Từ Chối Lời Cầu Hôn Của Ác Ma

Chương 22: 22





Edit: DiệpBeta: LyRotgar giương mắt nhìn Anna đứng ở trước mặt hắn, hắn ngược lại không nghĩ tới cô sẽ có phản ứng như này.Cái vẻ mặt thỏa thê mãn nguyện này, thật đúng là khiến hắn có chút ngứa tay.Rotgar nhịn rồi lại nhịn, rốt cuộc nhấn xuống tâm tư ngo ngoe rục rịch.Hắn chủ động muốn dạy Anna biết chữ, cũng không phải là vì dễ dàng tra tấn cô hơn.Ba Lan cho rằng hắn không có bao nhiêu kinh nghiệm giao tiếp với con gái, không có cách nào thắng đánh cược được, mà hắn càng muốn bắt lấy khối xương cốt khó gặm Anna này, khiến Ba Lan biết hắn ta sai vô cùng, cuối cùng ngoan ngoãn dâng cây Thâm Uyên lên.Rotgar nhận lấy sách rút ra từ Anna, liếc mắt nhìn cô một cái: “Nghe.”Sau đó, giống như là đọc ký tự cơ sở ngày hôm qua, hắn bắt đầu đọc từ trang bìa, bỏ ra không sai biệt lắm mười phút, đọc sách qua một lần.Đứng ở phía sau hắn một bên nghe hắn đọc một bên nhìn sách trong tay hắn Anna: “……”Loại thầy giáo như này, thật sự nên lập tức bị kéo đi học nghề!Trí nhớ của Anna cũng không tệ lắm, nhưng khoảng cách đến ghi nhớ như một cái cameras còn rất xa, ký tự cơ sở cô cũng yên lặng học thuộc nhiều lần mới nhớ kỹ, chớ nói chi là cả quyển sách này.May mắn lấy âm đọc của ký tự cơ sở làm cơ sở, nhìn thấy từ đơn viết không sai biệt lắm là có thể biết cách đọc.

Trong lúc Ác Ma đọc, cô đã dùng tới một trăm hai mươi phần lực chú ý, nghe thấy quy tắc từ đơn không phù hợp với bình thường sẽ cố ý nhớ một chút, nếu âm đọc của Ác Ma giống với cô nghĩ, cô liền có thể nhảy qua.Cường độ cao như vậy tiếp tục đọc mười phút, mặc dù Anna không thật sự mở miệng, cũng cảm thấy miệng đắng lưỡi khô.Cũng may, cô cũng nhớ được đại khái.Rotgar sớm biết rằng Anna đứng ở phía sau hắn ngay khi hắn bắt đầu đọc, bởi vì cô sẽ không có bất cứ uy hiếp gì với hắn, hắn cũng liền tùy cô, sau khi đọc xong, hắn bang một tiếng khép sách lại, ném đến trong ngực Anna, nghiêng đầu lạnh nhạt hỏi: “Đều nhớ kỹ rồi?”Anna không khỏi ôm sách lui ra phía sau non nửa bước, không nhịn được thầm nghĩ, cái tên Ác Ma này sao mà tới tới lui lui cũng chỉ vài câu lời kịch này, không nản sao?Ngược lại là cô muốn nói không nhớ kỹ để Ác Ma đọc lại một lần, âm thanh của Ulysses vô cùng dễ nghe, hơn nữa đọc là tập thơ, cũng có tiết tấu ý vị, chỉ tiếc vừa rồi cô chỉ lo nhớ âm đọc, cũng không có tâm tư thưởng thức cho tốt.Nhưng nhìn ánh mắt Ác Ma, cô cảm thấy nếu thật sự kêu hắn đọc từ đầu tới đuôi một lần nữa, có thể hắn sẽ trở mặt, nhưng mà…… Cô có thể đổi cách nói mà!Anna nói: “Nhớ kỹ không sai biệt lắm.

