Vì Em Là Điểm Sáng

Chương 20



Tiếng nhạc cổ điển, không gian trang hoàng..khách quý đếm không xuể, buổi tiệc giao lưu thường niên quy mô lớn được diễn ra tại tòa nhà hội nghị cao cấp tại Thượng Hải, được tổ chức mỗi năm một lần nhằm giúp các doanh nhân có cơ hội giao lưu với nhau, các quý tiểu thư và thiếu gia quyền quý cùng nhau hàn huyên chuyện se duyên...và tất nhiên nhân vật chính của chúng ta vẫn sẽ góp mặt trong buổi tiệc lần này..

Lý Di: " Sếp, phía bên trái là bà Tống, đã hợp tác với chúng ta trong một dự án khai thác đá quý 2 năm trước..bà ta hiện tại đang là nhà tài trợ cho một chương trình nhạc hội đang thịnh hành. "

Nhậm Thần: " Ừm. "

Lý Di: " Phía bên phải là nhóm doanh nhân của tập đoàn phát triển phần mềm, đã từng đề xuất hợp tác với chúng ta rất nhiều lần. "

Nhậm Thần: " Ừm. "

Lý Di: " Còn có.., ờm.." ( Nên nói không nhỉ? dù sao Mạc Vũ đang ở đây..)

Nhậm Thần: " Sao? cậu cứ nói đi.. "

Lý Di: " À..vâng, trước mặt sếp..ở vị trí gần trung tâm là tiểu thư của tập đoàn kinh doanh trang sức cũng là nhà tài trợ hiện tại cho dự án lớn của chúng ta lần này...Lương Tiểu Phi. "

Mạc Vũ: ( Vậy nên anh ta mới không dám nói trước mặt mình à?)

Nhậm Thần: " Được, tôi đều nhớ rồi. "

Tuy là một doanh nhân lớn, Nhậm Thần cơ bản vẫn không có hứng thú với những đêm hội nhạc tình đầy mùi ám dục này, chỉ là vì vấn đề về kinh tế có liên quan đến công ty vậy nên đành bấm bụng mà đi. Hắn không xô bồ cũng chẳng ham việc phải bị bao quanh bởi một đám người chỉ biết nịnh bợ đủ điều..do đó, hắn chọn yên vị tại một góc khuất trong buổi tiệc..nhâm nhi ly rượu đắt đỏ, Mạc Vũ cũng được hắn ưu ái dẫn theo, ý định ban đầu chỉ muốn cậu giải khuây đôi chút..mà Lý Di đối với sự có mặt của cậu khi này lại tỏ ra bất an.., như có lời muốn nói rồi lại thôi..vì anh ta biết rằng Nhậm Thần của bây giờ là một mực cưng chiều cậu..ngoài ra không còn nghĩ gì được nữa cả..

Mạc Vũ: " Nhậm Thần, anh uống ít một chút.."

Nhậm Thần: " Được, đều nghe em. "

Buổi tiệc diễn ra vẫn như mọi năm, bắt đầu bằng những tiếc mục đặc sắc, tiếp theo là lời phát biểu của chủ buổi tiệc..hiện tại chính là màn tự do giao lưu mà ai cũng mong muốn. Nhậm Thần được nhiều người săn đón, tuy chỉ là một doanh nhân nhưng thị phần của hắn trong giới truyền thông cũng chiếm ưu thế không thấp..rất nhiều phóng viên, nhà báo, các doanh nghiệp khác đều lần lượt đến bắt chuyện chào hỏi..hắn vẫn tiếp đón theo phép lịch sự cơ bản, qua loa rồi kết thúc một cuộc trò chuyện..., Mạc Vũ chỉ ở phía sau nhìn theo thầm nghĩ..người này quá hoàn hảo, tuy bản thân còn rất nhiều điều khiến người khác khó hiểu nhưng nhìn về tổng thể đây chính là biểu mẫu của biết bao nhiêu người...

Lương Tiểu Phi: " Hửm..có phải là Nhậm Thần không? chào anh, em là Lương Tiểu Phi..hân hạnh được gặp anh. "

Giữa buổi tiệc, đột nhiên được thiên kim tiểu thư nhà họ Lương ngỏ lời, đây quả thật là chuyện đáng vinh hạnh.., gia thế hiển hách như thế số người mong muốn cô ta đáp lời đếm không xuể, hắn trùng hợp lại lọt vào mắt xanh của cô nàng.., đại tiểu thư vừa giỏi lại vừa giàu vạn người mê gặp gỡ doanh nhân thành đạt bậc nhất thượng hải, đại thiếu gia họ Nhậm..đây quả thật là tin hót hòn họt...

