Tướng Công Ta Đây Không Muốn Bị Ép Cưới

Chương 307



"Ngươi trốn không thoát đâu!"

Khải U Ma Quân bản Thông U Kiếm ra, một kiếm đâm xuyên lưng Thôn Thiên Ma Long, lộ ra một vết máu dài.

Mất thấy tốc độ của Thôn Thiên Ma Long giảm xuống một phần, hản vội vàng thu kiếm đuổi theo.

Mà nhìn thấy Thôn Thiên Ma Long bị thương chạy rốn, đại quân ma thú bên dưới trong khoảnh khắc sụp đổ, lập tức quay đầu bỏ chạy.

Thấy thế, Tiêu Dạ Nhiễm ra quyết định thật nhanh:

“Khải U Ma Quân truy sát Thôn Thiên Ma Long, đại chiến lần này chúng ta đã nắm chắc thắng lợi trong tay."

"Vi diệt cỏ tận gốc, phòng ngừa những ma thú này lại ngóc đầu trở lại, bây giờ chúng ta thừa thẳng xông lên đi!"

Mấy người Huyết Ly Lão Tổ nghe vậy đều gật đầu đồng ý.

Bây giờ có Khải U Ma Quân dẫn đường, kết quả trận chiến này đã định

Nếu để cho những ma thú này chạy trốn, vậy là thiệt thòi lớn!

Vậy là Tiêu Dạ Nhiễm đã dẫn theo đám người Huyết Ly Lão Tổ nhanh chóng đuổi theo.

Đoạn đường đuổi giết này, rất nhanh bọn họ đã chạy tới biên giới Ma Thú Sơn Mạch.

Thả mắt nhìn qua thấy rặng núi này nguy nga, rừng cây rậm rạp, mười phần cổ lão mà lại thần bí.

Khải U Ma Quân lúc này đã ngăn ở trước mặt Thôn Thiên Ma Long, hoàn toàn phong tỏa đường chạy trốn của nó.

Bọn Tiêu Dạ Nhiễm thấy thế, đều cảm thán một tiếng trong lòng.

Không hổ là Ma Quân cường giả uy tín lâu năm, có thể bức Thôn Thiên Ma Long đến tuyệt lộ như thế, thật sự là đáng sợ!

“Gặp bản Ma Quân là bất hạnh của ngươi!”

Khải U Ma Quân cười lạnh, Thông U Kiếm trong tay nối liền thành một thể với không gian.

Kiếm khí kinh khủng trong lúc vô hình đã thẩm thấu ra phạm vi một dặm. 

“Dừng tay!”

Ngay khi hắn muốn muốn ra tay, sau lưng truyền đến một tiếng nói già nua

Khải U Ma Quân quay người, đồng thời ngẩng đầu nhìn cùng bọn Tiêu Dạ Nhiễm.

Chỉ thấy trong bụi cỏ cao lớn, đi ra một bóng người nhỏ gầy.

Hắn mặc một bộ áo dài màu đen, khí chất quỷ quyệt vô cùng.

Thoạt nhìn hẳn là một lão già.

Khi nhìn thấy hẳn xuất hiện, Thôn Thiên Ma Long không khỏi toát ra vẻ vui mừng, giống như gặp cứu tỉnh.

"Ngươi là?" Khải U Ma Quân không dám buông lỏng cảnh giác, vừa đề phòng vừa nói.

"Hắc hắc!" Lão giả cười quỷ dị một tiếng, ngẩng đầu liếc nhìn Khải U Ma Quân.

"Ngươi..."

Khải U Ma Quân bỗng nhiên cảm giác được một cỗ lực lượng quỷ dị bao phủ toàn thân, sau khi chỉ nói một chữ đã hóa thành một bức tượng đá trong nháy mắt. 

Mà bọn Tiêu Dạ Nhiễm đứng sau lưng hẳn cũng đều thất kinh nhìn về phía lão già

Sau khi nhìn đến bọn hắn cũng đều hóa thành tượng đá.

"Ha ha ha, truyền thuyết kể rằng Khải U Ma Quân đã trải qua bảy lần sinh tử, đúng là rất lợi hại!"

"Chỉ tiếc, ở trước mặt lão hủ, dù ngươi có lợi hại

hơn nữa cũng vô dụng thôi

“Cứng đối cứng lão hủ không giết được ngươi, nhưng phép nguyền rủa của lão hủ có thể hoàn toàn biến thành một khối đá, bảy lần sinh tử của ngươi thì có ích lợi gì?"

