Trùng Sinh Cận Thiếu Cua Lại Bảo Bối

Chương 39: 39




Anh khẽ cười, đặt nụ hôn dịu dàng lên trán Oản Oản để chấn an " Đừng sợ, sẽ không đau tý nào đâu?"
Dù biết đây chỉ là nói dối, nhưng chẳng hiểu sao lại tin lời nói đó.

Nhớ đến câu nói của một người bạn, đàn ông chỉ cần lên giường thì sẽ nói yêu bạn vô điều kiện.

Vì vậy, cô muốn làm một ván cược, sau khi có được cơ thể cô.

Cận Thiếu còn yêu cô hay điên cuồng theo đuổi cô như trước nữa không?
Cận Thiếu dừng lại, hơi xích người gần đến cơ thể Oản Oản.

Sự tiếp xúc mờ ám này càng khiến cô gần như phát điên.

Anh hôn lên cổ cô rồi trượt xuống bầu ng ực, hai nh* hoa được đưa vào khoang miệng ẩm ướt, trong nháy mắt khiến toàn thân cô trấn động, thốt ra những âm thanh lạ, đến cô cũng phải giật mình, cảm giác hoan hái nó lại đánh thức ký ức kiếp trước của cô, nhưng lần này lại khác, cảm nhận được sự yêu chiều và dịu dàng đến từ anh, tựa như một ngọn lửa đang sưởi ấm trái tim cô.
Bàn tay Cận Thiếu đang ở phía dưới, cứ như biết được thời gian thích hợp đã đến, lấy tay ra ngoài còn không quên chọc ghẹo cô " Bảo bối! Em ướt cả rồi!"
Mặt cô nóng ran, không biết lấy lá gan ở đâu mà nâng đầu gối chân muốn đá vào hông anh một cái, vì cái tội chêu ghẹo, ăn nói sằng bậy.

Gương mặt Cận Thiếu trơ trẽn, nhìn cô cười cười cứ như chưa có chuyện gì xảy ra vậy.

Giây sau lại vô cùng nghiêm túc nhìn xuống bên dưới, mặt anh hơi đỏ, thân thể cường tráng kẹp giữa hai chân cô.
Vật cứng nóng chậm rãi đặt ngay cửa vào, da đầu Oản Oản như bị nứt ra, đôi đồng tử co giãn kịch liệt, căng thẳng tới mức như muốn đá bật anh ra ngoài.
Cận Thiếu nhướng đôi lông mày lên" Bảo bối! thả lỏng chút đi, cứ như vậy anh không thể vào để thám hiểm được đâu." Ngữ điệu trêu đùa thật đúng là gợi đòn.
Anh lại cúi người, thầm nói bên tai cô " Em ngoan một chút, anh sẽ nhẹ nhàng.

Chỉ một lần thôi, anh không muốn lãng phí thời gian dù chỉ một chút."
Lửa nóng kích liệt trong căn phòng không ngững làn toả khắp xung quanh.
"Ưm.." Oản Oản cảm giác trái tim như muốn phá bỏ lồng ngực mà nhảy ra ngoài, mặc dù đã chuẩn bị trước tâm lý nhưng vật cứng rắn nam tính đấy của Cận Thiếu từ từ chậm rãi tiến vào trong vẫn cảm thấy bụng chướng lên có chút khó chịu.
" Ngoan, hít thở đều, thả lỏng ra một chút." Cận Thiếu khẽ trầm giọng, cơ thể nóng hổi như bắt lửa, sau khi tiến vào thì phần dưới như đang kêu gào.

Anh dịu dàng vuốt ve thân thể nhỏ nhắn, làn da mềm mại rồi lại tiếp tục chiếm lấy đôi môi đang ủng hồng, chậm rãi đưa tới.
Ngày hôm nay, anh đã đạt được ý nguyện.

Cuối cùng công sức bao nhiêu mưu kế cũng thành công, để lừa được cô tự nguyện dâng hiến lần đầu của đời con gái cho anh, thật không dễ chút nào.
Ban đầu Cận Thiếu chỉ vào được một nửa, nó cũng khiến anh hơn nhăn mặt, anh vuốt ve khuôn mặt của cô rồi nhỏ giọng " Bảo bối! Chịu đựng chút nhé."
Dứt lời, anh gồng mình, thúc đẩy thân dưới một lực mạnh trực tiếp đâm thẳng hoàn toàn vào bên trong.

Oản Oản la lên một thanh âm đầy thống khổ, cửa vào còn chảy ra một chất dịch màu đỏ hồng như máu.

