Ba người lên xe ngựa đi dọc theo những con phố náo nhiệt, lúc này trời cũng đã xế chiều mọi người cũng lục tục đóng cửa tiệm đi về nhà hoặc rủ nhau đến các tửu lầu, trà lầu hoặc lầu xanh. Nguyên Chương giới thiệu nhà anh có hai tửu lầu ở Đại Đô trong đó Đại Tửu Lầu là một trong những tửu lầu lớn nhất ở Đại Đô cũng đã bán được hơn ba mươi năm. Ngoài ra còn có trà lầu và lầu xanh, cùng các cửa tiệm buôn bán. Gia tộc ở Nguyên ở Đại Đô cũng được coi là một trong những gia tộc làm ăn buôn bán có tiếng.
Đi khoảng nửa canh giờ thì cũng đã đến Đại Tửu Lần, ra khỏi xe Mạnh cũng phải giật mình vì Đại Tửu Lầu là tửu lầu lớn nhất từ trước đến nay anh thấy. Nó là hai tòa nhà xây cất bằng gỗ mỗi tòa rộng đến ba trăm mét vuông, mỗi tửu lầu đều có ba tầng nối với nhau bằng cầu thang gỗ ở gần hai và tầng ba. Ở giữa là một vườn hoa và sân khấu nhỏ để có thể biểu diễn âm nhạc phục vụ khách ăn. Tổng diện tích lên đến cả nghìn mét vuông. Một tửu lầu diện tích lớn ở con phố sầm uất bậc nhất Đại Đô thì giá chắc cả mấy chục vạn lượng. Trước cửa tửu lầu lượng xe ngựa và người ra vào tấp nập. Thấy Nguyên Chương quản lý tửu lầu vội vã chạy ra đón. Nguyên Chương yêu cầu với người quản lý.
-Bố trí cho ta một phòng hạng nhất để ta tiếp khách quý.
Theo hướng dẫn của người quản lý mọi người lên lầu ba, nơi đây có thể nhìn thấy bao quát Đại Đô và Vạn lý tường thành phía xa. Sau khi an tọa, người quản lý sai một cô gái xinh đẹp ra rót trà để mọi người thưởng thức, ở Trung Hoa thường có thói quen dùng trà trước hi ăn, người ta cho rằng dùng trà sẽ tốt cho việc tiêu hóa. Nguyên Chương hỏi người quản lý.
-Hôm nay tửu lâu có món gì đặc biệt để ta chiêu đãi hai vị khách quý.
Người quản lý cung kính nói.
-Hôm nay có món cá chép tươi mới câu được ở sông có thể hấp hoặc chiên, tay gấu, thịt khỉ, súp tổ yến, vịt gà quay. Gần đây đầu bếp mới chế biến ra món canh gọi là Phật Leo Tường cũng rất ngon nhiều khách hàng khen ngợi … không biết ông chủ dùng món gì.
Nguyên Chương hỏi Mạnh
-Không biết đệ thích thưởng thức món ăn gì ?
Ẩm thực Trung Hoa thì món xào và chiên rất nhiều dầu mỡ, hoặc cay theo trường phái Tứ Xuyên từ lúc vào Trung Hoa Mạnh cũng đã ăn nhiều và rất ngán. Các món hầm và canh thì rất cầu kỳ và bổ dưỡng vì thường dùng kết hợp các vị thuốc bắc. Từ thời của Mạnh có nghe nói đến món canh Phật leo tường đó là món hầm bao gồm nhiều nguyên liệu, đặc biệt là những nguyên liệu từ động vật, và yêu cầu từ một đến hai ngày để chuẩn bị. Nguyên liệu chuẩn nhiều nguyên liệu bao gồm trứng cút, măng, sò điệp, hải sâm, bào ngư, vi cá, thịt gà, giăm bông Kim Hoa, gân heo, nhân sâm, nấm, và khoai môn. Một số công thức yêu cầu đến 30 nguyên liệu chính và 12 loại gia vị. Mạnh quyết định chọn món canh Phật leo tường và món vịt quay nổi tiếng và món cá chép hấp cùng vài bình rượu.
