Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi

Chương 1292: Ma giới (11)



Editor: Tường An

“Không ư?” Mộ Như Nguyệt cười nói, “Tất cả những hành vi của ngươi đều chỉ đang trốn tránh, nếu ngươi cho rằng mình không yếu đuối mà là một nam nhân chân chính thì nên dùng thực lực của mình mà tranh thủ tự do chứ không phải lựa chọn tránh né…”

Thân thể Vưu Hi run lên, bước chân lảo đảo, thống khổ nói: “Hành vi của ta là yếu đuối sao? Không! Ta không muốn tiếp tục như vậy, không có quyền kết giao bằng hữu, ngay cả thê tử của mình cũng không thể tự lựa chọn, ta không cần hắn quyết định mọi chuyện thay ta!”

“Vậy… ngươi trở nên cường đại đi, đến lúc đó, không ai có thể ngăn cản quyết định của ngươi.”

Mộ Như Nguyệt cảm thấy lời nên nói đã nói rồi, khẽ mỉm cười, chậm rãi đi vào phòng…

Từ đầu đến cuối, Vưu Hi vẫn nhìn chằm chằm hướng nàng rời đi, ánh mắt dần trở nên kiên định.

“Cường đại? Có lẽ chỉ như vậy ta mới có thể làm chủ vận mệnh của mình…”

Không biết vì sao, lời Mộ Như Nguyệt nói đã khơi dậy ngàn vạn gợn sóng trong lòng hắn…

Ma cung.

Nam nhân ngồi trên long ỷ màu đen, ánh mắt lãnh khốc, dung nhan anh tuấn, trên môi lộ ra nụ cười lạnh lẽo thị huyết, lạnh lùng nhìn người quỳ phía dưới.

“Nghe nói gần đây Hi Nhi mang về một nữ tử nhân loại?”

“Vâng.” Người quỳ phía dưới cung kính đáp: “Bẩm Ma hoàng, hôm nay Ngũ hoàng tử đến phủ Thất hoàng tử, hình như còn nổi lên tranh cãi vì nữ nhân kia.”

“Nga?” Ma hoàng cười lạnh, đầu ngón tay khẽ chạm vào đầu con rồng khắc trên long ỷ: “Hồng nhan họa thủy? Trẫm hiểu tính cách Vưu Hi nhất, trẫm rất muốn nhìn thấy nữ nhân có thể làm hắn cảm thấy hứng thú, chẳng qua, tuổi Vưu Hi cũng không nhỏ, nữ nhi của Thừa tướng cũng xấp xỉ tuổi hắn, liền phong nữ nhi Thừa tướng làm Thất hoàng tử phi đi, còn nữa, kêu Vưu Hi dẫn theo nữ nhân kia đến gặp trẫm…”

Hắn thật muốn biết, nữ nhân có thể mê hoặc nhi tử trước nay không gần nữ sắc rốt cuộc là người thế nào…

Trong phủ Thất hoàng tử, nghe nói Ma hoàng muốn triệu kiến Mộ Như Nguyệt, Vưu Hi lập tức khẩn trương.

“Nhân loại, ta đi gặp phụ hoàng, ngươi không thể đi!”

Mộ Như Nguyệt nhướng mày: “Tại sao?”

“Ngươi hỏi nhiều như vậy làm gì, dù sao cũng không thể đi!”

“Không, thật ra ta cũng muốn gặp Ma hoàng một lần…”

Nói không chừng sẽ biết được tin tức hữu dụng từ hắn.

“Không được!” Vưu Hi nóng nảy nói, “Phụ hoàng ta rất thích nữ sắc, nếu ngươi đi, lỡ hắn nhìn trúng ngươi thì ngươi đừng nghĩ rời khỏi Ma thành, ta… ta là vì những lời lần trước ngươi nói mới muốn quan tâm ngươi một chút…”

“Ngươi cho rằng ta có quyền lựa chọn sao?” Mộ Như Nguyệt quay đầu nhìn Vưu Hi, cười nói: “Huống chi, đến đại hội luận võ ta cũng sẽ nhìn thấy hắn, một khi đã như vậy, gặp sớm hay muộn thì có gì khác nhau?”

Vưu Hi nhẹ nhấp môi, ánh mắt kiên định nhìn Mộ Như Nguyệt.

Trước kia, bởi vì hắn yếu đuối, không thể bảo vệ bằng hữu duy nhất của mình.

Hiện tại hắn tuyệt đối sẽ không giẫm lên vết xe đổ…

“Đi thôi.” Mộ Như Nguyệt cười nhạt, nhún vai nói.