Nhiếp Ngôn vừa ngoái đầu về phía sau vừa chạy. Class đạo tặc, mang chức trách đi lure quái quả thực là khổ muốn chết. Kế tới, chỉ có thể giao cho đám thuẫn chiến sĩ.
Thôi Xán Đao Quang giương trọng thuẫn trong tay, quát to một tiếng, lao thẳng vào địa huyệt lĩnh chủ.
Bành, một tiếng nặng nề vang lên.
“Anh dũng đả kích”
Tiếp đó, Thôi Xán Đao Quang lại huy kiếm, chém xuống địa huyệt lĩnh chủ. Trên đầu nó lập tức phiêu khởi 50 chỉ số thương tổn.
Thông tin về địa huyệt lĩnh chủ hiện lên. Chúng nhân đều nhìn thoáng qua
Địa huyệt lĩnh chủ Bối Nội Đặc: Lĩnh chủ cấp 50. Huyết lượng 44.000
Nhìn rõ thuộc tính bưu hãn của địa huyệt lĩnh chủ, tất cả mọi người cùng hít một ngụm khí lạnh. Nếu như không phải nhật ký Bối Nội Đặc có tác dụng suy yếu địa huyệt lĩnh chủ thì không biết thuộc tính của con này còn trâu bò đến đâu nữa.
Địa huyệt lĩnh chủ bị Thôi Xán Đao Quang chặn đường, cự mâu trong tay nó vung lên, quét tới.
Cự mâu nện lên trọng thuẫn của Thôi Xán Đao Quang. Bang một tiếng, Thôi Xán Đao Quang chỉ cảm thấy một cỗ lực lượng khổng lồ truyền tới từ trọng thuẫn. Chân hắn lảo đảo lui về sau vài trước. Thân hình cong về phía trước, hai tay giữ chặt thuẫn lá chắn, vẫn ở tư thế phòng ngự nhằm triệt tiêu lực lượng, thế nhưng vẫn bị sức mạnh bá đạo tuyệt luân từ trọng thuẫn truyền tới hất văng ra ngoài.
Phải lùi đến hơn 10 bước hắn mới miễn cưỡng đứng lại được.
Trong khi đó, Lãnh Ngạo Ảnh và Dịch Diễn ở bên cạnh lập tức lao lên.
Lãnh Ngạo Ảnh, được công hộ cung cấp cho trang bị cực tốt, thêm kỹ thuật và thiên phú không tồi, dễ dàng thay thế Dịch Diễn, trở thành thuẫn lá chắn bài danh thứ 2 trong Ngưu Nhân Bộ Lạc. Một thân trang bị, chỉ thua kém Thôi Xán Đao Quang đôi chút mà thôi. Thôi Xán Đao Quang vừa lui về, hắn lập tức lao lên.
Trào phúng!
Lãnh Ngạo Ảnh thi triển trào phúng với địa huyệt lĩnh chủ, cừu hận liền tập trung lên người hắn.
Ba thuẫn giáp chiến sĩ không ngừng bị địa huyệt lĩnh chủ Bối Nội Đặc đánh bay ra ngoài, nhưng bọn hắn ai cũng vẫn còn full máu, không ngừng lao lên, hấp dẫn cừu hận.
Độ cừu hận đã đủ, đám ma pháp sư bắt đầu công kích địa huyệt lĩnh chủ không ngừng. Mặt đất xung quang nó liên tục nổ tung tóe.
Huyết lượng địa huyệt lĩnh chủ bắt đầu cạn dần, tụt xuống từng chút, từng chút một.
“Đao Quang, dẫn địa huyệt lĩnh chủ sang phía bên phải”
Nhiếp Ngôn vội vã hét lên trong kênh pt. Từ nơi này dẫn qua bên phải, chỗ ấy địa hình bốn phía lồi lõm, có thể đề phòng trường hợp địa huyệt lĩnh chủ trùng kích, uy hiếp tới đám pháp hệ.
“Ok”
Thôi Xán Đao Quang gật đầu đáp, thân thể chậm rãi di động về bên phải. Ba thuẫn chiến sĩ làm nhiệm vụ tank quái cũng dần di chuyển phương vị về sau. Tiếp đó 3 người thuẫn giáp chiến sĩ chuyển tư thế phòng ngự, kẹp địa huyệt lĩnh chủ vào giữa, tỏa chí nộ hống, trào phúng liên tiếp xuất thủ.
