Tô Vũ sờ sờ cằm, rồi lấy ra điểm bảng, đánh chữ hỏi: "Giúp ta giám sát xem lúc nào Thành Khải rời đi cổ thành, thu phí thế nào?"
"Năm vạn công huân!"
Mẹ nó!
Lòng dạ thật đen!
Tô Vũ có chút hối hận, hôm qua khi gặp con đại điểu kia lại không lưu phương thức liên lạc của đối phương, bằng không giờ đi tìm nó cũng rất tốt.
Đương nhiên, đối phương không đáng tin bằng Liệp Thiên các, thật sự hỏi thì Tô Vũ cũng chưa chắc đã dám tin.
Tô Vũ còn đang suy nghĩ sự tình, Liệp Thiên các bỗng nhiên chủ động nói một câu, "Có không ít cường giả đang đuổi tới hướng Thiên Diệt thành, muốn mua tin tình báo không?"
"Không cần!"
Tô Vũ mới lười làm cuộc mua bán này, ta đương nhiên là biết có cường giả đang tới.
Mua những tin tình báo này thì có ích lợi gì.
Miễn sao trước khi bọn hắn đến thì ta chạy thoát rồi là tốt nhất.
Lật bàn... thế nào gọi là lật bàn chứ?
Thành Khải không đi, chính mình cũng không có biện pháp gì để đối phó.
Phải chịu chết ư?
Hay là thế nào?
Hay là... hủy hoại phòng ốc, dẫn tới càng nhiều Tử Linh, một khi Tử Linh đủ nhiều thì đám Thành Khải đang vây ở bên ngoài đại khái cũng phải đau đầu?
Có khi nào họ trực tiếp bị Tử Linh thủ tiêu luôn không?
Rất muốn thử a!
Nhưng hắn lại sợ chính mình cũng chạy không thoát, vậy thì sẽ rất phiền toái.
"Đến Chư Thiên chiến trường mới sâu sắc cảm nhận được thực lực của ta vẫn còn chưa đủ dùng!"
Tô Vũ cảm khái một tiếng, lúc còn ở Nhân cảnh, hắn cảm giác mình vẫn coi như khá được.
Hắn đã từng giết cả Sơn Hải!
Kết quả thế mà nơi đây hắn chả là gì, lúc này mới chỉ là khởi đầu thôi, không đến vô địch thì lăn lộn ngoài đời không nổi sao?
"Ta phải che giấu tung tích, yên lặng tu luyện, quả nhiên quá ưu tú đến chỗ nào cũng đều che giấu không được!"
Tiếng xèo xèo tí tách không ngừng!
Tử khí lại lần nữa tràn lan.
Tử khí ở bên ngoài đại khái cũng rất nồng nặc, không biết Thành Khải đang một mực ở bên ngoài trông coi hay là đã tìm được một căn phòng để tránh né, dù cho ở trong phòng thì bọn gia hỏa này đại khái cũng sẽ rất khó chịu.
Ta không tin ai cũng giống như ta, có hàng loạt Thiên Nguyên khí.
Tô Vũ bắt đầu chỉnh lý lại thu hoạch của mình, giết Huyền Khải nhất tộc kỳ thật không có thu hoạch gì lớn, thi thể đều đã cho Liệp Thiên các, gã Sơn Hải tam trọng thì hắn dứt khoát không đi lấy chiến lợi phẩm.
Bất quá khi còn ở Thiên Đoạn cốc, Tô Vũ đã có thu hoạch không nhỏ.
Hắn giết Lôi Tuyệt, giết Thanh Khải và Hồng Khải, giết không ít vạn tộc thiên tài, cho nên có kha khá thu hoạch.
Chỉ là thi thể Lăng Vân thôi đã chất đầy nhẫn trữ vật của hắn.
Bây giờ Tô Vũ mới có thời gian kiểm kê, bọn gia hỏa kia sẽ không mở được cửa cho nên hắn không vội, mà nếu thật sự bị mở ra thì hắn cũng phải kiếm một ít Thiên Nguyên khí hay gì đó, chuẩn bị đại khai sát giới.
Thân thể này cùng lắm thì từ bỏ!
Đừng ép ta!
Lần lượt kiểm kê thi thể, kiểm kê nhẫn trữ vật...
Các bảo vật đều bị hắn lấy ra, có đan dược, có binh khí, có áo giáp, cũng có một số công pháp tùy thân nho nhỏ, ít nhiều gì thì Tô Vũ cũng tính là nhân vật đã thấy qua việc đời cho nên hắn không quá để ý những thứ này.
Rất nhanh, hắn lại rút ra một ít tinh huyết.
Lăng Vân cảnh đã rút ra hơn 180 giọt, hơn mười chủng tộc.
Đằng Không cảnh thì có càng nhiều, đã rút ra gần 200 giọt.
Đủ loại binh khí lấy Huyền binh làm chủ, tổng cộng có hơn 20 thanh, có mấy tên quỷ nghèo chỉ dùng Hoàng binh, Địa binh thì chẳng có lấy một thanh nào. Thực ra cũng không phải là không có, cây thương của Lôi Tuyệt thật ra là địa binh, thế nhưng nó chỉ là sơ cấp, 73 đạo kim văn, hơn nữa còn bị chặt đứt.
Không được xem là đáng tiền.