Chỉ là tôi còn chưa hiểu được ý của một vài từ đơn, còn phải mời Ulysses đại nhân dạy tôi.”Đây không phải yêu cầu Rotgar đọc lại một lần, mà là ý tứ kêu hắn dạy, mặc dù trước kia hắn chưa từng dạy người khác, nhưng nghĩ lại cảm thấy thỉnh cầu này không tính là rất quá đáng, liền giơ tay, lấy lại sách của Anna.Anna vội vàng đưa tới, kết quả bởi vì đưa có chút gấp, sách đến trong tay Rotgar rồi, mà lòng bàn tay của cô cũng không cẩn thận xẹt qua lòng bàn tay hắn.Rotgar nhướng mày một chút nhìn về phía cô, trong ánh mắt mang theo một chút ý tứ trào phúng.Anna ra vẻ trấn tĩnh, thu tay lại lại như không có việc gì lui ra phía sau non nửa bước, trong lòng lại buồn bực đến muốn chết.Cô không phải cố ý mà! Không phải là hắn sẽ cho rằng cô đang câu dẫn hắn đi?!Xúc cảm tại lòng bàn tay còn ở đó, Rotgar nhớ tới vừa rồi khi hắn đọc sách Anna liền đứng ở phía sau hắn, cố ý cách hắn vô cùng gần, hắn cơ hồ có thể ngửi được mùi xà bông thơm vô cùng nhạt trên người cô, không khỏi trào phúng cười lạnh.Ngoài miệng nói dễ nghe lắm cơ, trên thực tế còn không phải là cô muốn đi đường tắt?Rotgar chỉ liếc mắt nhìn Anna một cái, cũng không có vạch trần cô, mở sách ra hỏi: “Từ nào không hiểu ý?”Anna thấy hắn xoay người sang chỗ khác, liền đi về phía trước một bước, bằng không cô không nhìn thấy chữ trên sách.Rotgar nhận thấy hành động của cô, khóe miệng chỉ tràn ra một tia cười lạnh, chỉ làm như không chú ý tới.“Tên sách đã không hiểu.” Anna nói.Ở sau khi Rotgar đọc sách một lượt, Anna đã đối ứng một ít âm đọc và từ đơn ở trong sinh hoạt hằng ngày, nhưng quyển này vốn là văn tự thi tập, phần lớn là văn viết, bởi vậy từ đơn cô có thể đối ứng cũng không nhiều.Rotgar nói: “Thi hải, thi hải dương.”Anna gật gật đầu, cô đoán đúng rồi, quả nhiên là tập thơ.


Mà bởi vì là Ác Ma đọc cái từ này trước, lại dùng khẩu ngữ vô cùng dễ hiểu giải thích, chẳng những cô đã biết âm đọc thiếu chút nữa cô quên, còn hiểu rõ ý của từ nàyRotgar lật trang bên trong ra, giọng điệu không hề phập phồng: “Còn có đâu nữa?”Anna nghĩ nghĩ, lại ngang nhiên xông qua một chút, duỗi tay chỉ vào một từ đơn: “Cái này không hiểu.”“Mưu sát.

Kế hoạch giết người.”“Vậy cái này thì sao?”“Chôn sống.

Người còn chưa chết đã bị chôn xuống mồ.”Anna một bên hỏi một bên nhớ, đây đã tương đương với ôn tập, cô còn thuận tiện nhìn ý cả câu nói, đến làm sâu sắc ký ức.Xem hết bài thơ đầu tiên, cô cảm thấy người viết thơ có bệnh.


