Trọng Sinh Tu Tiên Tại Đô Thị (Trọng Sinh Chi Đô Thị Tu Tiên)

Chương 780: Cút đi!



"Cút đi!"

Diệp Trần trực tiếp tung ra một chiêu Bát Cực Trấn Ma quyền:

Ầm!

Kỳ lão ngay lập tức bị đánh bay ra ngoài.

"Còn muốn chạy?"

Một quyền của Diệp Trần đánh bay Kỳ lão, thân thể hơi chao đảo một cái cũng đã đuổi tới sau lưng Hàn Nguyệt công tử, một phát bắt đực phần gáy của hắn, giống như diều hâu vồ gà con sẽ nắm chặt lấy cổ cho đến chết.

Mà vào lúc này, ở phía nơi xa người của tam đại gia tộc thấy hết thảy ở đây thì toàn bộ lập tức hóa đá.

Trong mắt bọn họ, Hàn Nguyệt công tử tôn quý vô cùng, còn có hai vị cường giả cực kỳ cường hãn của Kình Thương tông, ở trước mặt người trẻ tuổi nhìn như rất bình thường này vậy mà giống như con rối bị hắn đùa bỡn trong lòng bàn tay.

Thế giới này là như thế nào?

Điên rồi sao?

Mọi người nhất thời cảm thấy đầu của mình có phần không quá đủ để dùng.

Mà trước đó, Lôi Lạc Phong kia đã từng mở miệng ra trào phúng Diệp Trần thì càng là đặt mông ngồi trên mặt đất, toàn thân run lẩy bẩy.

"A!!"

"Ngươi không được giết ta! Ta thế nhưng là đệ tử hạch tâm của Kình Thương tông, ngươi giết ta, Kình Thương trông tuyệt đối sẽ không tha cho ngươi!"

Hàn Nguyệt công tử sau khi bị Diệp Trần bắt thì lập tức bị dọa đến hồn đều muốn bay ra ngoài, không thể không lớn tiếng gào thét.

Diệp Trần cười lạnh, "Ngươi hình như quên ta vừa rồi nói qua cái gì sao, sớm muộn sẽ có một ngày ta sẽ đồ diệt Kình Thương tông các ngươi!"

"Ngươi!"

Hàn Nguyệt công tử lập tức bị cứng họng, một cỗ hàn khí lạnh lẽo trực tiếp từ trong lòng bàn chân của hắn vọt tới trên đỉnh đầu, trong lòng vô cùng tuyệt vọng.

Trước đó hắn không cần biết là xông tai họa lớn bao nhiêu, chỉ cần báo ra thân phận đệ tử hạch tâm của Kình Thương tông, những ngươi kia chưa từng có ai dám nhiều lời một chữ.

Thế nhưng là tên tiểu tử trước mắt này, đến cùng là quái vật từ đâu chạy tới?

Chẳng những không sợ chút nào, ngược lại còn phách lối công bố muốn tiêu diệt Kình Thương tông!

Chẳng lẽ là tên điên hay sao?

"Tuy nhiên..."

Ngay vào lúc Hàn Nguyệt công tử trong lòng đang vô cùng tuyệt vọng, Diệp Trần bỗng nhiên xoay chuyển lời nói, "Hôm nay ta sẽ không giết ngươi! Ngươi hình như quen biết Tuyệt Vô Địch a? Ta muốn ngươi giúp ta truyền một lời cho hắn, ngươi có bằng lòng hay không?"

Hàn Nguyệt công tử nghe được điều này thì quả nhiên vui như được lên trời, nào dám nói nửa chữ không, "Bằng lòng! Bằng lòng! Xin ngài phân phó! Ta nhất định sẽ giúp ngài truyền lời tới cho sư huynh Tuyệt Vô Địch!"

"Rất tốt!"

Diệp Trần nhẹ gật đầu, "Trở về nói cho Tuyệt Vô Địch, nửa năm sau, ta sẽ chờ hắn ở Mê La Tinh Hải, nếu hắn có gan thì qua đó tìm ta, bằng không mà nói, sau này ta gặp được đệ tử của Kình Thương tông, gặp một thì giết một, thấy hai giết cả đôi!!"

