Không phải vì cô không muốn trang điểm trước khi live stream, con gái có ai mà không thích trang điểm cho xinh. Nhưng mà đồ trang điểm, mỹ phẩm, dưỡng da gì đấy của cô để hết ở Dinh thự Nam Thần, Quý Thời Dục còn tàn nhẫn khóa cả thẻ của cô. Cô không có tiền, cũng không định trơ trẽn đến mức quay về mót mấy thứ ấy để anh lại cười cô hèn mọn.
Đồ trang điểm duy nhất trên mặt cô bây giờ là một chút son để trông tươi tắn hơn.
Filter của Cat Paw rất dễ sử dụng, tắt filter dùng camera thường vẫn nét.
Cố Nhiễm tắt filter, đứng dậy lại gần điện thoại, thấy đã tắt được thì ngồi lại ghế, nhìn vào màn hình.
Trên màn hình là khuôn mặt không photoshop, không filter của cô.
Cố Nhiễm nhìn màn hình cười cười như trút được gánh nặng.
Bây giờ chắc không còn ai nói cô là trai giả gái nữa đâu nhỉ.
Với lại, cô không nói dối, cô… khá ưa nhìn thật mà.
Cố Nhiễm theo bản năng đọc sóng comment.
Sao không có gì thế này?
Đâu hết rồi?
Cô lại nhìn số người xem bên góc trái.
Vẫn còn đây mà, sao không ai nói gì?
Cố Nhiễm cứ tưởng điện thoại của cô bị lag, chống cằm, nhìn chăm chú vào màn hình, chờ điện thoại hết lag.
Cùng lúc ấy, những khuôn mặt đang hóng hớt để vạch trần ‘Bé loli siêu ngọt’ thứ hai, anh trai streamer giả dạng con gái để lừa tiền người xem, bây giờ lại thấy một chị đẹp đang buồn chán chống cằm nhìn vào điện thoại phía đối diện.
Khoảnh khắc ấy, giống hệt như đoạn phim điện ảnh được đạo diễn cố ý quay chậm.
Mà vô tình chạm vào ánh mắt của cô, dường như quên cả hô hấp.
Cố Nhiễm thấy hiệu ứng dưới màn hình vẫn hoạt động, chắc không phải do máy bị lag, mà là do không ai bình luận, Meo Meo Cute phía đối diện cũng không nói gì, nghĩ bụng mấy người này hùa nhau trêu cô hay sao.
Cố Nhiễm thử hỏi: “Mọi người còn đó không?”
“Đâu hết rồi?”
Giọng nói không khác chút nào so với khi hát lúc nãy, ngọt như một ly soda cam khiến người nghe cũng thấy khóe môi ngọt ngào theo.
Mọi người cuối cùng cũng tỉnh táo lại, nhìn màn hình di động.
Giao diện PK vẫn còn, bên trái là “Cat Paw đệ nhất mỹ nữ” vừa tắt filter, bên phải là nữ thần Meo Meo Cute được toàn thể người dùng Cat Paw công nhận.
Đối lập hơi tàn nhẫn.
Không phải do Meo Meo Cute không xinh, mắt to mũi cao môi anh đào, phong cách lai búp bê Tây Dương đúng là rất hợp gu của nhiều anh sâu nhà, chỉ là để so sánh với bên cạnh, bây giờ mọi người mới hiểu thế nào là “tấn công không gian”.
Tấn công không gian
Dưới ống kính camera, cô thậm chí còn không có một chút phấn son nào. Vẻ đẹp mỹ lệ của người phụ nữ trưởng thành hòa hợp với vẻ dễ thương của thiếu nữ, môi mềm vừa gợi cảm vừa ngây thơ khiến người ta bị quyến rũ đến ruột gan cồn cào. Chẳng cần bình phẩm cũng làm Meo Meo Cute, “Cat Paw đệ nhất nữ thần” – “ngây thơ sát trai” bỗng trở thành sản phẩm bình thường của ngành công nghiệp internet.