Thơ nói hình như là chuyện cũ niên đại cổ xưa, một người phụ nữ yêu một người đàn ông, nhưng kẻ này đã có người yêu, người phụ nữ liền giết chết người yêu của người đàn ông, sau đó chôn sống người này, chờ người đàn ông chết đi ở trong đau khổ, nàng ta lại đào thi thể gã ta ra làm thành thây khô, vượt qua cuộc sống hạnh phúc vĩnh viễn không chia lìa.Anna đọc đến lông mày dựng thẳng, đây đều là chuyện xưa biến thái gì thế này.Chờ xem hết chuyện xưa thứ hai về một con cá và một con chim bay lấy kết cục bi kịch “Cá chết chim bị mũi tên bắn chết” vì tình yêu, Anna cảm thấy, cái này gọi là “Thi hải (*)” gì chứ, gọi là “Thi hài (**)” còn được, trong mỗi chuyện xưa cũng không thiếu thi thể.(*) Thi hải - 诗海: Shī hǎi, thi là thơ, hải là biển.(*) Thi hài - 尸骸: shīhái, thi trong thi thể, hài trong hài cốt.Trong lòng Anna phun tào rồi phun tào, phần lớn tinh lực vẫn đặt ở trên trí nhớ.Ước chừng hai mươi phút sau, mới nói xong từ đơn cả quyển sách, trán Anna đều là mồ hôi, phải nhớ với cường độ cao thế này khiến đầu cô cũng mê man.Thế nhưng tốt xấu gì cô cũng nhớ kỹ tất cả!Đương nhiên, chốc lát nữa cô sẽ quên nhiều hoặc ít, còn có thể nhớ kỹ nhiều hay ít, vậy thì không phải là chuyện cô có thể khống chế.“Đều hiểu rồi?”Rotgar ném quyển sách đã lật tới tờ cuối cùng sang bên cạnh, thuận miệng hỏi.Cho tới bây giờ hắn chưa từng làm thầy giáo, cũng không biết thì ra làm thầy giáo mệt như vậy, phải nói nửa giờ, chẳng những hắn rất không kiên nhẫn, còn rất khát, thậm chí cuống họng cũng có chút khó chịu.Lấy trà hoa nhài trên bàn uống một hớp lớn, Rotgar cảm thấy cuống họng mới đỡ khó chịu một chút, trong lòng phỉ nhổ thân thể gầy yếu của nhân loại, quay đầu nhìn Anna.Khi nhìn thấy trạng thái của Anna vào giờ phút này, khóe miệng Rotgar không khỏi cong lên, gợi lên độ cong trào phúng.Bộ dáng yếu yếu ớt ớt này của cô, giống như lúc nào cũng có thể sẽ ngã xuống, không phải làm cho hắn nhìn còn có thể là làm cho ai nhìn?Bước tiếp theo, cô sẽ làm bộ té xỉu, rồi ngã về phía thân thể hắn.Rotgar đang suy tư ý tưởng tiếp theo của cô như thế nào, hay là gia tăng chút độ khó cho cô, lại thấy Anna sau khi nhẹ nhàng lay động một cái, thình thịch một tiếng đổ về phía cái bàn, cô vội vàng chống được cái bàn, ổn định thân thể.Rotgar nhăn mày lại, đổ sai phương hướng rồi? Hay là tạm thời sửa ý tưởng lại?Hắn còn nhớ rõ mấy thị nữ kia đã từng cố ý ngã vào trước mặt hắn, nhưng hắn đều né tránh, mấy thị nữ kia không phát hiện cô đang lợi dụng các nàng, nói vậy chuyện gì cũng sẽ nói với cô, nói không chừng cô chính là sợ hắn sẽ né tránh bởi vậy tạm thời sửa ý tưởng lại.Nhưng là, lấy trí thông minh của cô, ngay từ đầu làm sao sẽ nghĩ đến trò xiếc vụng về như vậy?Rotgar còn đang suy tư, Anna đã lui đến một bên, sau khi hành lễ thấp giọng nói: “Ulysses đại nhân, xin tha thứ tôi thất lễ, là tôi quá yếu ớt rồi, mới học tập chút thời gian này đã cảm thấy thể lực chống đỡ hết nổi.”Anna nhớ tới hai lần cô đi theo Dibian học tập kia, đều là thoải mái dễ chịu mà ngồi dưới đất, Dibian tốn một chút thời gian làm cô biết chữ, thời gian còn lại giảng cho cô một ít chuyện liên quan đến pháp sư, không cần quá động não, xem như một loại nghỉ ngơi, bởi vậy cô vẫn luôn cảm thấy, học với Dibian vô cùng thoải mái cũng vô cùng vui vẻ.Nhưng hai lần đi theo Ác Ma học tập này, mỗi một lần cô đều đầu choáng não trướng, hận không thể tính toán ngất đi.So sánh hai người này, lập tức phân cao thấp!Rotgar vốn dĩ muốn nói chút gì đó, lại nhịn xuống.Chuyện này với hắn mà nói đã từng vô cùng khó khăn, nhưng hiện tại đã càng ngày càng dễ dàng.