Địa huyệt lĩnh chủ di động, xem ra cũng cực khí khó khăn. Nói về hình thể, nó thậm chí to hơn bọn Thôi Xán Đao Quang mấy lần, nhưng bất ngờ là lại bị bọn hắn mấy người, vững như bàn thạch, kẹp cứng lại.
Địa huyệt lĩnh chủ vung cự mâu trong tay lên, ghim thẳng xuống Thôi Xán Đao Quang. Mấy mục sư và thánh kỵ sĩ ở xa vội vàng gia trì cho Thôi Xán Đao Quang một đống buff trạng thái, lại còn thêm mấy cái sinh mệnh hộ thuẫn nữa.
Thôi Xán Đao Quang lúc này tự tin, cắn răng trực tiếp chống đỡ công kích. Lập tức thánh quang hộ thuẫn trên người nổ tan thành từng mảnh nhỏ.
Công kích của địa huyệt lĩnh chủ có hiệu quả hắc ám ăn mòn. Có thể hủ thực mọi loại kỹ năng hộ thuẫn.
Thánh quang hộ thuẫn dưới công kích của địa huyệt lĩnh chủ cũng chỉ có thể chịu được 1 hít.
Mắt thấy công kích của địa huyệt lĩnh chủ chuẩn bị đập xuống lần nữa, Thôi Sán Đao Quang vội vàng chụp cho mình thêm 1 cái sinh mệnh hộ thuẫn, xuất ra thuận phách trảm ngăn cản công kích của địa huyệt lĩnh chủ.
Hắn bước chân vững vàng, hạ bàn bất động, đại kiếm trong tay thế như lôi đình, hung mãnh vô cùng.
Đám đội viên còn lại dần vây thành một vòng tròn, vây địa huyệt lĩnh chủ lại bên trong. Từng đạo, từng đạo ma pháp liên tiếp phóng xuống.
Thấy đám Thôi Xán Đao Quang đã vây khốn được địa huyệt lĩnh chủ. Đám cuồng kiếm sĩ Vô Phong, Hắc Bạch Đẳng Nhân tất cả đều lao lên, tăng cường công kích địa huyệt lĩnh chủ.
Địa huyệt lĩnh chủ huyết lượng một đoạn lại một đoạn giảm xuống. Nó không ngừng giãy dụa, gào thét, muốn thoát ra. Thế nhưng đám Thôi Xán Đao Quang phía dưới tựa như mấy cái đinh cản đường, không thể suy chuyển.
Nhiếp Ngôn cũng không rảnh rỗi, luồn ra sau lưng địa huyệt lĩnh chủ, Trạch Ân Nạp Đức chi kiếm trong tay vung lên, một đường chém xuống, sau đó lại thêm 1 cái bạo phá. Trên đầu địa huyệt lĩnh chủ phiêu khởi 700 giá trị thương tổn. Đã bạo kích còn thêm phá giá, lại có cả thương tổn do xuất huyết và hỏa diểm.
Đám đội viên ngẩn ngơ. Công kích của Nhiếp Ngôn cũng quá dọa người đi, bọn hắn công kích, bình thường chỉ cần được vài chục điểm đã không tệ rồi, trên trăm điểm là cao, thế nhưng còn không bằng cái xuất huyết của Nhiếp ngôn tạo thành sau công kích.
Cừu hận địa huyệt lĩnh chủ lập tức chuyển dời, quay người qua chuẩn bị công kích Nhiếp Ngôn. Nhưng đám Thôi Xán Đao Quang lại một mực kẹp chặt lấy nó, không cách nào nhúc nhích.
Nhiếp Ngôn cũng không ngừng tay, một cái thuấn gian bạo, kiếm chém xuống, huyết lượng địa huyệt lĩnh chủ điên cuồng tụt xuống.
Công kích phá giá, lại thêm tỉ lệ bạo kích tăng cao khi đạo tặc tấn công từ sau lưng, làm cho thương tổn do Nhiếp Ngôn gây ra hết sức dọa người.
Biết rõ hậu quả của việc điên cuồng công kích là cừu hận của địa huyệt lĩnh chủ đều tập trung lên người hắn. Lát nữa nhất định sẽ chỉ nhằm hắn mà táng. Bất quả Nhiếp Ngôn cũng không thể lo lắng những thứ này nữa rồi.
Một đống kỹ năng của Nhiếp Ngôn, quả quyết xuất ra, không chút ngưng tay.
