Nhưng mà, sắc mặt của anh không tự chủ trở nên nhu hòa rất nhiều, "Lần này anh tạm tha cho em, lần sau không được phá lệ."
Diệp Phồn Tinh thấy anh chịu mở miệng, mới thở phào nhẹ nhõm. Hỏi: "Đúng rồi, chuyện này chú rốt cuộc làm sao biết? Có phải là Tả Dục nói không?."
"Lúc tan làm, cậu ta gọi cho anh." Từ khi nhận làm tai mắt của Phó Cảnh Ngộ chân, Tả Dục vô cùng trung thành, Diệp Phồn Tinh ở trường gặp phải chuyện gì, Tả Dục đều sẽ ngay lập tức báo cho Phó Cảnh Ngộ.
Đương nhiên, cậu ta cũng chỉ có ý tốt.
Có nói cũng chỉ nói những phiền phức Diệp Phồn Tinh gặp phải ở trường.
Tả Dực rất thông minh, biết Phó Cảnh Ngộ chiều chuộng Diệp Phồn Tinh, cho nên, biết Phó Cảnh Ngộ quan tâm nhất cái gì.
Diệp Phồn Tinh nhíu mày một cái, "Quả nhiên là cậu ta, xen vào việc của người khác, lần sau mà gặp phải xử lý mới được."
Phó Cảnh Ngộ nhìn bộ dáng hận không thể đi tìm Tả Dục tính sổ của cô, "Người của anh, em cũng dám động vào?"
Tả Dục hiện tại là tay trong của anh, thay anh bảo vệ cô ở trường. Phó Cảnh Ngộ bình thường đều ở bên ngoài, chuyện ở trường, cũng không tiện quản.
Diệp Phồn Tinh gặp phải vấn đề gì, anh cũng không thể ngay lập tức chạy tới.
Nhưng có Tả Dục ở đó, anh có thể tạm thời yên tâm một chút.
Diệp Phồn Tinh nhìn Phó Cảnh Ngộ, nghe câu nói bá đạo này, não nhất thời không nảy số, càng nghĩ... Càng thấy sai sai!
Cô nhìn Phó Cảnh Ngộ, "Tả Dục là người của chú? Hai người lúc nào ở chung với nhau? Tôi làm sao không biết?"
"..." Phó Cảnh Ngộ trừng cô một cái, phát hiện cô luôn gán ghép anh cùng những tên đàn ông khác.
Dùng một câu nói để tóm gọn lại thì chính là gọi đòn.
"Tắm chưa?"
"Còn chưa..."
"Còn không mau đi tắm?" Phó Cảnh Ngộ lạnh nhạt.
Diệp Phồn Tinh đứng lên, "Ồ, tôi đi ngay."
Diệp Phồn Tinh đi lấy quần áo, Phó Cảnh Ngộ nhìn chằm chằm bóng lưng của cô, ánh mắt trở nên nhu hòa.
Nguyên nhân cô đánh nhau, Tả Dục đã nói với anh.
Phó Cảnh Ngộ cũng biết, cô phải chịu ủy khuất.
-
Diệp Phồn Tinh mới vừa vào phòng tắm, Tưởng Sâm liền tiến vào, đứng ở trước mặt Phó Cảnh Ngộ, "anh Phó,anh tìm tôi?"
"Trường học bên kia, đi chuẩn bị một chút."loại chuyện đánh nhau này, nói là chuyện lớn thì sẽ là chuyện lớn, nói là chuyện nhỏ thì nó sẽ là chuyện nhỏ.
Diệp Phồn Tinh bình thường thành tích tốt, anh không muốn để cho cô bởi vì chuyện lần này mà bị kỉ luật.
Phải biết, Phó Cảnh Ngộ ghét nhất người nhà ở trường học gây chuyện.
Phó gia gia giáo rất nghiêm, chỉ cần nói ngay Cố Vũ Trạch thôi, điều kiện gia đình có tốt hơn nữa, hắn cũng chưa bao giờ dám ở trường học làm mưa làm gió. Chứ đừng nói là đánh nhau!
Bởi vì, ngay từ đầu, người nhà đã nói rất rõ, nếu như hắn ở trường học, gây chuyện, đừng hy vọng ai đi giúp hắn.
Phó gia đối với giáo dục con cháu luôn rất rõ ràng, làm cái gì đều được, nhưng tuyệt đối không thể làm chuyện phạm pháp loạn kỷ cương.
Giống như đánh nhau, đây vốn là chuyện không đúng, nếu như Cố Vũ Trạch ở trong trường học đánh nhau, bọn họ sẽ không đi giúp hắn biện hộ, khéo khi về nhà còn bị đánh một trận.
Ngay cả Cố Vũ Trạch cũng không có đãi ngộ như vậy, lại không nghĩ rằng, Phó Cảnh Ngộ lại mở miệng, bảo mình đi xử lý chuyện của Diệp Phồn Tinh.
Anh cũng quá che chở Diệp Phồn Tinh rồi đi?
Tưởng Sâm hỏi: "Vậy... Vũ Trạch thiếu gia bên kia, có cần lo liệu luôn không?"
Phó Cảnh Ngộ gật đầu, "Ừm."
Cố Vũ Trạch là vì giúp Diệp Phồn Tinh mới ra tay.
Đây vốn là cùng một chuyện, đương nhiên phải xử lý.
Phó Cảnh Ngộ nhìn Tưởng Sâm, dặn dò: "Chuyện này đừng để cho Tiểu Tinh biết."
Anh chính là muốn dọa cô một chút,nếu tùy tiện giúp cô, cô làm sao nhớ kỹ được.
(✿❛◡❛)(●"▽"●)ゝ(●"▽"●)ゝ
Hết 3 chương hôm nay rồi, mọi người muốn đọc tiếp không nào, vậy thì mau Like, bỏ phiếu và cmt xuống dưới đi nào!