Hắn cho rằng, phải quan sát Anna thật tốt, nên duy trì quá trình học cả hai bên đều vui sướng như bây giờ.“Bài học hôm nay kết thúc, cô đi đi.” Hắn nhẹ phất ngón tay, giống như đuổi ruồi bọ kêu Anna đi.Anna lưu luyến mà nhìn sách trên bàn, lúc này mới hành lễ rời đi.Chờ trở lại phòng bếp rửa mặt xong, Anna mới cảm giác dễ chịu rất nhiều.Trong đầu nhét đầy từ đơn vừa rồi bị ráng lấp vào, mặc dù lúc trước bực tức đầy bụng, nhưng thật ra Anna còn có chút vui vẻ.Cái tên Ác Ma kia mặc dù cưỡng ép cô nhớ kỹ nhiều thứ ở trong khoảng thời gian ngắn như vậy, nhưng hắn chưa bao giờ kiểm tra, cô nói nhớ kỹ, hắn coi như cô nhớ kỹ, bởi vậy nếu là cô nguyện ý, vốn có thể không vất vả như vậy, tùy tiện lừa lừa Ác Ma, hắn cũng sẽ không phát hiện.Nhưng gạt được Ác Ma lại không gạt được chính mình, những từ đơn đó đã ở trước mắt cô, lại có Ác Ma tuy không tình nguyện nhưng kiểu gì cũng sẽ thay cô giải thích nghi hoặc, làm sao cô nhịn được không đi nhớ ý của từ nào không hiểu?Với thời gian nửa năm này, lượng từ ngữ viết của cô ít nhất tăng thêm 300 từ, cái này cũng chưa tính những chữ nửa sống nửa chín đó.Hiện tại rốt cuộc Anna cũng phát giác được chỗ tốt của những tập thơ chuyện xưa kinh dị kia rồi.Nếu theo lẽ thường, rất nhanh cô sẽ quên đi những mới vừa nhớ kỹ, để không lãng phí công mình vất vả học tập, hiện tại cô nên ôn tập, phần nào không nắm chắc cô chỉ có thể dựa hồi ức nhớ lại.Vốn dĩ, mấy trăm cái từ đơn, trí nhớ của cô không thể chứa nổi, mà khi chúng nó liên kết thành một câu chuyện xưa, còn là những câu chuyện rất lạ kỳ, mọi thứ lại rất khó quên.

