Ánh mắt A Đạt Ba nhìn nàng có chút kinh diễm, còn tên đại vương tử thì nhìn nàng ánh mắt thèm thuồng, đối với hắn nữ nhân càng cao quý thì hắn càng muốn chinh phục.
Như Họa nhẹ nhàng đi đến hành lễ thỉnh an với phụ hoàng và mẫu hậu rồi ngồi vào vị trí của mình.
A Đạt Ba ánh mắt hứng thú nhìn nàng rồi quay sang hoàng thượng giọng điệu cao vút hỏi :
"Hoàng đế bệ hạ không biết vị nữ nhân vừa đến là ai vậy a!, có thể giới thiệu cho bổn vương được không ?".
Như Họa hai tay nắm chặt vào nhau, từ lúc bước vào nàng đã vô cùng kìm nén, hận ý phải giấu đi để tránh cho hắn nghi ngờ nhưng không ngờ rằng đời này hắn lại hứng thú với nàng.
Kim Hạo Thiên dáng vẻ không hài lòng, liền lạnh nhạt nói :
"Đây là đại công chúa cao quý của Hoa quốc ta, là nữ nhi tài giỏi của trầm ".
Ánh mắt hắn đầy khát vọng nói:
"À, thì ra là thế, đại công chúa thật sự là xinh đẹp, khí chất thật sự mấy nữ nhi của bổn vương cũng thua xa".
Kim Hạo Nhiên vô cùng tức giận, tỷ tỷ cậu là ai cơ chứ, thân phận tỷ ấy cao quý như vậy lại đem ra so sánh giữa chốn đông người, thật là bảo sao tỷ tỷ không ưa nổi bọn chúng.
Hoàng thượng tức giận định đứng lên thì hoàng hậu kéo tay xuống nhẹ nhàng lắc đầu.
Tên A Đạt Ba đó thấy sắc mặt của hoàng thượng không tốt, biết mình đã lỡ lời nên lặng im không nói thêm gì nữa, hắn còn có kế hoạch của mình nên không thể vì một phút nhất thời mà hỏng được.
Tuy nhiên đại công chúa đó hắn thực sự có hứng thú, không biết có phải là khí chất hay thân phận của nàng hay không nhưng lần đầu tiên nhìn thấy nàng hắn đã rất muốn có nàng.
Mới đầu mà không khí đã không được thoải mái cho lắm, Tộc Khiết Chân là một bộ tộc cho nên Hoa quốc cũng chẳng cần phải nhìn sắc mặt của hắn.
Như Họa lúc này đã lấy được bình tĩnh, nàng mỉm cười quan sát xung quanh, tiếng đàn hát vang lên để xua tan sự ngượng ngập đó.
Bỗng nhiên mọi người giật mình vì thay đổi tiếng nhạc, một khúc nhạc vũ đạo vang lên, mọi người ở đây có thể không biết chứ khi Như Họa nghe thấy là đã hiểu chuyện gì xảy ra.
Đây là nhạc biểu tượng của tộc Khiết Chân, nàng có thể đoán được người mở màn múa lần này là ai, vậy thì suy nghĩ của nàng không có sai, mục đích A Đạt Ba mang đại quận chúa sang đây chỉ một mục đích đó là hòa thân.
Nàng khinh thường cười trong lòng, A Khiết Lan đó đẹp thì có đẹp nhưng đã không còn trong trắng làm sao có thể xứng với đệ đệ của nàng được chứ.
Mà nếu không có chuyện kia đi chăng nữa, với tham vọng và mưu mô xảo trá của bọn chúng thì bọn chúng đã mất tư cách rồi.
Khung cảnh vô cùng ảo diệu, một màn múa phải nói là vô cùng táo báo, các mỹ nhân ăn mặc mỏng manh khiêu gợi đang nhún nhảy động tác theo từng điệu nhạc.
Tất cả mọi người đều dán mắt vào nhìn, nam nhân thì vô cùng thích thú mới lạ còn nữ nhân thì mặt đỏ xấu hổ.
Như Họa quay sang nhìn biểu cảm của đệ đệ mà cảm thấy buồn cười, từ nhỏ đến giờ đệ ấy chưa tiếp xúc bao giờ nên xấu hổ là điều không tránh khỏi.
Một mỹ nữ mặc xiêm y đỏ chót từ từ bước ra giữa các vũ nữ, nàng ta mang khăn che mặt, động tác nhảy vô cùng thuần thục và uyển chuyển có thể nói là thân hình cực phẩm, đường nét hoàn mỹ.
A Đạt Ba cùng toàn bộ vô cùng thưởng thức dáng vẻ vô cùng tự hào, nhìn những nam nhân ở đây chằm chằm nhìn nữ nhi của mình ánh mắt say mê hắn ta cảm thấy vô cùng tự hào.
Không hiểu sao hắn lại quay sang nhìn Như Họa, hắn khá bất ngờ khi nàng cũng đang nhìn về phía mình.
Khi ánh mắt giao nhau nàng không cảm thấy ngại ngùng mà còn chủ động đưa ly rượu lên ngụ ý mời làm cho hắn cảm thấy hứng thú bừng bừng.
Nàng đã thật sự đã khêu gợi tính hiếu chiến và chinh phục của hắn ta, dàn hậu cung của hắn đã có rất nhiều thể loại, dịu dàng có, hoang dã cũng có nhưng mà một thân phận cao quý thì hình như hắn chưa có ai.
Nghĩ như thế ánh mắt hắn nhìn nàng càng lộ liễu hơn, nhưng nàng đã quay đi nơi khác không nhìn hắn nữa .
Như Họa lúc này đang cảm thấy ghê tởm vô cùng, nàng đã quyết tâm phải vượt qua tâm lý nên chỉ có đối mặt nàng mới có thể cố gắng kháng cự và vượt qua được.
Điệu múa kết thúc trong sự tiếc nuối của các nam tử ở đây, nàng ta thướt tha đi lên nhẹ nhàng gỡ khăn che mặt quỳ xuống cung kính nói :
Hoàng hậu có chút nhíu mi khó chịu, không biết mục đích của người này là gì, hoàng thượng thì bình thản nói :
"Miễn lễ, không biết cô nương này là ?". Lúc này A Đạt Ba mới đứng lên giọng tự hào nói : "Hồi hoàng thượng đây là đại nữ nhi của ta, lần này cứ nằng nặc muốn sang Hoa quốc để thăm thú cảnh vật nơi đây, một màn biểu diễn vừa rồi là hiến tặng hoàng thượng, hoàng hậu cùng bách quan ".