Tô Vũ suy nghĩ một chút, cũng mặc kệ những chuyện kia mà bắt đầu thôn phệ tinh huyết, thôn phệ những tinh huyết mà hắn chưa từng thấy qua.
Tỉ như Lôi Đình Thần tộc của Lôi Tuyệt, tỉ như Lục Dực Thần tộc dưới trướng An Mân Thiên cùng với tên Côn Bằng, đó đều là tinh huyết mà hắn chưa từng nắm giữ.
Hắn cần phải thôn phệ thử một chút, nhìn xem có công pháp nào cường hãn hoặc là đặc thù.
Hắn nhớ khi đó hình như hắn đã giết chết một vị Văn Minh sư.
Văn Minh sư, Tô Vũ thật sự rất hiếm khi đánh giết được.
Văn Minh sư Vạn tộc xuất hiện trên chiến trường không nhiều, xuất hiện thì cũng đều là cường giả, tỉ như Đạo Thành. Tô Vũ rất muốn giết chết y để xem thử liệu sách họa có mở ra công pháp đặc sắc nào hay không.
Ngũ hành thần quyết của hắn có khả năng chưa hoàn chỉnh, vẫn không có dấu hiệu mở ra Âm khiếu.
Không mở được Âm khiếu thì làm sao có thể bùng nổ thực lực tối cường?
Tô Vũ bây giờ vẫn không dám triển khai toàn bộ Dương Khiếu!
Một khi triển khai hết Dương Khiếu thì thực lực Tô Vũ khẳng định sẽ có tiến bộ.
Thừa dịp hiện tại phòng ốc còn chưa bị công phá, Tô Vũ cấp tốc thôn phệ đủ loại tinh huyết, bao gồm cả việc đem những binh khí rác rưởi kia tập hợp lại để xem có thể dung luyện và chế tạo ra một thanh binh khí mạnh mẽ hay không.
...
Bên ngoài phòng.
Đám Thành Khải không đợi ở bên ngoài mà là tiến vào một gian phòng đối diện với Tô Vũ.
Tử khí vờn quanh!
Giờ phút này, cửa ra vào đang rộng mở.
Dù cho mở ra thì những Tử Linh đó cũng không thể tiến vào, những người này sẽ có thể nhìn chằm chằm vào gian phòng đối diện.
Hiện tại, Cửu Huyền cùng Đạo Thành đều lấy ra không ít Thiên Nguyên khí, không ngừng tiêu hao để chống cự tử khí xâm nhập.
Ba vị cường giả Thành Khải, Phần Khải và Ngân Khải thì mạnh mẽ dựa vào thực lực để chống cự.
Đạo Thành nhìn một hồi, nhịn không được nói: "Huyền Khải nhất tộc cũng có Thiên Nguyên thánh địa, các vị đóng quân nơi này nhiều năm, không đến mức chút xíu Thiên Nguyên khí đều không có mới phải."
Không đến nông nỗi này chứ?
Cứ tiếp tục như thế thì ngày mai mấy tên này phải tranh thủ ra khỏi cổ thành một quãng thời gian mới được.
Thật sự nếu không có Thiên Nguyên khí sung túc thì họ chỉ đành từ bỏ.
Bằng không thì vây giết Tô Vũ ở đây, Tô Vũ còn chưa chết mà bọn họ đã bị tử khí xâm nhập tới chết rồi.
Thành Khải giải thích: "Huyền Khải tộc không thể so với Tiên tộc, Thiên Nguyên thánh địa chỉ có một chỗ, cần dùng để cung cấp nguyên khí cho cây Thiên Nguyên quả, tộc trưởng tu luyện cũng cần đến, sao có thể có Thiên Nguyên khí dư thừa được!"
Nói xong, gã lấy ra một tấm cổ thành lệnh, "Thứ này cũng có thể chống cự tử khí xâm nhập, chỉ là hiệu quả không tốt lắm, đây là cổ thành lệnh ở vòng 24."
Tại vòng 18, tấm cổ thành lệnh này có hiệu quả không quá tốt.
Gã ném tấm cổ thành lệnh này qua cho Phần Khải đang bị thương, nói khẽ: "Phần Khải, nếu ngươi không chịu được nữa thì mau rời đi! Ở lại đây thì cũng không làm được gì."
Phần Khải tuy có thực lực Sơn Hải!
Nhưng ở nơi đây, những thiên tài này ai ai cũng đều có thể vượt cấp giết người dễ như uống nước, Sơn Hải nhất trọng lại trở thành sự vướng víu, tùy thời đều có thể bị giết.
Phần Khải còn thụ thương, trước đó một đao của Tô Vũ không chỉ giết chết Đoạn Khải mà còn khiến hắn bị đả thương nặng.
Bây giờ, lại thêm tử khí xâm nhập, tiếp tục như thế thì tình trạng của Phần Khải sẽ nguy hiểm.
Phần Khải trầm mặc một hồi, cuối cùng hạ quyết tâm: "Hay là… ta chuyển đổi thành cư dân cổ thành đi! Hắc Khải đã bị giết, bây giờ tộc ta không có Sơn Hải trong cổ thành. Nếu ta trở thành cư dân, bằng vào thực lực Sơn Hải thì ta có lẽ có khả năng điều khiển một chút Tử Linh, cưỡng ép tiến công vào gian phòng kia."