"Cút đi!"

Sau khi Diệp Trần nói xong lời này thì thuận tay ném Hàn Nguyệt công tử ra ngoài như ném một đống rác.

Tuy nhiên, ngay trong nháy mắt lúc hắn ném Hàn Nguyệt công tử ra ngoài thì một đạo hỏa diễm màu đỏ tươi nhỏ bé đến gần như không có bất kỳ ai có thể phát giác được đánh vào trong thể nội của hắn.

Hàn Nguyệt công tử vốn là đều cho rằng mình chắc chắn phải chết không thể nghi ngờ, làm sao cũng không nghĩ tới, Diệp Trần thế mà thật không giết mình, vội vàng lộn nhào chạy như điên ra bên ngoài sơn cốc, tuy nhiên trong đôi mắt lại hiện ra hận ý nồng đậm, trong lòng đang không ngừng cuồng hống, "Tiểu tử! Bản công tử mặc kệ ngươi đến cùng là có lai lịch gì, ngươi cũng dám khiêu khích Kình Thương tông, khiêu khích sư huynh Tuyệt Vô Địch, còn làm nhục bản công tử như vậy, ngươi đợi đi, đợi đến lúc sẽ phải giả lại một cái giá vô cùng thê thảm đi!"

Diệp Trần tự nhiên biết, Hàn Nguyệt công tử này, trong lòng chắc chắn có hận ý ngập trời đối với mình, tuy nhiên hắn chẳng thèm để ý tới.

So với Tuyệt Vô Địch thì Hàn Nguyệt công tử chẳng qua chỉ là một tên tiểu lâu la mà thôi, hơn nữa mặt ngoài là hắn thả người nhưng sớm đã âm thầm động chút tay chân lên trên người của hắn.

Sau khi giải quyết xong đám người của Hàn Nguyệt công tử, thân thể Diệp Trần ngay lập tức nhoáng một cái, đâm đầu thằng vào bên trong chỗ vực sâu kia.

Vực sâu này rất sâu, khoảng chừng mấy vạn mét!

Hơn nữa, sau khi Diệp Trần hướng phía dưới xâm nhập, đạo khí tức hủy diệt kia càng trở nên cường đại, giống như có thể hủy diệt tất cả đồ vật trên thế gian này.

Không chỉ như thế, sau khi không ngừng xâm nhập xuống, nhiệt độ không khí cũng bắt đầu nhanh chóng tăng lên, chẳng mấy chốc cũng đã vượt qua hơn nghìn độ, hơn nữa còn đang tăng lên nhanh chóng.

Dần dần, nhiệt độ tăng lên không ngừng cùng với đạo khí tức tràn ngập hủy diệt kia làm cho ngay cả Diệp Trần cũng bắt đầu cảm nhận được một chút áp lực.

Cũng may loại tình huống này cũng không có diễn ra quá lâu, ngay vào lúc Diệp Trần đã mồ hôi đầm đìa thì toàn thân đều ướt đẫm mồ hôi thì hắn cuối cùng cũng đi tới dưới đáy vực sâu.

Tuy nhiên, chờ khi hắn thấy được rõ ràng tình huống dưới đáy vực sâu thì mặt mũi đầy vẻ ngưng trọng.

Chỉ thấy, ở tận cùng dưới đáy của vực sâu lại là một mảnh nham thạch nóng chảy bị thiêu đốt đỏ vô cùng!

Trong dung nham không biết là loại vật chất nào tạo thành mà lại có nhiệt độ cao tới đáng sợ như vậy, dựa theo mức độ đo lường của Trái Đất để mà tính toán thì nơi này ít nhất cũng có bảy tám vạn độ trở lên, thậm chí hướng vào bên trong thì nhiệt độ còn phải cao hơn!

Mà đạo khí tức hủy diệt kia chính là tới từ sâu thẳm phía dưới dung nham cực nóng này.

