Trùng Sinh Cận Thiếu Cua Lại Bảo Bối

Chương 23: 23




"Anh đừng như thế nữa...!Tôi...Thật sự rất khó xử."
" Sao lại khó xử? Em không muốn yêu tôi sao? Không muốn ở bên cạnh tôi sao? hu hu..

Em là người phụ nữ tàn nhẫn, đánh cắp trái tim tôi rồi muốn chối bỏ, em là người phụ nữ xấu xa..."
Cận Thiếu vứt bỏ mọi tôn nghiêm của bản thân, nũng nịu trước người con gái đang mang vẻ mặt hoang mang, đầy khó hiểu phía đối diện.
Oản Oản hiện tại không biết lên làm thế nào, tiến không được, lùi cũng không xong.

Người đàn ông này thật quá xảo quyệt, không ngờ anh ta lại dùng cách này để níu giữ cô.
Cô thở dài một cái bất lực, nhỏ giọng nói:
" Tôi cho anh một tháng, nếu như anh có thể khiến tôi cảm thấy anh đã thay đổi, thì tôi sẽ suy nghĩ lại vấn đề của hai chúng ta."
" Thật sao?"
Cặp mắt anh mở tròn, sáng long lanh vui mừng nhìn cô, khiến cô liên tưởng đến một con cún con đang vẫy đuôi thật đáng yêu.
Oản Oản khẽ cười.
Thấy cô cười, anh cũng nở một cười nhẹ theo, trong lòng như giải toả bớt mọi muộn phiền, căng thẳng " Cuối cùng em cũng cười với tôi rồi."
ọt ọt ọt!
Thanh âm kỳ lạ đó lại vang lên từ bụng cô, không khí lại bắt đầu trở nên gượng gạo, cô đỏ mặt xấu hổ ôm bụng, miệng vẫn cố thanh minh cho bản thân " Không, không phải của tôi."
" Tôi có nói gì đâu, em đói rồi, chúng ta cùng đi ăn."
Nói xong anh đứng dậy, mỉm cười đưa tay ra cứ như một khung cảnh lãng mạn, giữa chàng hoàng tử và nàng công chúa, nhưng hình dáng lúc này của anh thật khiến người khác muốn đập cho anh một trận.

Cô phớt lờ cái đưa tay ra đó của anh, giọng nói có chút ngập ngựng " Mặc đồ vào."
" Khỏi mặc, như thế này mát hơn."
Con người của anh thật đúng không còn gì để nói, vô sỉ, ấu trĩ, mặt dày, xảo quyệt.

Đúng là một con sói hoang.
" Tôi ra ngoài trước, anh ở trong muốn làm gì thì làm."
Dứt lời cô bước thẳng ra ngoài, không thèm liếc nhìn anh lấy một cái, lần này anh không níu cô lại nữa, cứ để cho cô đi.

Bóng lưng Oản Oản khuất đi, cũng là lúc anh trở về với con người thật với chính mình, lạnh lùng đến đáng sợ.
Cận Thiếu móc trong túi ra một chiếc điện thoại, rồi mở lên soạn tin nhắn cho ai đó, với lời lẽ đe doạ và cảnh cáo " Còn dám gây phiền phức cho Oản Oản, thì đừng trách tôi."
Đã gửi.
Xong xuôi, anh lại trưng cái bộ mặt như cưng chiều vợ, mặc lại quần áo rồi đi ra ngoài.
Phía bên công ty của Đường Tam lúc này, mọi thứ đang đi xuống một cách không phanh.

Từ khi đổi người mẫu thành Tâm Linh, rất nhiều dự án muốn hợp tác đều bị hủy và chuyển qua công ty của Cận Thiếu đầu tư.
Nổi lên nhờ Oản Oản, cô như một minh tinh mới lạ làm ai cũng phải hiếu kỳ, từ khi xuất hiện trong giới giải trí, tin đồn về việc cô đã chuyển qua làm người mẫu cho anh, thì hàng tá những nhà đầu tư đều muốn đổ dồn hỗ trợ cô hết mình.
Khiến Cận Thiếu vô cùng đau đầu.
Ngày hôm ấy, lần đầu tiên là buổi chụp hình của cô.