Cổ Hàn đắc ý ngửa đầu cười to.

Vừa rõi cũng do hắn ra tay bất ngờ mới khiến cho Khải U Ma Quân đối mặt với mình, từ đó trúng Chú Thuật pháp nguyền rủa của mình.

Mà nghĩ đến chuyện mình sử dụng biện pháp như thế bắt được Khải U Ma Quân, không biết trong lòng Gổ Hàn có bao nhiêu vui vẻ.

Mặc dù một chiêu vừa rồi hao phí ít nhất một nửa chân nguyên của hắn.

Nhưng so với chiến thẳng cường giả như Khải U Ma Quân vẫn là kiếm bộn rồi!

"Nếu tông chủ biết được ngay cả Khải U Ma Quân ta cũng hạ được, nhất định hẳn sẽ vô cùng vui vẻ!"

Thôn Thiên Ma Long vội vàng nịnh hót: "Đại hộ pháp thuật đúng là vô cùng lợi hại!”

"Hiện tại có ngươi ra tay giải quyết bọn Khải U Ma Quân, Vô Sinh Quốc cùng Vạn Ma Quốc, thậm chí Khải U Quốc đều là tình thế bất buộc!"

Hắn vừa mới dứt lời, liền nghe thấy sau lưng truyền đến một giọng nói mềm mại.

"Cha, những pho tượng này trông rất thật! Sao bọn nó lại xuất hiện tại nơi hoang vu như thế này?”

Cổ Hàn và Thôn Thiên Ma Long vội vàng xoay người nhìn lại.

Liền thấy một công tử mặc áo trắng đẹp đẽ, dẫn theo bốn bé gái như búp bê, còn có một thiếu nữ tuyệt mỹ, cùng một đoàn nhân sĩ võ đạo đi đến bên ngoài Ma Thú Sơn Mạch.

Lâm Hiên liếc nhìn tất cả tượng đá một chút, lắc đầu nói: "Những thứ này không phải pho tượng, mà là người."

"Người?" 

Các bé gái đều sợ ngây người.

Lâm Hiên cười cười, tiện tay vung lên.

Một lưồng ấn quyể huyền diệu từ trên trời giáng xuống, bao phủ trên tất cả tượng đá

Hô ~

Thần quang lóe lên, Tiêu Dạ Nhiễm và Khải U Ma Quân đã khôi phục diện mạo vốn có.

Thấy cảnh này, Cổ Hàn và Thôn Thiên Ma Long không khỏi liếc nhau, trong nháy mắt có chút mơ hồ.

"Oa, hóa ra là mấy người Tiêu a di!"

"Đúng thật sự không phải là pho tượng!”

“Cha thật là lợi hại, liếc mắt một cái đã nhìn ra!"

Nhìn thấy Lâm Hiên phất tay biến bọn Tiêu Dạ Nhiễm thành người, mấy người Tuyền Châu đều sợ ngây người.

Mà khi Tiêu Dạ Nhiễm lấy lại tỉnh thăn vội vàng tiến lên hành lễ với Lâm Hiên: "Đa tạ Đế phu cứu giúp!"

Trong nội tâm nàng kích động không thôi, nếu không phải Đế phu có thủ đoạn thông thiên kịp thời đến đây.

Sợ là mình biến thành tượng đá sẽ bị người của Ma tộc đập bể.

Ngẩng đầu lên, nàng có đôi mắt tím tuyệt đẹp tượng trưng của Ma tộc, đong đầy vẻ sùng bái ái mộ như làn thu thuỷ nhìn Lâm Hiên.

Mộ Ấu Khanh ở một bên thấy thế không khỏi lắc đầu cười một tiếng.

u tỷ phụ thật sự là mị lực vô biên, đến chỗ nào. cũng đều có tuyệt thế mỹ nữ sùng bái và ái mộ hắn.


Sau khí nghe thấy lời ừ Tiêu Dạ Nhiễm nói, Khải U Ma Quân, Cổ Hàn, Thôn Thiên Ma Long đều giật mình.

Khải U Ma Quân không khỏi đánh giá Lâm Hiên một chút, sự tán thưởng trong lòng như nước sông cuồn cuộn.

Bắc Huyền Thiên đế phu, tên như người, vừa nhìn đã thấy là người có phong độ tuyệt thế.