Cô cảm thấy dù mình không chú ý ôn tập, chỉ cần nghĩ đến hai từ đến “Mưu sát” và “Chôn sống”, mấy câu chuyện kia sẽ lập tức xuất hiện trong đầu cô, cả đời này đều sẽ không quên.Anna ở phòng bếp vừa làm việc vừa ôn tập từ đơn, cô nhớ kỹ trong đầu lại một lần, sau đó đi đưa bữa sáng cho Parish.Bởi vì Anna cảnh giác hơn nên đã dời đi hứng thú của Parish, mấy ngày nay hắn ta cũng không có nhiều hành động vượt khuôn với cô.Mà hôm nay, khi Anna bày biện đồ ăn, Parish đột nhiên nói với Rotgar: “Ulysses, sao tôi nghe nói hiện tại anh đang dạy Anna học chữ vậy?”Động tác Anna dừng lại, cô nghe thấy Ác Ma không nóng không lạnh nói: “Ừ.”Parish khẽ cười, hắn ta chống cằm đánh giá Anna, ý vị thâm trường cười nói: “Anna thân ái, tôi vô cùng tò mò, đến tột cùng em dùng phương pháp gì mời được Ulysses mà ngay cả tôi cũng không mời được vậy?”Anna nghĩ thầm, rõ ràng là anh ta cưỡng ép muốn dạy tôi được không.Cô đặt hết đồ ăn lên trên bàn, lui sang một bên nói: “Tôi không làm gì hết, là Ulysses đại nhân tâm địa thiện lương, không đành lòng thấy tôi không thể học tập, nhất thời mới tốt bụng dạy tôi, tôi vô cùng cảm kích ngài ấy.”Parish cười hỏi: “Có cảm kích đến mức dùng thân thể của em hồi báo anh ta không?”Trong lòng Anna mắng hắn ta biến thái một tiếng, thấp giọng trả lời: “Tôi không xứng với Ulysses đại nhân, huống hồ tôi cho rằng như thế là đang vũ nhục lòng tốt của ngài ấy.”Tầm mắt Parish đảo quanh ở trên người Rotgar và Anna, bỗng nhiên híp mắt cười hỏi Rotgar: “Ulysses, anh thật sự chỉ tốt bụng nhất thời, cũng không có ý tưởng khác sao? Ví dụ như là muốn Anna làm tình nhân chẳng hạn.”Rotgar nhìn mắt Anna, hắn hững hờ tung ra một đòn nghiêm trọng: “Tôi muốn cưới em ấy, em ấy không muốn.”Parish lộ ra vẻ mặt cực kỳ kinh ngạc, lúc trước khi Rotgar vừa mới bám vào người Ulysses vài lần muốn Anna gả cho hắn cũng không có người xem, bởi vậy mọi người nhiều lắm chính là truyền một ít chuyện đầu thừa đuôi thẹo, tin tức đột ngột như vậy, từ trong miệng người trong cuộc nói ra, tự nhiên đôi mắt Parish cũng trợn cả lên.Hắn ta không khỏi lại nhìn kỹ Anna lần nữa, hứng thú vốn dĩ đã sớm tiêu tán trong nháy mắt lại bị nhắc lên.Người thị nữ xinh đẹp này đến cùng có bí mật gì mà khiến cho một pháp sư tứ tinh tiền đồ vô lượng cũng muốn cưới một bình dân như cô chứ? Nếu chỉ là công phu trên giường tốt, làm tình nhân là đủ rồi, cần gì phải mạo hiểm bị quý tộc khác xa lánh cưới cô chứ?Anna nhìn thấy ánh sáng trong mắt Parish, cô thật sự hận không thể quay ngược thời gian về mười giây trước đó, vặn đầu tên Ác Ma kia xuống, nếu như cô làm được.Tên Ác Ma này có tật xấu gì thế, không phải hắn rất hy vọng cô đồng ý lời cầu hôn của hắn rồi thu hoạch linh hồn của cô sao? Đột nhiên nói thẳng với Parish việc hắn cầu hôn cô thất bại sẽ chỉ kích thích thích hứng thú của Parish, chế tạo cho chính hắn càng nhiều trở ngại đấy được không?Nhìn đi, vốn dĩ Parish cũng không còn hứng thú với cô rồi, hiện tại ánh mắt nhìn cô lại không đúng rồi!Giọng điệu Anna gấp rút nói: “Ulysses đại nhân, xin không cần nói đùa như thế nữa! Nói như vậy, có hại cho danh dự của ngài, về sau ngài nên chú ý thêm một chút!”Rotgar liếc mắt Anna, cảm thấy được dường như cô thật sự nóng nảy.Nếu hắn muốn thâm nhập quan sát Anna càng sâu hơn, nhiều hơn một Parish không phải rất tốt sao?Thấy cô nóng nảy, hắn thật sự có loại cảm giác thoải mái không thể hiểu được.Trong đầu có một ý tưởng, vẻ mặt Rotgar lạnh nhạt nói: “Không phải tôi đang nói giỡn, bằng không vì sao tôi phải dạy em?”Parish mang vẻ mặt xem kịch vui, mà nam hầu Vodo đứng cách đó không xa dù đang cúi đầu, trong lòng lại tràn đầy khiếp sợ.Anh ta cũng biết chuyện thiếu gia Parish cầu hôn Anna nhưng bị từ chối, không nghĩ tới, ngay cả Ulysses cầu hôn cũng bị cô từ chối! Cô gái Anna này đến tột cùng là nghĩ cái gì…… Không đúng, thiếu gia Parish và Ulysses đại nhân bị làm sao vậy, người phụ nữ này có mị lực gì mà anh ta không nhìn ra được sao?Anna nghe thấy Ác Ma thuận thế nói tiếp: “Nếu ngài dạy tôi học tập sẽ ảnh hưởng danh dự của ngài, tôi tình nguyện từ bỏ cơ hội khó có được này.”Thật ra cô cũng không biết mình hy vọng Ác Ma thuận thế nói không dạy cô nữa, hay là kiên trì dạy cô đây.


Cô đi theo hắn học, quả thật mệt muốn chết, nhưng cô cũng có thể học được rất nhiều.Đương nhiên, cái này không xung đột với việc cô hy vọng hắn biến mất.“Em bỏ được?” Rotgar nhìn Anna, một tia cười ở khóe miệng kia có chút kỳ diệu.Nhìn Parish trong nháy mắt đã vào trạng thái xem diễn nhập vai cười nói: “Thân ái, nếu như em sợ ảnh hưởng tới danh dự Ulysses, tôi có thể dạy em.”Bình thường Parish đã có tiếng tăm phong lưu, đương nhiên hắn ta không sợ bị ảnh hưởng.