Lần này là sản phẩm mới ra mắt nhưng lại xảy ra một vấn đề, toàn bộ kế hoạch, hậu trường chụp, mẫu dáng đều bị công ty Vũ Quốc An tung ra trước, đã vậy còn y hệt với ý tưởng bên anh.
" Mọi người xem đi, công ty Vũ Quốc An hôm nay cũng trưng bày giới thiệu sản phẩm mới này, nhưng có gì đó không đúng, sao y hệt với ý tướng của chung ta như vậy?"
" Đâu, đưa ta xem ."
" Đúng thật, sao lại giống như vậy? Cứ như là bị lấy cắp thế này."
" Làm thế nào bây giờ? Không lẽ chúng ta phải bỏ buổi chụp này sao? Cận Thiếu mà biết, lại trừ lương của chúng ta nữa."
Cả đám nhốn nháo cả lên, bồn chồn đứng ngồi không yên, đến cô ở một bên nghe toàn bộ sự việc cũng có chút lo lắng.
" Tiếp tục chụp hình."
Giọng nói nghiêm nghị mang đậm vẻ khí chất oai phong vang lên.

Cận Thiếu sau khi biết tin bị đánh cắp ý tưởng thì nhanh chóng chạy đến chỗ của cô.
Mọi người ai cũng trưng cái mặt ngạc nhiên ra, nhưng cũng ngay sau đó chấn tĩnh trở lại.
" Cận Thiếu!"
Anh đi qua mọi người, từng đi đến trước mặt cô rồi cười mỉm, Oản Oản có chút e dè nhỏ giọng " Anh tới đây làm gì vậy?"
Cận Thiếu không đáp lại mà nghiêng đầu nói nhỏ vào tai cô.

" Bảo bối! Có muốn hợp tác chung không?"

Cô ngây người, nhướng mày đưa đôi mắt khó hiểu nhìn anh.
Anh nở một nụ cười gian xảo, rồi quay qua nói với tất cả trong hậu trường " Sản phẩm lần này sẽ do tôi và Oản Oản ra mắt."
Lòng cô trấn động một cái, mọi người cũng hết sức ngạc nhiên vì quyết định lần này.

Nhưng cũng nhanh chóng bắt tay vào công việc.
Đây là một sản phẩm nước hoa mới, anh muốn quảng cáo chúng thay vì ra tấm poster như trước.

Không nói nhiều các nhân viên bắt đầu vào công việc, họ đưa anh và cô đi thay đồ, trang điểm một cách tỷ mỉ sao cho phù hợp.
Đạo diễn sau khi đọc qua một lượt về ý tưởng của anh, chỉ viết trong vỏn vẹn 15 phút, không khỏi tấm tắc khen ngợi tài năng ấy, phải nói là xuất sắc.
Sau vài giờ đồng hồ chuẩn bị, anh bước ra với bộ trang phục tây âu màu đen, cùng với tóc vuốt lên, được tạo hình y hệt với các tổng tài lạnh lùng trong các cuốn tiểu thuyết.

Điển trai vô cùng hoàn hảo, đã khiến bao con tim của những cô gái ở đó phải rung động, đầy ngưỡng mộ.
Oản Oản cũng không kém.

Ngay khi cô bước ra ánh mắt Cận Thiếu nhìn cô u mê, cổ dặm kín phấn nhưng vẫn còn lộ ra những vết hơi mờ nhạt, chỉ có anh mới biết, khẽ cười trộm.
Mái tóc đen dài tung bay lộ ra gương mặt xinh đẹp kiều diễm, dáng người thanh băng ngọc khiết.

