“Mẹ ơi hôm qua vào ông ngoại ăn cỗ gì đấy ạ”- Hạ Như Nguyệt vừa xuống nhà đã vội hỏi cô Bích Hợp.
“Cậu con đưa bạn gái về”
“Vậy ạ, con tưởng cậu ở vậy tới già luôn chứ”
“Bà con đang mong cậu lấy vợ đấy, đừng nói câu đấy trước mặt bà không bà giận cho đấy”
“Vâng”
“A Nguyệt, hôm qua về muộn rồi nên mẹ không hỏi, rốt cuộc là có chuyện gì tại sao con lại cùng các bạn đưa bạn kia xuống viện”
“Đó là Nguyễn Thu Hà mẹ ạ, cái cậu trong lớp hay đối đầu với con ý, hôm qua cô phân cho con với bạn ấy thành đôi bạn cùng tiến, vì chút hiểu lầm nên có xảy ra tranh cãi. Trên đường về nhà ông thì con thấy bạn bị xe tông mà không ai giúp đỡ nên con mới xuống xe rồi bảo chú Trần gọi cấp cứu. Xong một lúc mấy đứa kia về thấy thế cũng xuống xe rồi bọn con đi cùng xe cấp cứu luôn”
“Uhm, lần sau có chuyện gì phải gọi người lớn nghe chưa, không được tự mình quyết định như thế”
“Vâng ạ”
“Ăn nhanh rồi đi học đi”
“Mấy đứa nhỏ nay nghỉ à mẹ”
“Uh nay thứ 7 cấp 1 với mầm non nghỉ mà”
“À con quên đấy, hôm qua đi học buổi đầu tiên của năm mới là thứ 6 rùi”
“uhm”
…
Tại lớp 7B trường THCS Quang Vinh
“hey, Trăng. Mới đầu năm học mà uể oải thế”- Nguyễn Mạnh Chiến đi qua thấy A Nguyệt đang ngồi thở dài chán nản thì cốc vào đầu cô.
“Cậu bị điên à”
"Đùa tí "
“Cậu đừng để tôi ghét cậu thêm”- Nói rồi Hạ Như Nguyệt nằm gục xuống bàn, không hiểu sao nay cô lại bực dọc trong người như thế, từ sáng tới giờ ai động vào là cô cũng chửi.
…
Chiến chạy về chỗ quay xuống hỏi Vân: “Cậu ấy bị sao đấy”
“Ghét cậu” Câu nói của Vân khiến cậu ta đơ luôn không hỏi nữa, quả đúng là như vậy, chuyện hôm qua cô ấy có lẽ vẫn chưa tha cho cậu.
Những cơn gió nóng cuối hè dường như làm cho con người ta trở nên mệt mỏi hơn. Thời tiết năm nay sao lạ quá, đã chớm thu rồi mà không có được chút thời tiết mát mẻ nào.
Cô Đào Hương vừa bước vào lớp thấy đứa nào cũng nằm uể oải trông phát chán:
“Nào các em, lấy lại động lực cho năm học mới đi chứ”
“Vânggggggg aaaaaạ” tiếng nói kéo dài của học sinh trông phát chán thế này thì động lực đâu mà dạy nữa
“Cô đã gọi điện cho gia đình bạn Thu Hà rồi, tuần sau bạn đấy xuất viện cả lớp mình cùng tới thăm bạn đấy nhé”
“Vâng”
“Hồng Anh em biết nhà bạn Hà đúng không”
“vâng ạ”
“Được rồi vậy hôm nào em dẫn cả lớp nhé”
“Vâng”
“Nào dậy dậy đi, sắp vào lớp rồi, bạn nào buồn ngủ quá thì đi rửa mặt đi nào”- Cô Hương nhìn mấy đứa học sinh đứa nào cũng uể oải mà phát chán.
…
Tại nhà WC
“Rửa mặt xong vẫn mệt thì sao”- Yến chán nản lên tiếng
“Về ngủ tiếp”
“Hôm qua các cậu về bố mẹ nói gì không”
“Chỉ bảo là từ sau đừng đưa bạn đi như thế thôi, phải gọi người lớn, không nhỡ có gì không may xảy ra”
“Đợi người lớn chắc nạn nhân tắc thở”
“Đúng đấy”
“Nguyệt, nào cậu đi thăm nhỏ Hà không”
“Chưa biết nữa, cậu ta ghét mình như thế đi thăm làm gì”
“Uhm”
“Các cậu xong chưa lên lớp thôi”
Mấy người họ đi ra thì cũng gặp bọn con trai từ nhà WC bên cạnh đi ra.
“Tiểu ma đầu, nay thế nào quạo thế”
“Chán”
“Sao”
“Hôm qua cậu tớ dẫn ny về ra mắt mà tớ không được về nhìn”
“kkk”
“Có gì mà cần cậu nhìn chứ”
“Chú sắp cưới à Nguyệt”- Ngọc Linh lên tiếng
“Em cũng không biết nữa, hôm qua có được về đâu”
“Hôm qua cậu đứng cạnh Thu Hà còn khóc thì tâm trạng đâu mà nghĩ tới chuyện chọn mợ”- Chiến từ đâu cũng chui ra nói
“Cậu”
Cả đám cười phá lên
“Cái gì, A Nguyệt mà vì cậu ta khóc á. Sáng còn vừa oánh nhau”- Hồng Anh đi sau thắc mắc vì hôm qua cô bé bị thương ở đầu nên sau khi đi gọi bố mẹ Thu Hà thì chú Trần đưa cô về Đoàn gia luôn.
“Kkkk”
“Đúng thế, còn cầm lấy tay Chiến khóc cơ”- Hưng cũng nói thêm vào
Rồi mấy đứa kia cũng nói thêm vào khiến Hạ Như Nguyệt giận luôn, cô bỏ bọn họ lại một mạch đi lên lớp trước.
“Thôi xong rồi, đại tiểu thư giận lây cả sang chúng ta rồi”- Thảo thấy Nguyệt bỏ đi thì tuột miệng nói ra câu đó rồi cũng đuổi theo cô
“A Nguyệt! Đợi tớ”
“Cậu làm gì mà chạy như ma đuổi thế”
“Đuổi theo cậu”
“Chiều nay đi chơi đi”
“Không đi”
“Tớ không muốn đi cùng bọn họ”
“Thế thì hai đứa mình đi”
“Vậy còn được”
“Oke chốt kèo nhé”
Rồi cô bé quay lại hét lớn với bọn kia: " Đại tiểu thư bảo chiều nay đi ăn kem, ai không đi còn lâu cậu ấy mới hết giận"
“Okela”
“Tớ chịu cậu rồi đấy Thảo ạ”- Nguyệt bất lực quay sang nói với Thảo.