"Khó trách trước đó Kình Thương tông ở chỗ này tốn nhiều thời gian như vậy cũng không có đạt đưcọ Diệt Thế Ma đao, vẻn vẹn chỉ nhiệt độ mặt ngoài của những dung nam nóng chảy này, tu sĩ cảnh giới Hóa Kình bình thường, cho dù là sử dụng cương khí hộ thể chỉ sợ cũng không chống được bao lâu..."

Sau khi trong lòng âm thầm cảm khái một câu, Diệp Trần chậm rãi hít một hơi, điều chỉnh trạng thái tới tốt nhất, sau đó thì tâm niệm hơi động một chút, "Ngũ Muội chân hỏa! Mở!"

Hô!

Một đạo hỏa diễm màu đỏ tươi lập tức xuất hiện ở xung quanh trên dưới người của Diệp Trần, bao bọc cả người hắn vào trong đó.

Diệp Trần còn chưa có bước vào cảnh giới Hóa Thần, không cách nào thi triển thủ đoạn thần thông Ngoại Đạo Tượng Thần, nhưng lấy Ngũ Muội chân hỏa bao bọc cương khí hộ thể ra thì ở tình huống trước mắt này so với Ngoại Đạo Tượng Thần của Hóa Thần thiên quân bình thường thì sẽ càng thực dụng hơn.

Sau khi dùng Ngũ Muội chân hỏa bao bọc toàn thân lại, Diệp Trần lúc này mới chậm rãi bước vào trong dung nham, sau đó từ từ hướng phía dưới tiếp tục chìm xuống.

Oanh!

Vừa tiến vào bên trong dung nam nóng chảy, tốc độ gia tăng nhiệt độ lập tức càng nhanh hơn!

Mười vạn độ!

Mười lăm vạn độ!

Hai mươi Vạn độ!

...

Mới xâm nhập chẳng qua được có mấy chục mét, nhiệt độ xung quanh vậy mà đã nhảy lên tới ba mươi vạn độ!

Trong lúc nhất thời, ngay cả Diệp Trần cũng có chút do dự.

Theo lý thuyết, cho dù là những kiện Tiên khí kia ở dưới nhiệt độ cực nóng như thế này sợ rằng cũng phải bị hòa tan a?

Diệt Thế Ma đao, thật sự ở dưới này hay sao?

Diệp Trần muốn thả thần thức ra đi quét hình, đáng tiếc nhiệt độ xung quanh thực sự quá cao, vừa vượt qua hơn mười mét thì đã bị nhiệt độ kinh khủng kia quấy nhiễu nghiêm trọng cho nên cái gì cũng không cảm ứng được.

Cuối cùng, ở lúc Diệp Trần lặn xuống đến khoảng trăm mét, nhiệt độ nóng chảy của dung nham xung quanh đã lên tới con số kinh khủng năm mươi vạn độ!

Cho dù khắp toàn thân từ trên xuống dưới có Ngũ Muội chân hỏa bao vây lấy, pháp y trên người Diệp Trần cũng đều đã bị hòa tan, làn da quanh thân Diệp Trần cũng bắt đầu từ từ biến thành màu đen, đỏ lên, giống như lúc nào cũng có thể bốc cháy thành than đen!

"Không được! Nếu như lại tiếp tục đi xuống, nhục thể của ta chẳng mấy chốc sẽ không chống nổi, không khéo lại bị đốt thành tro bụi cũng nên!"

"Chẳng lẽ đã định sẵn ta không có duyên đạt được Diệt Thế Ma đao này hay sao?"

Ngay vào lúc Diệp Trần chán nản một trận, chuyển bị lui ra ngoài thì bỗng nhiên mơ hồ cảm thấy, trên vách đá bên cạnh dường như có ánh sáng vàng lấp lóe!

P/S: Ta thích nào....các đạo hữu quên ta thích rồi.....chương 10. Cảm ơn bonmat8888: 50 KP; cảm ơn quelam2022 20 KP.....