Kết hợp với chiếc đầm đỏ gợi cảm phất phới trong gió, cặp chân thon dài trắng nõn lộ ra, làm cả đoàn người cặp mắt chăm chăm nhìn cô như những con sói đói, thèm muốn đến nhỏ dãi.
Nhìn những ánh mắt của những gã đang nhìn vào cặp giò của cô, anh khó chịu trừng mắt quát lên " Nhìn đủ chưa?"
Cả đám bị giật mình, luống cuống thu lại ánh nhìn mà tập trung vào công việc, nhưng cái vẻ đẹp kỳ lạ khiến người ta không thể rời mắt ấy, vẫn thi thoảng lại liếc nhìn.
Cận Thiếu đen mặt, thầm chửi trong lòng " Một đám háo sắc."

Anh đi đến chỗ cô, nhỏ giọng giận dỗi mà nói: " Lần sau cấm em mặc đồ màu đỏ?"
" Hả? Tại sao?"
Cận Thiếu không đáp, chỉ nhìn cô rồi cười một cái.
Oản Oản nhướng mày, cái gã đàn ông này thật khó hiểu.
Buổi chụp hình bắt đầu.
Cận Thiếu ngồi dựa trên một chiếc ghế, còn cô quỳ lên một chân, chân còn lại buông thõng xuống, một tay đặt lên vai anh, hơi ưỡn người ép sát vòng eo vào cơ thể Cận Thiếu.

Tạo dáng của cô vô cùng quyến rũ, anh nghiêng đầu vòng tay ôm lấy eo của cô rồi khẽ ngửi làm cô chợt giật thót, lí nhí nói "Cận Thiếu, anh làm gì vậy?"
Cận Thiếu cũng nhỏ giọng mà đáp lại " Đường nhiên là ngửi mùi trên người em rồi, chúng ta đang làm quảng cáo nước hoa mà, phải không?" Rồi nhoẻn cười gian mãnh.
Cô nghe lại có vẻ rất thuyết phục, nên cũng không nói gì thêm.
Cảnh quay bắt đầu, tiếng " Tách tách", ánh sáng của máy ảnh liên tục chớp nhoáng kêu lên, con mắt mê mẩn không rời khỏi hai người họ, bên dưới là những giọng nói khen không ngớt của đám con gái " Trời ơi! Lần đầu tiên trong cuộc đời, sống 26 năm mới được nhìn thấy cặp đôi hoàn mỹ thế này."
" Nhìn đã con mắt, ngưỡng mộ quá đi."
Cả hai bây giờ đã làm chấn động khắp công ty, khung cảnh trai tài gái sắc hoàn hảo như hoàng tử và công chúa, một loạt OTP bắt đầu nổi lên, đẩy thuyền cho anh và cô.
Những tấm Poster đầu tiên được tung lên của cả hai, đã làm trấn động dư luận, lên top một bản tìm kiếm với cái tên Dạ Cận Thiếu và Lâm Oản Oản.
Họ nhận ra cô là với cái tên Thiên Nga Đỏ và lại một lần nữa cái tên ấy được thay đổi khi có anh " Hoàng tử và Nàng thiên nga đỏ." Đúng như dự đoán, lại đá xoáy top đầu của Tâm Linh bên công ty Vũ Quốc An, khiến ả vô cùng tức giận, đay nghiến ném luôn cả chiếc điện thoại trên tay xuống đất, miệng chửi thề " Đáng chết, Lâm Oản Oản."
Điều cả hai không ngờ tới chính là em gái mà họ yêu quý Tiểu Uyển, con bé tinh ranh lập ra một nhóm chát với cái danh là OTP fan của Dạ Cận Thiếu và Lâm Oản Oản, bán ra những tấm hình đặc biệt của hai người với cái giá cao, kiếm tiền nạp game.
Con bé thích thú, cười ha hả " Cứ đà này, mình sẽ trở thành một nữ Streamer giàu nhất thôi.

Anh trai và chị Oản Oản cây hái tiền là đây chứ đâu, ha ha ha!...".


— QUẢNG CÁO —