Hệ Thống Tu Luyện Toàn Năng

Chương 1013: Ân uy song hành



- Hiện tại ta có khả năng nói cho mọi người các ngươi, chỉ cần các ngươi cố gắng đi theo ta, tất cả đều nguyện ý phục tùng mệnh lệnh của ta, như vậy sau này chỗ tốt sẽ có rất nhiều, Huyền Tiên, Kim Tiên, thậm chí là Đại La Kim Tiên cũng không phải chuyện không có khả năng .

- Đa tạ đại nhân Thánh Sứ, có thể được làm việc vì đại nhân Thánh Sứ là phúc phận của chúng ta.

Ai nấy đều chuyển lo thành vui, không có nỗi sợ tính mạng, hơn nữa có tiền đồ tốt như vậy. Chỉ cần chính mình làm thật tốt, có được công lao là có thể tăng tu vi lên. Chuyện tốt như vậy, biết đi tìm ở chỗ nào?

Nhất là những người đã dừng lại tại một cảnh giới trong thời gian dài, nay gặp được cơ hội như vậy, đó là cầu còn không được .

Dương Lỗi xua xua tay nói:

- Được rồi, không cần phải nói những lời sáo rỗng này. Ta muốn chính là hành động thực tế, dùng hành động thực tế của các ngươi để chứng minh giá trị của các ngươi. Đối với ta mà nói, những lời này dẫu có nói nhiều thì cũng không có bất cứ ý nghĩa gì. Cái ta cần là hành động của các ngươi.

- Trước mắt, chính là một cơ hội rất tốt. Nếu như trong số các ngươi, có ai đó khiến cho ta vừa lòng, hoặc là nói có công lao cũng khá lớn, thì ta sẽ cho các ngươi một phần thưởng. Phần thưởng này có khả năng tại thời khắc mấu chốt giữ được một cái mạng các ngươi .

Dương Lỗi vừa nói như thế, ánh mắt mọi người đều là sáng ngời. Vật có thể bảo vệ tính mạng thì ai mà không muốn. Càng là người tu luyện lâu dài, tu vi càng cao thì đối với tánh mạng của mình lại càng là sợ chết.

Mà trong số những người này đại bộ phận đều là như vậy. Hơn nữa những người này coi như là không tham sống sợ chết, thì ai lại nguyện ý đi tìm chết đây? Cho nên mặc dù là người không sợ chết, nhưng có cơ hội sống sót thì vẫn hội lựa chọn cái sống, trừ phi là tâm đã chết đi. Nhưng người như vậy, đã không thể gọi là người.

- Đại nhân Thánh Sứ, ta có khả năng biết, đó là bảo bối gì sao?

Hồ Duyệt Nô hỏi. Hồ Duyệt Nô là huyết mạch Cửu Vĩ Huyền Hồ, hơn nữa đã bị kích hoạt. Đối với Cửu Vĩ Huyền Hồ mà nói, tu luyện mọc ra bao nhiêu cái đuôi liền đại biểu cho có mấy sinh mệnh. Nói cách khác, nếu như Cửu Vĩ Huyền Hồ trưởng thành đến cực hạn, trưởng thành đến trạng thái cuối cùng như thế.

Chúng liền có khả năng có được chín cái mạng, nhưng đây là dựa vào hy sinh tu vi của bản thân mà có. Mỗi một lần mất đi một cái mạng, vứt bỏ một cái đuôi thì cũng có ý nghĩa tu vi sẽ giảm xuống rất nhiều, tối thiểu là một cấp độ.

Hơn nữa sau này, tu vi mà muốn tăng lên thì so với trước đây sẽ khó khăn hơn mấy lần .

- Có khả năng.

Dương Lỗi xuất ra một cái Phù Triện. Đây là Hệ Thống thưởng cho một cái Phù Triện, là thứ mà hắn thu nhận không được bao lâu trước đây. Phù triện này đối với Dương Lỗi mà nói, không có bao nhiêu tác dụng.

- Phù Triện? Cái này... Đây là Tiên Linh Phù đỉnh cao ?

Vừa nhìn thấy thứ ở trong tay Dương Lỗi, Hồ Duyệt Nô giật mình la lên không thôi. Đây là một truyền tống loại hình Tiên Phù đỉnh cao .

- Không sai, đây là một cái Phù Triện, một cái Tiên Phù, loại hình Tiên Phù không gian, dạng truyền tống. Tấm Tiên Phù này tổng cộng có khả năng sử dụng ba lần. Mỗi một lần có khả năng trong nháy mắt truyền tống ra ngoài ngàn dặm.