Lúc trước hắn ta không muốn dạy Anna, bởi vì cô là bình dân, hắn ta là quý tộc, cô có xinh đẹp đi nữa cũng không thể khiến hắn ta thay đổi ý nghĩ.

Nhưng hiện tại biết được Ulysses vậy mà đang dạy cô, ý tưởng của hắn liền lập tức thay đổi.Cha Ulysses và cha hắn ta không có quan hệ thân thuộc, hắn ta và Ulysses đều là quý tộc, hắn ta lại không sợ đắc tội Ulysses, mọi người cạnh tranh công bằng, không phải rất thú vị sao?Rotgar âm lãnh liếc nhìn Parish, hắn kéo Parish vào là một chuyện, nhưng Parish chủ động như vậy, ý đồ phá hư kế hoạch của hắn chính là một chuyện khác.Anna nhìn Ác Ma, ánh mắt nhìn cô của hắn thật sự không tốt, lại nhìn nhìn Parish, hắn ta đang lộ ra nụ cười xán lạn mà mê người, dụ hoặc cô.Cảm giác được giữa hai người giương cung bạt kiếm, trong lòng cô thật sự là cũng không muốn chọn cái nào, bọn họ ai có thể so với thầy Dibian kiên nhẫn lại dịu dàng chứ?“Ulysses đại nhân dạy rất khá…… Nếu ngài ấy cảm thấy không ảnh hưởng, tôi rất muốn tiếp tục đi theo ngài ấy học tập.” Anna bi tráng nói với Parish.Lúc trước cô nỗ lực muốn biết chữ như vậy, nếu hiện tại nói ai tôi cũng không muốn đi theo học, Parish thì cũng thôi, nhỡ đâu Ác Ma nghi ngờ thì sao?Ác Ma này, chính là Ác Ma đã từng thiêu chết Bobby ở hẻm Thạch Lựu đấy! Cô vẫn tiếp tục đi theo hắn học thì hơn, để ánh mắt hắn đều lưu ở phủ Bá Tước đi.“Như vậy à.


Vậy được rồi.” Parish cười cười, cũng hoàn toàn không kiên trì, dù sao mỗi ngày hắn ta ăn nhậu chơi bời, có rất nhiều thời gian chậm rãi chơi.Rotgar nghe thấy Anna nói cũng không ngoài ý muốn, so sánh với Parish, rõ ràng hắn mới là lựa chọn tốt hơn.

Huống hồ, hắn hại cô phí không ít tinh lực, cô học được nhiều như vậy, sao có thể bỏ qua hắn đổi thành Parish?Hắn cong cong môi khó có thể nhận ra, thắng Parish khiến tâm trạng hắn rất tốt, cái này chứng minh đánh giá của Ba Lan đối với hắn là hoàn toàn sai lầm, rất nhanh là hắn có thể hoàn thành đánh cược.Anna chờ Parish ăn bữa sáng xong, liền thu thập mọi thứ rồi rời khỏi tiểu lâu.Mới vừa đi tới hoa viên, ba cô bạn plastic của cô nghênh diện mà tới, nhìn thấy cô đều vây quanh lại, trên mặt các nàng viết đầy bát quái.“Ngừng, các cô nghe thấy đều không phải sự thật.” Anna ngăn cản trước khi các cô mở miệng.“Ài? Chúng tôi cũng chưa mở miệng đâu, làm sao cô biết chúng tôi muốn nói gì?” Mặt mũi Abigail tràn đầy nghi hoặc.Anna chỉ chỉ mặt của cô nàng: “Các cô muốn nói gì đều viết hết ở trên mặt rồi.”“Ha ha ha, Anna cô cũng thật thông minh, nhưng tôi còn muốn hỏi là…… Có phải Ulysses đại nhân lãnh khốc trước người khác, nhưng chỉ dịu dàng với cô hay không?” Abigail tò mò hỏi.Mà Kelly và Fiona cũng là vẻ mặt chờ mong nhìn Anna.Không thể nào, Ác Ma kia chính là một tên bệnh tâm thần, thật sự lãnh khốc với cô!Anna nói: “Các cô suy nghĩ gì thế, tôi chỉ đang đi theo Ulysses đại nhân học chữ mà thôi, ngài ấy là một thầy giáo vô cùng nghiêm khắc, không hơn.”Fiona không tin nói: “Anna, cô cũng đừng nghĩ gạt chúng tôi, nếu không phải Ulysses đại nhân thích cô, ngài ấy thân là một vị quý tộc, sao có thể dạy một bình dân như cô học chữ chứ?”Kelly bổ sung nói: “Đúng vậy, Anna.