Toàn thân cô bị anh làm cho bất ngờ đầy sợ hãi, run rẩy, khoé mắt chảy ra những giọt lệ ướt mi, trách móc " Hức...Đồ đểu!"
Anh cười cười ôm lấy cô " Được rồi! Ngoan nào, không khóc...!Anh đểu, anh là đồ đểu."
Oản Oản run rẩy ôm chặt cơ thể nóng hổi của anh, phía dưới đau nhức làm cô không thể tự chủ mà há miệng cắn vào vai anh một cái như muốn lôi ra một mảng thịt sống.
" Bảo bối! Em đang muốn giết người đầy à?"
Oản Oản không đáp, ôm chặt anh.

Đây là lần đầu của cô, ở kiếp trước là anh cưỡng ép lấy đi, kiếp này mặc dù cảm giác lần đầu rất đau nhưng động tác anh lại dịu dàng khiến cô mất đi sự bất an sợ hãi, thay vào đó là sự sung sướng.
Bên dưới khít chặt lại, mềm mại tựa như có một sức hấp dẫn kỳ lạ, đang trêu đùa khiêu khích mọi tê bào trong cơ thể anh.
Cận Thiếu khẽ nhướng mày " Ngoan! Thả lỏng ra."
Trong lòng như muốn bộc lộ rõ sự yêu thương với cô, tốc độ chậm rãi rồi nhanh chóng nhanh dần, làm cô không thể nhịn được mà phát ra âm thanh r.ên rỉ.

" Ưm" cuồng triều kích t.ình lan tràn, run lên, ánh mắt đầy mê ly.
Nhận ra điều đấy, Cận Thiếu cúi người hôn lên môi cô rồi nói: " Bảo bối! Lát sẽ hết đau thôi."
Gương mặt cô ủng hồng, khẽ gật đầu.
Cận Thiếu lại trườn xuống, ngậm lấy hai hạt nhỏ trước ngực, đầu lưỡi trêu đùa làm cơ thể cô không tự chủ mà giật lên mấy cái, ánh mắt mê hoặc của anh cứ liếc nhìn biểu cảm đang gợi t.ình kia thật khiến anh không thể dừng lại.
Anh nhỏ giọng dụ dỗ như đang thôi miên cô " Ngoan! Kêu ra đi, anh muốn nghe giọng của em."
Oản Oản run rẩy như sắp khóc " Không đâu..."
" Bảo bối! Em như vậy là không thương anh rồi, em không cho anh nghe, thì hôm nay em sẽ không đi nổi đâu."
" Cận Thiếu, anh thật trơ trẽn."
Cận Thiếu cười cười " Ai bảo anh yêu em." Rồi hôn lên đôi môi ngọt ngào ấy.
Một tay anh nâng chân cô lên, một tay đan xen năm ngón vào nhau như một sự kết hợp hoàn mỹ, tiếng nói gợi cảm của anh vang lên đến cực điểm " Bảo bối! Thích không?"
" Kh...không..." Gương mặt ửng đỏ kiều diễm, đôi mắt ánh lên sự khi3u gợi cùng với cơ thể Oản Oản lúc này cứ như bị chạm tới cực điểm, trong nháy mắt căng thẳng, thở dốc nói " Nhẹ...Nhẹ chút thôi."
Cận Thiếu thấy cô như thế thì đ.ộng tình, nuốt nước bọt ực một cái, khoái c.ảm cuồn cuồn dâng lên.

Phía bên dưới như được truyền lực đạo, ra vào tốc độ nhanh hơn không hề thuyên giảm.
Cảm giác khoái l.ạc thi nhau xen lẫn, đâm thẳng vào đầu óc cô.


Oản Oản nghẹn ngào " Không...Không được...Cận Thiếu...em chịu không được nữa."
" Không được." Cận Thiếu cắn vào vành tai cô mà nói tiếp " Em cho anh có một lần, anh phải tận dụng nó chứ.

Tha cho em, thì những lần sau anh ăn chay không can tâm."
Khoái c.ảm cứ tăng dần vọt về phía cô, kịch liệt tấn công.

Oản Oản chỉ cảm thấy có một lực mạnh đang không ngừng đánh sâu vào chính mình, càng lúc càng sau.

Cái thứ đó lại mỗi lúc phình to lên, đến cả linh hồn cũng phải hoảng hốt, cô lấy tay che mắt lại mà bật khóc " Hức...!Anh là đồ xấu xa."
" Bảo bối!" Giọng anh khẽ trầm đến mê luyến, anh như bị cô kích thích, tưng bừng phấn chấn, mười ngón tay đan vào nhau, rồi lại kịch liệt hôn lên môi cô, nụ hôn như muốn nuốt trọn sự mềm mại bên trong, ánh mắt si tình ma mị cứ đắm chìm nhìn vào gương mặt đầy biểu cảm đến mê hồn kia của cô.
Từng hơi thở dồn dập, nóng hổi của hai cơ thể hoà vào làm một, không khí nóng ran còn hơn cả cái nắng bên ngoài cửa sổ.

Đôi uyên ương giao hợp, một căn phòng đầy sự yêu thương " Bảo bối! Em làm anh sướng chết đi mất."


— QUẢNG CÁO —