Bây giờ, thấy cô hỏi “Đâu hết rồi”, mọi người mới phản ứng lại cô nàng vừa tắt filter, từng sợi lông mi cũng có thể nhìn rõ ràng trước mặt.
Mọi người: Xỉu.
Không phải trai giả gái, không phải Như Hoa, từ khi live stream đến bây giờ ẻm không hề nói dối, nếu có nói dối thì chắc chắn là câu “Thật ra mình trông cũng khá ưa nhìn.”
Bởi vì đây không phải là khá ưa nhìn, mà là xinh đẹp tuyệt trần!
Em gái này không phải lừa đảo! Mà là người nổi lửa trái tim tụi mình!!!
Tắt filter đi, sóng comment bắt đầu ào lên, nhiều bình luận lặp lại còn bị hệ thống tự động đánh dấu spam.
【Aaaaa điên rồiiiiii】
【Nhiễm Nhiễm? Cục cưng tên là Nhiễm Nhiễm đúng không?】
【Nhiễm Nhiễm, anh xin lỗi, anh sai rồi, bây giờ anh đi tạ tội liền đây】
【Ôi cái ditconme ánh mắt này, em cắn anh điiiii】
【Vl tôi xem live stream bao nhiêu năm bây giờ mới thấy có streamer dám không bật filter, không trang điểm để live stream】
【Xin lỗi chị streamer, lúc trước em sai một cách quá đáng】
【Hôm qua ai chửi em nó trơ trẽn vì đặt tên là “Cat Paw đệ nhất mỹ nữ”? Em nó là đệ nhị thì chúng mày tìm cho tao người đệ nhất ra đây xem nào?】
【Quả là đệ nhất mỹ nữ ahiuhiu! Hôm nay Hoàng đế có ở đây là em cũng là đệ nhất mỹ nữ!】
【Giới streamer mà cũng tồn tại nhan sắc như thế này ấy hả?】
……
Sóng comment lướt nhanh đến hoa cả mắt, Cố Nhiễm không theo kịp tốc độ của sóng comment, nhưng mà những cái cô được đều toàn là đang khen cô.
Thời gian chấp nhận hình phạt PK kết thúc, Meo Meo Cute ở đối diện chẳng nói chẳng rằng gì, lần đầu tiên trong gần hai năm live stream mất khống chế biểu cảm, tắt luôn kết nối PK.
Cố Nhiễm nhìn số người xem trong live stream tăng vọt, thở phào nhẹ nhõm: “Cảm ơn mọi người.”
Bất ngờ qua đi, mọi người nhìn khuôn mặt nét căng không góc chết trên màn hình, chợt thấy tức tức, tủi tủi.
Dạo này hay có mấy anh trai tráng giả thành bé loli đáng yêu để live stream thì thôi, bây giờ lại còn có người đẹp dùng mười tám lớp filter – chẳng khác gì một sự sỉ nhục với sắc đẹp của ẻm để live stream?
Bị lừa cmnr.
Biết ngay, phụ nữ càng đẹp thì càng giỏi lừa người.
Sóng comment:【Cục cưng xinh như thế này mà sao phải đắp cả đống filter lên mặt đi live stream thế em?】
【Trêu đùa trái tim đàn ông chúng tôi có vui không? Sao ai cũng phải trêu đùa đám trai sâu nhà chúng tôi thế này!】
【Bây giờ tôi không còn tí tin tưởng nào vào quan hệ giữa người với người nữa rồi】
【Méo ngờ, ngoài đời đã bị phụ nữ trêu đùa, giờ xem live stream cũng bị phụ nữ trêu đùa, khóc】
【Anh… Anh định chửi em, nhưng mà nhìn thấy khuôn mặt em lại không chửi được nữa, đệt!】
【Tôi cũng thế, không chửi nổi, đệt】
【Anh nói cho cục cưng biết nhé, lần này anh tha cho cục cưng! Cục cưng đừng có tự cho mình là đúng như thế! Lần sau em còn trêu anh như thế, thì anh quỳ xuống cầu xin em luôn! 】
【=)))))))))))))))))))))))】
Cố Nhiễm nhìn sóng comment dùng giọng điệu tàn nhẫn nhất để nói với cô những câu không hề tàn nhẫn, cảm thấy mình vẫn cần giải thích về việc filter.
