi sao lại không phải là con kiến hôi chứ?"

P/S: Ta thích nào...chương thứ 2 chặng đường tới 15 chương 1 ngày còn 13. Đề nghị ủng hộ TLT thì tốt a...đạo hữu nào có KP chờ tháng sau quẳng nha:D