Địa huyệt lĩnh chủ huyết lượng xuống dưới 30%, rốt cuộc không kìm nén được nữa, điên cuống xông tới, chấn choáng!
Địa huyệt lĩnh chủ vừa hành động khác thường, Nhiếp Ngôn lập tức đoán được hắn muốn làm gì. Một cái tật phong bộ, ngăn được kỹ năng kích vựng của địa huyệt lĩnh chủ.
Phản ứng của Nhiếp Ngôn chỉ là trong khoảng khắc. Đây là một loại dự cảm mãnh liệt đối với nguy cơ. Kinh nghiệm nhiều năm như vậy giúp cho hắn rất mẫn cảm, gần như một loại bản năng. Thêm vào đó, tật phong bộ cũng là skill hắn quen thuộc nhất, cho nên sử dụng hết sức thuận tay. Do đó thời điểm gặp nguy hiểm, địa huyệt lĩnh chủ vừa có chút dấu hiệu liền lập tức thi triển ra tật phong bộ.
Tật phong bộ Nhiếp Ngôn thi triển ra lại vừa vặn tránh né được kỹ năng công kích của địa huyệt lĩnh chủ, thởi điểm có thể nói là vô cùng xảo diệu.
Những người khác căn bản không có khả năng phản ứng được như Nhiếp Ngôn.
Bành một tiếng, đám Thôi Xán Đao Quang tất cả đều dính chấn kích của địa huyệt lĩnh chủ, rút lui vài bước, rơi vào trạng thái choáng váng.
Trong tất cả đám cận chiến, chỉ có một mình Nhiếp Ngôn tránh thoát.
Lao ra được khỏi vòng vây, địa huyệt lĩnh chủ hung mãnh gào thét. Hai mắt nó nhìn chằm chằm vào bóng dáng Nhiếp Ngôn trong lúc hắn đang chạy chốn, lập tức di dộng, đuổi theo Nhiếp Ngôn.
Đám đội viên ào ào sợ hãi. Nhiếp Ngôn vội vàng chạy về phía không có người, tránh tai bay vạ gió cho các đồng đội.
Chỉ thấy trường mâu trong tay địa huyệt lĩnh chủ vung lên, từng đạo mâu ảnh mạnh mẽ bắn thẳng về phía Nhiếp Ngôn.
“Cẩn thận”
Đám đội viên kinh hô
Nhiếp Ngôn quay lưng về phía địa huyệt lĩnh chủ. Hắn tựa như mọc thêm đôi mắt sau lưng, né sang trái vừa vặn tránh thoát công kích của địa huyệt lĩnh chủ rồi lao ra ngoài.
Địa huyệt lĩnh chủ một kích thất bại, lại tiếp tục đuổi theo Nhiếp Ngôn.
Cừu hận toàn bộ bị Nhiếp Ngôn hấp dẫn, đám đội viên lúc này mới hoàn hồn, liên tiếp công kích địa huyệt lĩnh chủ.
“Mọi người, động tác nhanh lên chút, không nó lại hồi máu kìa”
“Nhanh chút nữa”
Bọn hắn, cả đám tung hết hỏa lực, nhất là Giang Nam, tiểu tử này ngày thường trầm mặc, ít lên tiếng, cũng không biết từ chỗ nào học được sơ cấp Ma chuyên trường. Sử dụng 1 cái, ma pháp không ngừng phun ra như súng liên thanh, liên tục, liên tục không ngừng. Một ống Mp vèo cái cạn tới đáy, hắn lại lập tức há mồm uống một lọ trung cấp dược tề, tiếp tục bắn ma pháp.
Những đội viên này đều là những người vô cùng có thiên phú, ai chả ẩn giấu thứ gì đó. Thời điểm mấu chốt, ai nấy đều không hề che giấu, mỗi người đều đem bản lĩnh mạnh nhất của mình ra thi triển.
Địa huyệt lĩnh chủ đuổi tới sát Nhiếp Ngôn, trường mâu trong tay đâm xuống. Nếu bị cái trường mâu khổng lồ này đánh trung, Nhiếp Ngôn chắc chắn sẽ biến thành một đám huyết nhục.
Hắn vội vàng móc ra một nắm thiểm quang trần, ném về phía sau. Bành một tiếng, một đạo quang mang bắn thẳng vào hai mắt địa huyệt lĩnh chủ.