Ba người vừa thưởng thức trà vừa ngắm cảnh chờ món ăn bưng lên, Nguyên Chương nói gia tộc cũng có liên hệ một số vị quan trong triều do có mối làm ăn nên gia tộc cũng rất quan tâm đến chính trị. Ngoài ra còn chuyên cung cấp một số thức phẩm cho ngự thiện phòng ở Hoàng Cung. Mạnh nảy ra một ý, anh nhờ Nguyên Chương dò giúp ý đồ của Hoàng Đế về ý đồ yêu cầu món ăn và giải trí, Nguyên Chương hứa sẽ tìm cách hỏi thăm giúp. Một lúc sau thì tiểu nhị bê món canh lên, không hổ danh là Phật Leo Tường tương truyền là mùi thơm đến nỗi nhà sư phải nhảy qua tường vào ăn vụng vì quá thơm, mùi thơm từ món canh tràn ngập căn phòng làm Cẩn nuốt nước bọt. Nguyên Chương cầm ly rượu lên nói.
-Nhờ có Mạnh đệ ta mới có được vị trí gia chủ ngày hôm nay, chén rượu này là cám ơn đệ. Ngày nào ta còn ở vị trí gia chủ thì ngày đó ta sẽ ủng hộ đệ.
Ba người cạn chén, rượu của Trung Quốc nấu từ cao lương nên có mùi hơi lạ như từ hương cỏ Mạnh uống không quen, tuy nhiên anh vẫn rót đầy chén tiếp theo mời lai chủ tiệc. Sau đó mọi người thưởng thức món ăn, món canh Phật Leo Tường rất thơm và bổ dưỡng, Mạnh nếm thử thìa canh thấy có vị ngọt và thơm của các vị thuốc bắc ở cuống họng. Tuy trưa làm nhiều việc không kịp ăn nên hơi mệt nhưng vài thìa canh đã làm anh tỉnh táo do các đồ bổ trong món canh. Món vịt nướng thì làm anh thất vọng, nó chỉ là vịt nướng trong lò cho chín nên da vịt khô chứ không phải vịt tẩm ướp gia vị mới nướng như vịt quay Bắc Kinh nổi tiếng sau này. Anh đoán chắc vài chục năm sau món vịt quay Bắc Kinh mới tìm được công thức chế biến và nổi tiếng. Món cá hấp cũng rất ngon tuy nhiên họ dùng vị thuốc bắc và xì dầu chứ không dùng hành và thìa là như món của Đại Việt nên cá không tanh mà thơm mùi thuốc bắc. Chỉ tiếc là ẩm thực Trung Hoa chỉ có một loại nước chấm là xì dầu hay là nước tương chứ không phong phú nước chấm như Đại Việt. Có câu “ăn cơm tàu, ở nhà Tây, lấy vợ Nhật "“hôm nay anh mới được thưởng thức những món Trung Hoa cao cấp thì quả nhiên ăn ngon và bổ dưỡng. Mạnh nói với Nguyên Chương.
- Quán này món ăn quả là ngon, đệ còn ghé qua đây nhiều lần. Chắc quán này mỗi tháng mang cho huynh nhiều tiền lời lắm nhỉ.
Đang ngà ngà say, Nguyên Chương cười và ghé vào tai nói nhỏ với anh.
-Lợi nhuận của nó không bằng mấy cửa hàng bán đồ cao cấp của ta, có điều nơi này và lầu xanh giúp chúng ta có nhiều thông tin hữu ích. Thời buổi làm ăn này thông tin rất quan trọng đệ à.
Mạnh lóe lên trong đầu, tửu quán đúng là nơi thu thập nhiều thông tin quan trọng, trước sau gì mình cũng phải mở tửu quán ở Đại Đô để thu thập thông tin tình báo. Lúc này Nguyên Chương gọi người quản lý lên dặn.
-Hai người này là khách quý của gia tộc, sau này họ đến ăn thì phải giảm giá mười phần trăm.
Viên quản lý vâng dạ và nói quán sẽ luôn hoan nghênh Mạnh và Cẩn đến ăn. Sau khi cơm canh no say, Nguyên Chương mời hai người đi chơi tiếp Lầu xanh cũng là sản nghiệp anh quản lý. Đang đi xuống quán đột nhiên Mạnh nhìn thấy một người Châu Âu dáng cao lớn, tóc đen nhưng mắt xanh và mũi cao để râu quai nón tầm ngoài ba mươi tuổi đang ngồi với mấy người bạn ở lầu hai. Mạnh dùng AI để quyét và nhận dạng hệ thống thông báo.
-Đã nhận dạng người này, khả năng cao là Marco Polo vì rất giống ảnh chân dung trong các bảo tàng lưu lại.