- Cho dù ở địa phương nào, chỉ cần tu vi của đối phương không đạt tới cấp bậc Chuẩn Thánh đỉnh cao, đạt tới mức có khả năng lợi dụng thuần thục qui luật hệ Không Gian, có được khả năng trong nháy mắt phong tỏa lực lượng không gian. Như vậy là có thể lợi dụng tấm truyền tống Tiên Phù này để thoát đi.

Dương Lỗi vừa nói đưa Phù Triện cầm trong tay cho Hồ Duyệt Nô.

Đối với chính bản thân Dương Lỗi mà nói, có được thế giới Mộng Huyễn, còn có Thuấn Tức Thiên Lý nên căn bản không yêu thích loại phù triện này. Huống hồ, phù triện này cùng với thời gian, chính mình hoàn toàn có khả năng tự mình chế tạo ra. Do đó cũng lại càng không cần tiếc rẻ .

Hồ Duyệt Nô hai tay nâng đỡ tấm Phù Triện này, ánh mắt lại là có hơi rơm rớm ướt át. Nếu như lúc ấy mà có một cái Phù Triện như vậy, thế thì tỷ tỷ của mình, mẫu thân của mình cũng sẽ không phải chết .

Mà lúc này Dương Lỗi thấy Hồ Duyệt Nô lại rơi rụng nước mắt, thì trong lúc nhất thời có hơi không giải thích được. Phù triện này mặc dù tốt, nhưng cũng không cần phải như vậy chứ .

- Duyệt Nô, tại sao ngươi lại thế?

Mặc dù biết Hồ Duyệt Nô là một con hồ ly tinh, một con hồ ly tinh cực kì giỏi diễn kịch, nhưng nhìn Hồ Duyệt Nô giờ này khắc này thì ánh mắt kia, dáng vẻ bi thương không khỏi làm cho người ta trìu mến.

- A... Không có việc gì, đại nhân Thánh Sứ, ta không sao.

Hồ Duyệt Nô lau một cái nước mắt của chính mình, rồi nói với Dương Lỗi

- Đại nhân Thánh Sứ, phù triện này ngài trước hết cứ cầm lấy. Ta tin tưởng, ta nhất định sẽ làm ra thành tích khiến cho đại nhân Thánh Sứ vừa lòng. Do đó thu được một quả Phù Triện này.

Dương Lỗi cười, bảo:

- Hảo, ngươi đã có sự tự tin như vậy thì ta cũng tin tưởng, như vậy miếng Phù Triện này trước hết cứ để ở chỗ của ngươi. Coi như đưa trước phần thưởng cho ngươi. Có điều, nếu như là ngươi không hề đạt tới mong muốn của ta, như vậy thì ta sẽ thu hồi miếng Phù Triện này .

Thấy Dương Lỗi làm như vậy, Hồ Duyệt Nô cũng là kinh ngạc không thôi.

Mà những người khác, chính là tha thiết mong chờ nhìn Phù Triện trong tay Hồ Duyệt Nô, hận không thể đoạt lấy .Đương nhiên đối với Dương Lỗi thì trong lòng một nhóm này là hơi bất mãn, bất an. Có điều không dám nói ra.

Thấy vẻ mặt của những người này, làm sao mà Dương Lỗi không biết tâm tình bọn họ, ý nghĩ giờ này khắc này của bọn họ. Hắn liền nói:

- Các ngươi cũng không phải lo lắng, không cần bất mãn trong lòng. Nếu như công lao của các ngươi đều khiến cho ta vừa lòng, tự nhiên sẽ có lợi cho các ngươi, cũng không nhất thiết kém nhiều so sánh với phù triện này. Đương nhiên, cái này cần phải có đại công lao.

- Thuộc hạ không dám.

Mấy người đang bất bình trong lòng lập tức cúi đầu cùng kêu.

Mà không giống với bọn họ. Hồ Duyệt Nô phục hồi tinh thần lại thì vui mừng không thôi.

Một quả Phù Triện này đối với nàng mà nói kỳ thật có trợ giúp rất lớn. Nàng còn có một người muội muội, gọi là Hồ Mị Nô. Tuổi nó không lớn lắm, tu vi còn yếu, mà kẻ địch của mình lại không ít. Cho nên nàng một mực lo lắng về an toàn của muội muội.

Nay có một quả Phù Triện này như thế, nàng liền không bao giờ cần phải lo lắng an toàn của muội nữa. Cái này cũng làm cho chính mình có thể yên tâm hơn rất nhiều. Cho nên thấy Dương Lỗi lại giao Phù Triện vào trong tay mình, trong lòng Hồ Duyệt Nô là cảm kích không thôi.

- Đa tạ đại nhân Thánh Sứ, Duyệt Nô tất nhiên sẽ không phụ lòng đại nhân kỳ vọng.