Lý Di: " Sếp, đây là cổ đông lớn nhất cho dự án lần này của chúng ta, cách đây hơn một tháng vừa ký hợp đồng, thời gian đó ngài phải đi công tác nên vẫn chưa từng gặp mặt ạ. "

Nhậm Thần: " Ra là Lương tiểu thư, chào cô. "

Lương Tiểu Phi: " A..rất hân hạnh được hợp tác cùng với anh Nhậm đây, gặp người ở ngoài thật sự còn tuấn tú hơn cả trong ảnh, ngưỡng mộ đã lâu ạ.., ơ..vẫn hay nghe nói anh Nhậm là người đam mê công việc..chắc hẳn vẫn chưa có người trong lòng nhỉ? "

Nhậm Thần: " Chuyện đó à— ức..! "

Mạc Vũ:!!!!!!

Lý Di: " Sếp..không sao chứ? "

Hóa ra mục đích của vị tiểu thư này rất dễ đoán..chính là mau chóng mang ý trung nhân về nhà. Nhậm Thần rất nhanh đã tỏ rõ mọi chuyện..đương lúc đáp lời, bỗng dưng cơn đau đầu dữ dội kéo đến khiến hắn không thể tiếp tục duy trì trạng thái ban đầu..khẽ nhíu mài một tay ôm lấy đầu, tay còn lại vô thức bấu chặt lấy vai Mạc Vũ...khoảnh khắc thoáng qua trong vài giây ngắn ngủi ấy, tim cậu như thắt lại..bởi lẽ ánh mắt ấy..ánh mắt mà vừa mới nãy vẫn còn ấp ủ đầy tia ấm áp khi nhìn cậu..hiện tại đã hoàn toàn biến mất..chỉ trong vài giây..cậu đã hoàn toàn bất lực trước hiện thực vừa diễn ra...Nhậm Thần..đã nhớ lại mọi chuyện...hắn nhìn cậu trong vài giây ấy..lại im lặng chẳng nói gì..rất nhanh sau đó liền không để mắt đến cậu nữa.., Mạc Vũ biết rằng đây là việc đã định sẵn sớm muộn cũng sẽ xảy ra..nhưng cậu lại không ngờ được..khoảnh khắc nó xuất hiện..cảm giác đó lại đau đớn đến không thở được..

Lý Di: " Sếp... "

Lương Tiểu Phi: " Anh Nhậm, anh không sao chứ? "

Nhậm Thần: " Thất lễ rồi, tôi không sao..Lương tiểu thư..hẹn khi khác gặp nhau chúng ta sẽ trò chuyện lâu hơn, được chứ? "

Lương Tiểu Phi: " Hihi..vâng ạ, bất cứ lúc nào anh Nhậm gọi em đều sẽ đến..! vậy..em xin phép đi trước nhé!? "

Nhậm Thần: " Được.! "

Mạc Vũ:........

Lý Di: " Sếp, hay là chúng ta quay về trước.. sức khỏe của ngài— "

Toàn bộ quá trình, cách cư xử.. tiếp chuyện, từng cử chỉ đều không để cho cậu thêm chút hy vọng nào vào việc níu kéo một Nhậm Thần cách đây vài phút trước.., Mạc Vũ cúi đầu hai mắt đỏ hoe chấp nhận sự thật..rằng ánh sáng đời cậu đã hoàn toàn biến mất.., mặc khác..Lý Di vẫn luôn đốc thúc hắn vì sức khỏe của bản thân..giữa lúc khó xử thế này..một lời khó nghe sẽ trở thành ngọn giáo tẩm độc.., hắn như muốn nói gì đó nhưng lại bị bầu không khí xung quanh làm phân tâm..tiếng xì xầm của mọi người về một cái tên quá đổi quen thuộc khiến hắn vô thức giật mình..thế nào mà buổi tiệc giao lưu thường niên lần này lại mời được cả Nhậm Húc từ Las Vegas đến dự? hay nói cách khác..ba của hắn chưa từng rời khỏi thượng hải kể từ lần trở về thăm hắn...

Lý Di: " Là lão gia..sao ngài ấy cũng.. "

Nhậm Thần: " Phòng nghỉ ở đâu? "

Lý Di: " Đi theo lối này, đến cuối dãy thì rẻ phải ạ. "

Nhậm Thần: " Dẫn cậu ta đến đó, nửa tiếng sau hãy đưa cậu ta về dinh thự. "

Lý Di: " Vâng. Mạc Vũ..mau theo tôi "

Mạc Vũ:.......

Cậu không nói gì, chỉ nhìn hắn thật lâu.. sau đó liền theo sau Lý Di, cậu biết khi hắn hoàn toàn khôi phục..cậu phải quay về với thân phận ban đầu..là một con nợ không có tiếng nói..., sau khi bọn họ rời đi Nhậm Thần rất nhanh đã lấy lại phong thái ban đầu, trực tiếp đến tiếp chuyện với ba hắn.. đôi bên trò chuyện rất lâu.., hắn biết tính Nhậm Húc..ông sẽ luôn nghi ngờ từng mối quan hệ mà hắn có..kể cả việc hắn đi đâu làm gì.., chỉ là tấm lòng của một người ba đối với con trai của mình.., nhưng lần này hắn tuyệt đối không thể để ông biết đến sự tồn tại của cậu.