Nhận ra nhân vật mình cũng muốn gặp mặt trong chuyến đi này Mạnh xin phép Nguyên Chương ra gặp người quen để Cẩn và Nguyên Chương xuống nhà trước. Anh đi tới bàn thấy Marco Polo đang dùng tiếng Ý để nói chuyện với mấy người bạn chắc cũng là người Ý, anh dùng tiếng Ý để nói chuyện.
-Xin lỗi ngài có phải là Marco Polo, xin tự giới thiệu tôi là Mạnh là phó sứ đoàn Đại Việt muốn trao đổi với ngài vài câu.
Marco Polo thấy vậy quay lại, anh ta ngạc nhiên vì một thanh niên tận Đại Việt lại có thể nói tiếng nước mình. Lúc này Marco Polo đang làm quan khâm sai, đi thị sát nhiều địa phương của nhà Nguyên và làm sứ giả lưu động đến một số nước châu Á như Ấn Độ, Sri Lanka, Đông Nam Á. nên cũng có hiểu biểu các nước lân bang. Sau phút ngạc nhiên anh ta mời Mạnh ngồi xuống và giới thiệu anh với những người bạn của mình. Hóa ra đây là mấy người trong phái đoàn của giáo hoàng La Mã cử sang chúc mừng năm mới Hốt Tất Liệt. Có người nhận ra Mạnh nên nói chuyện khá vui vẻ. Mạnh nói.
-Tôi muốn ngài giúp tôi kết nối để trong thời gian tới Đại Việt có thể tiến hành buôn bán với xứ Venice.
Lúc này ở Châu Âu nước Ý chưa xuất hiện. Năm 1176, một liên minh các thành bang mang tên Liên minh Lombard đánh bại Hoàng đế La Mã Thần thánh/Đức Friedrich I trong trận Legnano, do đó đảm bảo độc lập hiệu quả cho hầu hết các thành phố miền bắc và miền trung Ý. Tại các khu vực ven biển và miền nam, các cộng hoà hàng hải như Venezia, Genova, Pisa và Amalfi tham gia sâu vào Thập tự chinh, và dần chiếm thế chi phối tại Địa Trung Hải và độc quyền các tuyến mậu dịch đến phương Đông.
Nhiều thành bang và nước cộng hoà hàng hải, chủ yếu tại miền bắc và miền trung Ý, trở nên rất thịnh vượng nhờ chuyên chở đường biển, thương mại và ngân hàng, đặt nền tảng cho tư bản chủ nghĩa hiện đại. Tuy nhiên, một phần lớn miền Trung Ý duy trì dưới quyền kiểm soát của Lãnh thổ Giáo hoàng, còn miền Nam Ý liên tục bị các thế lực bên ngoài chinh phục. Phục hưng bắt đầu tại Ý và được truyền bá đến phần còn lại của châu Âu. Văn hoá Ý hưng thịnh trong thời kỳ này, sản sinh các học giả, nghệ sĩ và nhà bác học nổi tiếng. Mạnh muốn thông qua Marco Polo không chỉ là giao thương buôn bán mà muốn thông qua đó có thể mua được các tác phẩm nghệ thuật nổi tiếng của thời kỳ Phục Hưng với giá rẻ để sau này khi về thời mình nó trở thành những tác phẩm nghệ thuật vô giá.
Nói chuyện làm quen một lúc, do Nguyên Chương và Cẩn đang đợi nên Mạnh xin phép đi trước, hẹn sớm gặp lại.
-Tại hạ có việc phải đi trước hẹn lúc nào rảnh mời ngài qua sứ quán Đại Việt chơi sẽ có quà đặc biệt dành cho ngài.
Marco Polo cũng đáp lễ.
-Ta có biệt viện ở trong Đại Đô lúc nào tiểu đệ rảnh qua chỗ ta chơi trò chuyện.
Mạnh chào mọi người rồi đi xuống lầu, đoàn người nhìn theo có người nói
-Đang nhắc đến Đại Việt thì hắn xuất hiện đúng là ý chúa. Marco Polo huynh đừng để lỡ quan hệ với người này. Việc này có thể thành công hay không tùy thuộc vào huynh đấy.
Thì ra bên giáo hội La Mã cũng thèm muốn bí quyết chế tạo hỏa pháo, qua thông tin Marco Polo tìm hiểu được qua các quan lại triều Nguyên thì hỏa pháo này lấy được sau cuộc c·hiến t·ranh Đại Việt nên họ cũng đang muốn tìm cách giao dịch với Đại Việt để lấy bí quyết chế tạo hỏa pháo.