Địa huyệt lĩnh chủ gặp biến cố, trường mâu trong tay run lên, đâm lệch ra ngoài.
Nhiếp Ngôn thừa cơ quay lại, công kích thẳng vào người địa huyệt lĩnh chủ. Sau đó hắn lướt qua bên trái thoát ra ngoài.
Oanh một tiếng, trường mâu của địa huyệt lĩnh chủ đập lên mặt đất, nhất thời đá vụn bay tứ tung.
Trong đó, một ít bay lên đập trung người Nhiếp Ngôn, trên đầu hắn tức thì phiêu khởi một đám giá trị thương tổn. Ít thì hơn 10 thương tổn, cao nhất lên tới hơn trăm thương tổn.
Địa huyệt lĩnh chủ một kích thất bại, Nhiếp Ngôn dùng Ảnh Chi Vũ Bộ lướt quanh địa huyệt lĩnh chủ, vòng ra sau lưng, đoản kiếm trong tay hung hăng ghim xuống, sau đó rạch một đường. Một vết thương sâu tới xương hiện ra, máu tươi phun như suối.
Địa huyệt lĩnh chủ điên cuồng vung trường mâu quét ngang, nhưng chỉ thấy xung quanh rỗng tuếch.
Nhiếp Ngôn công kích xong, không hề dừng lại chút nào. Lập tức lăn ra ngoài chạy như điện.
Lúc này đám Thôi Xán Đao Quang vừa kịp tỉnh lại, lao lên chặn địa huyệt lĩnh chủ lại.
Lúc này, huyết lượng địa huyệt lĩnh chủ chỉ còn lại khoảng 10%, bắt đầu lâm vào trạng thái cuồng bạo. Làn da toàn thân nó trở thành đỏ thẫm như máu, thân thể tăng vọt lên mấy lần.
Địa huyệt lĩnh chủ tay cầm mâu, hoành tảo lao ra ngoài. Khí thế tăng vọt. Đám Thôi Xán Đao Quang lập tức bị miểu sát.
Địa huyệt lĩnh chủ đánh đâu chết đấy. Không gì cản nổi, gặp người giết người. Thi thể trải thành một đường
Thấy địa huyệt lĩnh chủ cuồng bạo, đám đội viên còn lại liền cố ghắng gia tăng công kích, không ngừng phòng xuất ma pháp. Địa huyệt lĩnh chủ huyết lượng dần dần tụt xuống đáy.
Nhiếp Ngôn thấy làn da địa huyệt lĩnh chủ lại có chút khác thường. Nội tâm khẽ động, nói:
“Đại Ca Thất Tử lưu lại, Thập Lý Họa Sa lập tức tìm chỗ hẻo lánh trốn đi”
Đám đội viên rất nhanh đều hiểu ý tứ trong lời nói của Nhiếp Ngôn.
Thập Lý Hoa Sa nhìn qua đồng đội đang chiến đấu, chần chờ một chút, sau đó lập tức lao về phía sâu trong huyệt động.
Chỉ cần lưu lại một mục sư thôi, chẳng khác nào để lại một hỏa chủng. Vì mục sư có thể phục sinh, coi như cả bọn có bị đoàn diệt, thập lý họa sa cũng có thể phục sinh bọn họ một lần nữa.
“Mọi người động tác nhanh lên, nó sắp treo đến nơi rồi”
Nhiếp Ngôn chỉ đạo trong kênh pt. Hắn đang chật vật né tránh công kích của địa huyệt lĩnh chủ. Nhưng đúng là bất ngờ, nhờ có Ảnh Vũ, toàn bộ công kích của địa huyệt lĩnh chủ đều bị hắn né tránh, tuy mấy lần khó khăn lắm mới thoát được, nhưng chung quy lại là vẫn còn mạng.
Nhiều đơn vị cận chiến như vậy, nhưng chỉ còn lại một mình Nhiếp Ngôn.
Mắt thấy địa huyệt lĩnh chủ chỉ còn mấy trăm điểm huyết lượng. Nhiếp Ngôn cũng bất chấp, một cái Ảnh Chi Vũ Bộ vọt tới sau lưng địa huyệt lĩnh chủ, bật người nhảy lên cao. Thêm một cái thứ sát hạ xuống.
Phốc, máu tươi cuồn cuộn phun ra, địa huyệt lĩnh chủ hét lên một tiếng thê lương, đinh tai nhức óc.