- Cái này, nếu Nhị thúc và sư tôn đều nói như vậy thì ta cũng không có ý kiến. Huống chi, có thể đi Huyền Thiên Tông học tập tu luyện, thì đó cũng là một lựa chọn không tồi.
Dương Lỗi gật đầu nói. Chuyện tốt như vậy, không đáp ứng mới là chuyện lạ. Huyền Thiên Tông, hiện nay chính là đứng đầu bảy đại Tiên Tông của đại lục Sùng Võ. Thứ tốt ở nơi đó khẳng định không ít nên chính mình không có lý do gì mà không đáp ứng. Thấy có lợi thì tự nhiên muốn, không cần thì đó chính là kẻ ngu .
- Hảo, hảo, hảo.
Tiêu Thanh Thạch vỗ vỗ bả vai Dương Lỗi
- Chờ ra khỏi nơi này, sau khi quay trở lại Huyền Cơ Môn xử lý một ít chuyện thì ngươi liền cùng đi với ta đến Huyền Thiên Tông. Rồi tìm ngày hoàng đạo để làm lễ bái sư đi.
Đám người Cổ Thu Hàn nghe vậy mà mặt mày đen kịt .
- Thanh Thạch, chúng ta bây giờ phải nhanh chóng bắt đầu đi. Nếu không thể còn sống đi ra ngoài thì vẫn là vấn đề.
Cổ Thu Hàn thấy Tiêu Thanh Thạch như vậy, bất đắc dĩ mở miệng thúc giục .
- Nhìn kìa, quá cao hứng nên ngay cả cái này cũng đều quên. Các ngươi hộ pháp cho ta và tiểu Lỗi, ta cần thi triển bí pháp .
Tiêu Thanh Thạch lúc này sắc mặt nghiêm túc, đã không có vẻ tươi cười như trước đây .
- Ngươi yên tâm đi, chỉ cần chúng ta không chết, các ngươi liền không có việc gì.
Cổ Thu Hàn nói.
- Hảo.
Tiêu Thanh Thạch tiện tay xuất ra một trận đồ. Trận đồ này hóa thành một quầng sáng bao bọc Dương Lỗi cùng lão ở trong đó, mà đám người Cổ Thu Hàn chính là bị chắn tại bên ngoài.
Sau khi Dương Lỗi bị bao lại thì không thấy được tình huống bên ngoài. Nơi này cũng không nghe được bất cứ âm thanh gì ở bên ngoài, cực kì im lặng. Hơn nữa linh khí nơi này so với bên ngoài phải đậm đặc hơn nhiều lắm, cực kì thích hợp để tu luyện. Xem ra trận đồ này cũng không đơn giản.
- Tiêu thúc thúc, muốn ta làm như thế nào?
Dương Lỗi nhìn Tiêu Thanh Thạch hỏi.
- Ngươi không cần làm cái gì, chỉ cần khoanh chân ngồi đàng hoàng. Sau đó xóa hết toàn bộ tạp niệm trong lòng, chuyên tâm vận chuyển tâm pháp tu luyện của ngươi là được. Tất cả mọi thứ khác đều không phải lo lắng vì đã có ta. Có điều cả quá trình này sẽ có chút đau đớn, ngươi nhất định phải chịu nhịn. Nhưng mà ta nghĩ, cái này đối với ngươi mà nói thì không có bất cứ vấn đề gì.
Tiêu Thanh Thạch nhìn Dương Lỗi mà nói.
- Tiêu thúc thúc, người yên tâm. Về phần đau đớn thì ta còn là có khả năng chịu được.
Đối với đau đớn gì đó thì Dương Lỗi cũng không thèm để ý, có thể có đau đớn hơn sao? Lúc ban đầu, chính mình cũng đã phải chịu đựng trong suốt thời gian như vậy, thậm chí là tử vong đều trải qua. Vậy còn có cái gì không chịu đựng được?
- Vậy ngươi chuẩn bị tốt , ta đây lại bắt đầu.
Tiêu Thanh Thạch cũng khoanh chân ngồi xuống
- Ngươi chuẩn bị tốt chưa .
- Ta đã chuẩn bị tốt.
Dương Lỗi nhẹ nhàng gật đầu. Hắn bắt đầu vận chuyển tâm pháp Băng Tâm Quyết, Huyền Nguyên Quyết, còn có Chân Long Quyết trong cơ thể .
Ngay sau đó, Dương Lỗi liền cảm giác được một cỗ năng lượng cường đại từ trên lưng mình đang điên cuồng tràn vào trong kinh mạch của mình. Sau đó từ kinh mạch không ngừng tràn vào đan điền. Những năng lượng này thật sự là rất khổng lồ , tương tự như kinh mạch của mình đều muốn căng phồng sắp sửa bùng nổ.
Nếu như không phải chính mình tu luyện Kim Cương Bất Hoại Thần Công và Luyện Thể công pháp như vậy, Dương Lỗi thật đúng là sẽ phải chịu loại đau đớn do kinh mạch liên tục bị trương ra rồi nghiền nát.
