Đọc đến đây, Lục Thủ Gia không chút do dự lựa chọn nhận nhiệm vụ. Sau đó hắn đi vào trong thôn, tìm võ quán được nhắc đến trong nhiệm vụ.
Lương Sơn Trại, Trương Thiết Ngưu phụng mệnh đi tra xét tình hình xung quanh, quay trước về bẩm báo trước.
"Trại chủ!"
"Thế nào, mấy thế lực tiếp giáp với Lương Sơn Trại chúng ta đã dò xét được bao nhiêu rồi?" Nhìn Trương Thiết Ngưu trước mặt, Tần Thư Kiếm trầm giọng hỏi.
Trương Thiết Ngưu cung kính trả lời:
"Lần này thuộc hạ đến Loạn Thạch Lâm, nơi đó có ba nhóm sơn tặc, tay chân bên dưới tập hợp khoảng bảy tám chục người. Thực lực từng nhóm không hề yếu hơn Lương Sơn Trại chúng ta bao nhiêu. Chỉ là thế lực của ba nhóm sơn tặc này không xâm chiếm lẫn nhau, chia Loạn Thạch Lâm ra, mỗi nhóm chiếm một phương."
"Kẻ cầm đầu của bọn họ ít nhất cũng là cao thủ Nhập võ 4 tầng, hoặc là Nhập võ 5 tầng."
Nghe vậy, sắc mặt Tần Thư Kiếm chợt thay đổi. Dựa theo những gì Trương Thiết Ngưu báo cáo, thế lực Loạn Thạch Lâm cũng gần bằng Lương Sơn Trại của hắn, đều là một bọn trong lục lâm.
Chỉ là so với Lương Sơn Trại mà nói, thế lực của sơn tặc trong Loạn Thạch Lâm đều tự mình chiếm một phương, cho nên thế lực bình quân giữa các bên không chênh nhau nhiều.
Nếu Loạn Thạch Lâm thống nhất thì Lương Sơn Trại trước kia chắc chắn không đối phó được.
Từ thế cục của Loạn Thạch Lâm, Tần Thư Kiếm có thể suy đoán ra thực lực sơ bộ của thế lực ở các nơi khác.
Nếu như là một ngày trước, có lẽ hắn còn phải đề phòng một phen. Nhưng bây giờ, Tần Thư Kiếm tạm thời không có suy nghĩ này.
Đầu tiên Đoán Thể Kinh của hắn đã viên mãn, trong Lương Sơn Trại tương đương với cao thủ Nhập võ 6 tầng.
Dựa theo những gì Trương Thiết Ngưu nói lúc trước, trong mấy thế lực này cũng chỉ có phản quân Tây Ninh là có khả năng nắm giữ cao thủ vượt qua Nhập võ 5 tầng, hơn nữa còn có thêm cả thành phần được bảo hộ trong thế lực.
Một khi rời khỏi phạm vi thế lực phản quân Tây Ninh, còn có thể duy trì thực lực ấy không còn là chuyện chưa biết.
Nói cách khác, có hắn trấn giữ Lương Sơn Trại, tương đương với một vị cao thủ Nhập võ 6 tầng trấn thủ.
Trước khi xảy ra biến cố quá lớn, trên cơ bản vẫn có thể giữ vững được Lương Sơn Trại, không cần lo lắng.
Hơn nữa, điều khiến Tần Thư Kiếm thực sự chú ý lúc này chính là người chơi đã xuất hiện.
Không có ai hiểu rõ hơn hắn người chơi rốt cuộc có bao nhiêu tiềm lực, mà tiến độ tăng thực lực của người chơi rốt cuộc nhanh đến mức nào.
Nếu không nghĩ cách giải quyết vấn đề này, BOSS nhỏ Lương Sơn Trại như hắn sớm muộn cũng có ngày bị người chơi cày chết đi sống lại.
Không đợi Tần Thư Kiếm suy nghĩ quá nhiều, Vương Thiết Trụ đi thăm dò tình hình người chơi, lúc này đã quay về phục mệnh.
"Phía đông cách Lương Sơn hai mươi dặm, mọc lên một thôn trang, có rất nhiều dị nhân từ trên trời giáng xuống đang tụ tập ở đó."
Tự dưng lại mọc ra một thôn trang, cho dù hắn không cần dùng đầu nghĩ cũng biết được đây chắc chắn là thôn tân thủ trong game này.
Tần Thư Kiếm cũng không ngờ lại có chuyện trùng hợp như vậy, một thôn tân thủ mọc ra ngay dưới mí mắt mình.
Như vậy chắc khác nào gác hắn lên chảo lửa.
"Biết thực lực của thôn trang đó như thế nào không?"
"Theo thuộc hạ thấy, trong thôn trang có khá nhiều lính gác, ngoài mặt thì thấy hơn mười người, thực lực chưa giao đấu thì chưa nhìn ra thực hư, nhưng xem ra không kém lắm."
Vương Thiết Trụ kể lại sự thật.
Ngoài mặt hơn mười lính gác, như vậy có khả năng còn những người đang ẩn náu, số lượng lính gác trên cơ bản có thể hơn một trăm người.
Thực lực như vậy không hề kém cạnh chút nào.
Tuy Vương Thiết Trụ không hiểu dị nhân có nghĩa là gì, nhưng trong phạm vi thế lực của Lương Sơn Trại hắn ta tự dưng lại mọc ra một thực lực như vậy, chắc chắn sẽ tạo thành ảnh hưởng không nhỏ cho Lương Sơn Trại.
Tần Thư Kiếm rơi vào trầm tư, nhất thời không nói gì.
Một thôn tân thủ xuất hiện có nghĩa là sẽ có vô số người chơi tập kết ở đó. Mà Lương Sơn Trại không thể nào rời đi, nếu không thể rời đi thì khi người chơi phát triển, Lương Sơn Trại chắc chắn sẽ phải đứng mũi chịu sào.
Tiên hạ thủ vi cường, hậu hạ thủ tai ương.
Nếu sớm muộn gì cũng phải đối đầu, vậy thì phải nắm chặt tiên cơ trong tay mình.