Cố Nhiễm: “Vì mình mới bắt đầu live stream, mình khá sợ người lạ, hơi căng thẳng nên mới dùng filter.”
Cô cúi đầu, xin lỗi: “Xin lỗi mọi người nhiều ạ.”
Sóng comment:【Ừ ừ, bọn này tha lỗi cho bé iu】
【Bé yêu ngẩng đầu lên nhanh nhanh! 】
【Có mấy người ác lắm nhé! Bé cưng Nhiễm Nhiễm đã xin lỗi rồi, mấy người còn đòi thế nào nữa! 】
【Ahuhu có ai nhẫn tâm từ chối lời xin lỗi của bé cưng hả】
Cố Nhiễm xin lỗi xong, ngẩng đầu, đang chuẩn bị nói chuyện hoặc ca hát gì đó, bỗng liếc thấy dưới chân bàn, có một bé gián đang bò nhanh qua.
Cô lập tức đứng dậy, nói vội với màn hình live stream một câu “Mọi người chờ mình chút nhé”, sau đó vơ lấy bình xịt côn trùng mà chủ nhà nghỉ cho cô, xịt tới tấp vào bé gián.
Nửa phút sau, con gián nằm chết thẳng cẳng không kịp trăn trối trên mặt đất.
Cố Nhiễm bỏ bình xịt côn trùng ra, dùng giấy bọc lấy “thi thể” của con gián, ném vào thùng rác.
Trong live stream vẫn có người chưa hiểu mô tê gì, chỉ thấy host nói vội “Mọi người chờ mình chút nhé” rồi chẳng thấy tăm hơi đâu.
Sóng comment:【Ủa đâu rồi??? 】
【Tại mấy người dữ quá đấy! Bé cưng xin lỗi rồi mà còn chưa vừa lòng, bây giờ ẻm dỗi rồi! 】
【Ủa đi đâu rồi, ló mặt ra đi chứ a a a a a】
Cố Nhiễm biến mất khiến sóng comment kêu gào, có người cãi nhau, có người dỗ cô quay lại, mọi người đang hào hứng gõ bình luận, lại chú ý đến màn hình trống.
Sau khi Cố Nhiễm đi, toàn bộ khung cảnh phía sau lưng cô hiện ra.
Rèm cửa uốn lượn mười tám khúc vì filter hôm qua đã trở lại bình thường, một tấm rèm màu vàng rất có cảm giác niên đại, đã thế còn thủng to vài chỗ.
Mọi người nhìn thấy đồ đạc rồi hoàn cảnh trong phòng của cô.
Mấy đồ gia dụng trong phòng đã loang lổ sơn, trên bàn chỉ có chiếc bóng đèn không có chụp đèn, giấy dán tường ẩm mốc, còn có cả chỗ mốc xanh cả lên. Nhìn thế này, chắc là một nhà nghỉ.
Hơn nữa, chắc chắn là nhà nghỉ loại kém chất lượng nhất.
Streamer mảng visual người ta ai nấy đều trang hoàng phông nền ấm áp, đẹp đẽ, sao cô streamer này lại ở cái chỗ tồi tàn như vậy?
Một phút sau, Cố Nhiễm quay lại, chỉnh váy, ngồi trước điện thoại.
“Ngại ghê.” Cố Nhiễm nhìn những người vẫn đang đợi cô trong live stream, nói: “Vừa nãy mình có việc cắt ngang một chút.”
“Tự nhiên mình thấy có con gián, nên lấy bình xịt xịt chết nó rồi.”
Cô nói mà thấy ngượng: “Mình hơi sợ nên không dám lấy chân dẫm nó.”
Mọi người:???
Người đẹp không chỉ ở chỗ thế này, mà còn lặn mất tăm hai phút để đi đập gián?
Cố Nhiễm cúi đầu nhìn kế hoạch live stream mình đã chuẩn bị, nói tiếp: “Tiếp theo mình sẽ hát cho mọi người nghe nha.”