Nhưng mà bởi vì Dương Lỗi có thể chất đặc thù, hơn nữa tu luyện công pháp Thiết Bố Sam, Kim Chung Tráo đều là đạt mức đại viên mãn như vậy, mặt khác Kim Cương Bất Hoại Thần Công cũng đã đạt tới tình trạng tầng thứ tám. Cho nên, lúc này năng lượng do Tiêu Thanh Thạch truyền lại chảy vào mặc dù khổng lồ, nhưng Dương Lỗi vẫn chịu đựng được.
Mà Tiêu Thanh Thạch cũng là kinh ngạc không thôi. Vốn tưởng rằng chính mình còn cần cẩn thận che chở, từ từ đi từng bước. Nhưng hiện tại phát hiện, thể chất của Dương Lỗi đã vượt quá người bình thường, kinh mạch trong cơ thể so với người bình thường to ra mấy lần không thôi. Thậm chí so với chính mình đều không kém nhiều lắm. Từ đó có thể thấy được thể chất khủng bố của Dương Lỗi.
Phải biết rằng, tu vi của chính mình là Ngưng Thần đỉnh cao, nửa bước chân đã bước vào cảnh giới Tạo Hóa. Mà Dương Lỗi hiện nay chẳng qua là cấp bậc Thông Huyền mà thôi. Nếu như là hắn đạt tới một cấp bậc như chính mình, vậy thì kinh mạch của hắn sẽ biến thành kiểu dáng gì nữa đây?
So với người bình thường, nhất là so sánh giữa các Võ Giả có cấp bậc ngang nhau. Nếu như kinh mạch người khác là dòng suối nhỏ, như vậy kinh mạch của Dương Lỗi liền có thể gọi là sông lớn biển khơi, chênh lệch giữa đôi bên là quá lớn .
Dương Lỗi có thể chất như thế đúng là đã làm cho Tiêu Thanh Thạch tiết kiệm đi rất nhiều phiền toái, có khả năng yên tâm dồn sức triển khai .
Cho nên Tiêu Thanh Thạch không có bất cứ do dự nào nữa, khỏi phải kiềm chế, cứ như vậy dốc hết chân khí trong cơ thể của chính mình, không hề giữ lại đưa vào trong cơ thể Dương Lỗi
Tức thì, Dương Lỗi liền cảm giác trong cơ thể minh tu vi đang không ngừng tăng lên với tốc độ cực nhanh làm cho người ta líu lưỡi. Tốc độ tăng lên này quá nhanh , lập tức, Dương Lỗi liền cảm giác toàn thân mình tràn ngập lực lượng. Lực lượng này tăng lên, làm cho Dương Lỗi có một loại kích động muốn phát tiết đi ra ngoài.
Tu vi của Dương Lỗi đã tăng lên tới cảnh giới Ngũ Khí Triêu Nguyên, tức thì lại vẫn còn tăng lên lần nữa đến cảnh giới Lục Đạo Luân Hồi, cho đến khi tu vi của Dương Lỗi tăng lên tới cấp bậc Thất Tinh Luyện Cương thì lúc này mới dịu đi. Điều khiến cho Dương Lỗi giật mình không thôi, là không ngờ lại để cho chính mình tăng lên tới cấp bậc Thất Tinh Luyện Cương .
Mặc dù cấp bậc này duy trì được quá ngắn ngủi, nhưng mà đủ để làm cho Dương Lỗi kinh ngạc không thôi. Cảnh giới Thất Tinh Luyện Cương, nếu như bắt chính mình tu luyện thì còn cần không biết ý muốn thời gia dài hơn.
Lúc này Dương Lỗi có cảm giác mặc dù là gặp phải Võ Giả cảnh giới Tạo Hóa Cửu Cấp .
, chính mình cũng có thể kích sát.
Tức thì Dương Lỗi cảm giác được trong cơ thể đã không còn có năng lượng mới, không có chân khí lại đưa vào. Hắn dần dần mở mắt thì thấy, lúc này Cổ Thu Hàn cả người đều đầy mồ hôi, có vẻ cực kì mỏi mệt. Cả người thật giống như đã già đi đến mười tuổi, hai bên thái dương đều thấp thoáng hiện lên những sợi tóc bạc.
Dương Lỗi hiểu, đây là bởi vì Tiêu Thanh Thạch đã mất đi quá nhiều năng lượng, là nguyên nhân làm cho bản thân già yếu .
- Tiêu thúc thúc, tuổi thọ không có việc gì chứ?
Dương Lỗi đỡ lão mà hỏi với giọng điệu cực kì quan tâm .
- Không có việc gì, ta không sao, không phải lo lắng.
Tiêu Thanh Thạch cười cười nói tiếp
- Sau này, ngươi cũng không cần thiết gọi Tiêu thúc thúc. Cứ gọi sư tôn, hoặc là ngươi gọi, ừ, gọi nhạc phụ cũng có thể.