Cô thành thật nói với chúng tôi đi, cô thật sự không động lòng sao? Có lẽ ở trong lòng cô thiếu gia Parish kém hơn người cô yêu, nhưng Ulysses đại nhân chẳng những là quý tộc, còn là một pháp sư tứ tinh lợi hại đấy! Trời ạ, nếu có pháp sư nguyện ý dạy tôi biết chữ, anh ấy kêu tôi làm gì tôi cũng nguyện ý!”Anna nghe các nàng ríu rít, đau cả đầu.Chuyện người yêu, cô cũng đã quên không sai biệt lắm rồi, đó còn là cái cớ cô thuận miệng nói với ba người này khi Ác Ma bám vào người Parish, sau khi xong việc của Bobby, Anna lo lắng chuyện người yêu sẽ truyền tới lỗ tai Ác Ma, hắn sẽ xuống tay với nam giới bên cạnh cô.Cô cố ý thở dài nói: “Ài, tôi và người yêu của tôi đã tách ra, anh ta thay lòng đổi dạ, yêu người phụ nữ khác.”Ba người nghe vậy, rốt cuộc dừng bát quái lại, khiếp sợ lại đồng tình nhìn cô.“Làm sao lại xảy ra loại chuyện này? Đàn ông thật đúng là không đáng tin!”“Chẳng lẽ người phụ nữ kia còn xinh đẹp hơn Anna cô sao? Thế nhưng cô là thị nữ trong phủ lãnh chúa đại nhân, người phụ nữ kia có thể có thân phận như cô sao?”“Người đàn ông kia quá ngu, vậy mà không cần một cô gái tốt như cô vậy, Anna cô đừng đau lòng, cô có thể tìm được người tốt hơn!”Ba người nhao nhao an ủi Anna, Anna cũng chỉ làm ra bộ dáng mặt ủ mày ê đứng nghe, cuối cùng Fiona nói: “Anna, người yêu của cô thay lòng là tổn thất lớn nhất của anh ta, nhưng đây không phải vừa vặn sao? Thiếu gia Parish và Ulysses đại nhân, cô thích người nào hơn? Tôi cảm thấy mặc kệ là người nào, làm tình nhân của bọn họ đều vô cùng tốt!”Người nào cũng không thích a, tôi thích đồng vàng nhất!Trong lòng Anna đáp lại một câu, đang muốn mở miệng có lệ, bỗng nhiên thấy một đoàn người tiến vào cửa hoa viên, hai người cầm đầu, một người là chủ nhân chân chính của phủ Bá Tước này - bá tước Wilson, mà một người khác……Người kia bắt mắt nhất chính là một mái tóc dài màu bạc mà mềm mại, vóc người so với bá tước Wilson còn cao hơn một cái đầu, ngũ quan trắng nõn tinh xảo giống như là người đi ra từ trong tranh.Hắn ta mặc một thân giáo sĩ phục hình dạng và cấu tạo tương tự với cha sứ Louis, màu sắc lại là thuần trắng, đi ở bên cạnh bá tước Wilson, dáng đi tuyệt đẹp, ngẫu nhiên đáp lại bá tước Wilson vài câu, con ngươi màu lam nhạt trầm tĩnh lạnh nhạt, khí chất cao nhã thánh khiết kia, thậm chí khiến người ta không dám nhìn thẳng.Anna kinh ngạc nhìn người đàn ông tóc dài màu bạc kia, bên tai nghe thấy bá tước Wilson cung cung kính kính đề cập hai chữ Thánh Tử, trong lòng không khỏi nhảy dựng.À, vậy mà thực sự có Thánh Tử đi ngang qua!Đó có phải……Cô có hy vọng thoát khỏi Ác Ma hay không?Cách đó không xa, Rotgar vốn dĩ tâm tình rất không tệ mới đi ra từ tiểu lâuliền nhìn thấy một màn Anna nhìn chằm chằm người đàn ông tóc bạc này, sắc mặt trong nháy mắt âm trầm xuống.Người phụ nữ loài người này xảy ra chuyện gì đây? Gặp một người yêu một người?