“Nếu mọi người thích, có thể… Ừm…”
Cố Nhiễm nhớ đến những lời hôm qua mình dõng dạc nói, nào là ‘ống pháo hoa’ thì lộ toàn thân, ‘người bảo vệ tình yêu’ thì giảm hai nấc filter, ‘pháo hoa lãng mạn’ giảm bốn nấc, ‘lễ hội hóa trang thế giới’ tắt hẳn filter.
Cuối cùng thì chẳng nhận được tí quà nào, đã thế còn bị lôi lên diễn đàn cho người ta cười thối mũi. Ai cũng nói cô ảo tưởng, nhìn như này mà còn trơ mặt bảo người ta tặng quà, mình đi lừa đảo mà còn tưởng người xem là đồ ngốc.
Cố Nhiễm nhìn phòng live stream của mình phồng má, sau đó lướt đến quà tặng rẻ nhất trong bảng giá. Một, hai tệ là có thể tặng được một bông hoa, nghĩ tới nghĩ lui mới dám lấy hết can đảm để nói nốt: “Mọi người có thể tặng cho mình… vài món quà nho nhỏ được không?”
Biểu cảm của cô vừa đáng thương, vừa có vẻ mong đợi: “Kẹo mút cũng được, hoa hồng cũng được, một bó hoa thì quá tốt!”
……
Nửa đêm, trụ sở chính Tin Bác, văn phòng Tổng Giám đốc vẫn sáng đèn như thường ngày.
Quý Thời Dục bưng ly cà phê đen đã nguội lạnh.
Thư ký gõ cửa đi vào, cố gắng nhẹ nhàng hết sức, đổi ly cà phê lạnh thành một ly mới pha.
Quý Thời Dục ngước lên khỏi màn hình, nhìn lớp trang điểm đã có phần trôi bớt của thư ký, nói: “Tan làm đi.”
“Dạ?” Thư ký hơi bất ngờ, sau đó vội gật đầu: “Vâng ạ, cảm ơn Tổng Giám đốc.”
Quý Thời Dục: “Gọi Từ Huy vào cho tôi.”
Thư ký: “Vâng ạ.”
Từ Huy vào ngay sau đó.
Cậu nhìn Quý Thời Dục đang cau mày, nói: “Giúp việc bên Dinh thự Nam Thần vừa báo, cô Cố… vẫn chưa về ạ.”
Tay anh đặt trên mép bàn, nghe vậy, ngón tay thon dài chợt dùng sức niết.
Từ Huy ngập ngừng: “Tổng Giám đốc, thẻ…”
Quý Thời Dục hít một hơi, vẻ lạnh lùng quay lại nơi đáy mắt.
Có thể do tăng ca nhiều ngày liên tục, giọng anh hơi khàn: “Cứ khóa thẻ lại.”
Từ Huy hơi do dự, không biết có nên nói lại câu “Tôi sẽ không về nữa đâu” của Cố Nhiễm với anh không.
Cuối cùng, Từ Huy vẫn gật đầu như bình thường: “Vâng.” rồi ra khỏi phòng.
Cả phòng yên lặng đến quạnh quẽ.
Quý Thời Dục nhìn màn đêm bên ngoài cửa sổ, nhắm mắt.
Trước mắt lại xuất hiện hình ảnh hôm ấy, trong căn phòng này, Cố Nhiễm đã nói ra những lời tàn nhẫn, rồi khóc lóc chạy đi.
Lông mày khẽ nhúc nhích, anh cố nén cảm xúc trong lòng mỗi khi nhớ lại hình ảnh ấy, nhưng không hiểu sao lại thấy hoảng loạn vô cùng.
Anh tự nhủ trong chuyện này mình không sai, nhưng trong tim lại có một giọng nói, bảo mày sai rồi, sai một cách quá đáng.
Lông mày càng nhíu càng chặt, cuối cùng anh mở mắt ra, ánh mắt lại tỉnh táo như thường.
Cố Nhiễm không có tiền, không có thẻ, chưa phải đi làm bao giờ, cô không có năng lực tự gánh vác, không ở được khách sạn dưới năm sao.