Vệ Sĩ Không Thời Hạn

Chương 21: không quan tâm đến đám người đó chỉ cần anh là đủ



Ngày cuối tuần vui vẻ đã dần kết thúc khi mặt trời lặn , nhưng hồ Tây là nơi tụ tập về đêm mọi người nhộn nhịp sống động đi dạo quanh hồ .

Mà căn biết thự bạc tỷ của Bình An nằm ở giữ quà là sáng mở mắt kiền nhìn được cảnh đẹp triệu đô của hồ .

Ý định lúc đây của Đình Trung là dụ dỗ được cậu đi dạo quanh đoạn đường gần nhà những bị cậu từ chối .

Tuy ăn cơm có hơi no những cũng phải đến mức đi dạo tiêu thực . Khi mà hắn đang cố gắng thuyết phục cậu thì nhà có khách đến những vị khách không ai mời cũng đến .

Lý Lan Thảo tối này dẫn bạn trai tới muốn cảm ơn đứa em họ hôm bữa đã giúp mình thuyết phục người nhà giúp mình .

" An ơi , chị đến thăm em ."

Sau đó cô nắm lấy tay bạn trai mình ngồi xuống ghê sopha với cậu và hắn . Cô từ từ mà giới thiệu :" An à đây là người yêu chị Đặng Công Trọng , anh đây là đứa em họ đã giúp chúng ta đó Lê Phúc Bình An ."

Chàng trai ngoại hình cũng hài hoà dáng người cao dáo nhìn qua cũng có vẻ là có tố chất tốt những nhìn hiền lành quá .

Công Trong nở nụ cười thân thiện với cậu :" nghe chị em nói là em đã giúp anh chị đến với nhau trong sự ngăn cản của phụ huynh em ấy , anh cũng rất lấy làm cảm ơn ."

Cậu cũng không nói gì chỉ cười nhìn hai người . Lúc này Lan Thảo mới chú ý đến người bên cạnh em mình , kẻ điên nhà họ Trần , tuy anh ta có sắc , tài , tiền nhưng tính cảnh và bệnh điên của anh ta làm mọi tiểu thư kiếp sợ không dám tiếp cận , những vẫn có người ham mê tiền và sắc tiếp cận anh ta nhưng người thi biết mất kì lạ người như hoá rồ kẻ thì thành ngốc .

Nhưng điều ấy thôi cũng quá là kiếp sợ rồi , Đình Trung thấy cô nhìn mình thì lịch sự giới thiệu dù sao người ta là chị của An mà mình cũng là anh của An nên cũng phải chào hỏi .

" Trần Đình Trung rất hân hạnh được gắp mặt ."

Lan Thảo chỉ có thể gượng cười quay sang nói chuyện với cậu :" vì để cảm ơn em chị tân tâm chọn ra cà phê ngon cho em đó ."

Nói xong cô đưa ra một hộp nhỏ cà phê luwak*

Nhìn thấy người yêu mình đưa đồ ra làm Công Trọng ngại ngùng muốn nói gì rồi lại thôi .



Nhìn hộp cà phê trước mắt mà hàng lông mày của hắn nhíu lại rồi thâm ý nói với cô :" quà này cô chọn cũng khéo quá rồi ."

Căn bản là Lan Thảo không nghe ra được ý của câu hắn nói nên vui vẻ giới thiệu với cậu .

" vì nghe nói dạo này em hay phải thức đêm tăng ca nên chị đặc biệt mua cho em uống đó ."

Cậu cũng chỉ im lặng nhận quà tuy bầu không khí có gì đó sai sai nhưng mạch não của cô căn bản không đoán ra được cái sao đó ở đâu .

Để bầu không khí bớt ngạt lại anh kéo tay cô rồi ngỏ ý :" nếu cứ ở lại thì phiền em quá , dù gì cũng rất cảm ơn em đã giúp anh chị ."

Nói xong anh ta đứng lên nắm tay Lan Thảo nhẹ nhành mà đưa có đi . Tuy muốn ở lại một lúc nhưng người yêu muốn đi dạo quanh hồ Tây nên cô vội đi luôn .

" chị đi đấy buổi tối vui vẻ nhé An !"

" anh chị xin phép đi trước ."

Khi hai người họ đi mất thì mọi người đã cầm chậu và nước ngâm chân ra . Chú Tư đặt chậu xuống nhìn cậu và hắn với ánh mắt khó hiểu :" là ai mua nó vậy ?"

" là Lý tiểu thư tặng ." Đình Trung cười lạnh nói

Bà Năm cầm lấy túi cà phê luwak mặt nghiêm túc :" người bị bệnh về xương khớp căn bản không được uống cà phê Lý tiểu thư tặng quà kiểu này cũng đúng là đủ thành ý ."

Không để mọi người bàn tán về vấn đề này nữa cậu liền đưa nó cho hắn rồi nói :" thôi có hộp cà phê thôi cháu không uống thì mọi người uông ."

Cậu đã nói như vậy gác hết mấy chuyện lặt vắt sang một bên mọi người ngồi lại cùng nhau xem phìm .

Tuy Đình Trung không nói gì nhưng trong lòng hắn rất không vui .

Đúng lấy danh nghĩa là người thân nhưng việc đơn gian như em ấy không được cà phê còn không biết .



Huông chí là cô ta đến đây để cảm ơn An đã giúp cô ta đến với người yêu cằng nhìn càng nghĩ hằn càng thấy cuộc sống trước đây của cậu còn khốn nạn hơn cả hắn .

Thế nên phải thương đứa em nhỏ này nhiều lên , sau này đám họ hàng từ ngoại sang nội hắn sẽ giúp em ấy chặn hết đám ruồi bâu đó .

Nhìn ra được cảm xúc bực bội trong hắn , cậu nhẹ nhàng nhân lúc mọi người không để ý nói nhỏ lên tai hắn , hơi ấm nóng phả vào tay khiến cả hai tai hắn đỏ ứng hết cả lên .

" không quan tâm bọn họ , chỉ cần anh là đủ rồi ."

Thấy hắn phán ứng như vậy cậu bỗng không nhịn được mà cười lớn làm mọi người chú ý để không thể bị mất mặt thêm hắn nhanh tay bế bổng cậu đi trên lầu .

Người trước mặt lúng túng cậu đành để hắn bế đi lên trên tầng , đặt cậu xuống gường hắn hắn tức giận chống hai tay xuống mắt đối mắt với cậu .

Vì quá là gần nhau nên hơi thở của đối phương đều nghe thấy .

" này sau em không thổi vào tai anh như thế nữa ."

Hình như là lời nói của hắn không có tác dụng thì phải , với khoảng cách gần như vậy không nhanh không chậm cậu giơ tay lên để lên mặt hắn kéo xuống hôn trán .

Khi môi mềm của cậu tiếp xúc với chán của hắn làm Đình Trung ngay lập tức ngẩn người ra đứng đơ ở đó .

Chưa để hắn hoàn hồn lại cậu đã chùm kín chăn đi ngủ mất tiêu .

Hắn lấy lại tình thân thì không chỉ đỏ ở vùng tai đầu mà loang xuống khắp mặt lẫn cả cổ đỏ như trái cà chùa chín mọng .

Người có bao nhiêu mỹ nhân theo đổi muốn bò lên giường hắn cũng chưa từng thèm liếc lấy một cái giờ thì sao chỉ là một đứa nhỏ kém mình tận 6 tuổi hôn thôi đã kiến hắn có phản ứng như vậy đúng là không có mặt mũi mà .

* Cà phê Luwak (\~ 3,4 triệu đồng)

Cà phê Luwak còn gọi là cà phê chồn, nhờ quá trình thu hoạch rất công phu và riêng biệt từ phân của chồn hương qua giai đoạn tiêu hóa mà hương vị cà phê chồn rất đặc biệt. Luwak đứng đầu bảng danh sách bởi sự quý hiếm, độc đáo và cảm giác không thể chối từ khi nếm thử ngụm đầu tiên.