Sau một lúc lâu, Vệ Kiêu chôn mặt vào gối, nói nghe rầu rĩ: “Đội trưởng, thế này……”
Lục Phong hít mấy hơi, hôn lên cổ cậu
Vệ Kiêu phát ra âm thanh rên rỉ: “Không công bằng chút nào, tại sao thời gian của bọn mình cách nhau nhiều vậy!”
Vệ Kiêu tắm hai lần
Vệ Kiêu rất không hài lòng
Tại sao ư?
Cậu được, cậu phải đi tắm
Đội trưởng được, cậu vẫn phải đi tắm!
Cậu thua rồi ư?!
Lục Phong: “Về phòng ngủ đi”
Trong mắt Vệ Kiêu đầy vẻ không thể tin được: “Em phải về phòng ngủ á?”
Bọn họ yêu đương rồi, tại sao phải chia phòng ngủ?
Lục Phong chưa thỏa mãn chút nào, nhưng không tài nào xuống tay với tờ giấy trắng là Vệ bé con được: “Về đi”
Vệ Kiêu chơi xấu: “Không, em muốn ngủ ở đây”
Lục Phong nhìn cậu: “Tay không mỏi à?”
Vệ Kiêu: “!”
Lục Phong: “Chân không đau à?”
Vệ Kiêu: “……….”
Emmm……
Hiểu rồi
Lục Phong xoa nhẹ lông mày nói: “Một giờ rồi”
Chơi nhau lâu vậy rồi, không ngủ thì trời sáng mất
Vệ Kiêu vẫn không muốn đi, cậu cắn răng nói: “Không sao hết, trước lạ sau quen, nếu anh còn……..”
Lục Phong không dám giữ cậu lại: “Tự mình đi xuống, không anh bế xuống”
Vệ Kiêu: “………”
Lục Phong im lặng nhìn cậu
Thấy đội trưởng không hề đùa, Vệ Kiêu sợ rồi: “Đừng đừng đừng, em tự đi xuống”
Nếu bị bế xuống thì Vệ Kiêu Kiêu cậu ngượng chết mất!
Sau khi mặc xong quần áo thì rời khỏi phòng bạn trai, Vệ Kiêu không tình nguyện chút nào
Đậu Tương thấy ông cha của mình về thì nhào tới muốn ôm một cái
Vệ Kiêu chê mạnh: “Tại sao ông đây có bạn trai rồi còn phải ôm con chó độc thân này ngủ!”
Đậu Tương cọ đầu vào người cậu
Vệ Kiêu thở dài, ôm nó nhớ đội trưởng.
A, cậu và đội trưởng…………
Khụ khụ khụ, nhớ lại một chút, Vệ Kiêu mặt đỏ tai hồng.
Thật sự không thể ngủ được, Vệ Kiêu đẩy Đậu Tương ra, lấy điện thoại nhắn tin cho Lục Phong: [Đội trưởng~]
Một lúc sau, không có tin nhắn trả lời, Vệ Kiêu càng vui vẻ
Tốt quá, đội trưởng ngủ rồi, cậu có thể bận rộn tiếp rồi.
“Tao nghe nói sẽ cảm thấy khó chịu lắm mà, tao thấy vẫn ổn mà nhỉ”
Quiet trên weibo của Quái Đế đúng là làm mình làm mẩy, thế mà cũng khóc được?
Quiet thật muốn nói to cho mọi người: “Không có khó chịu như vậy đâu!”
Chỉ là hơi mệt, nhất là tay, mỏi muốn chết
Vệ Kiêu tiếp tục gửi tin nhắn cho Lục Phong: [Em không thấy khó chịu, chỉ có………]
Cậu cố tình nói ngắt quãng, tiếp tục gõ tin nhắn: [Quá sung sướng luôn!]
Lục Phong vừa ra khỏi nhà vệ sinh nhìn thấy điện thoại sáng lên
Hắn vừa cầm lên thì thấy ——
Ngọn lửa trong người vừa dập được lại bùng cháy.
[Vệ Kiêu………]
Lý trí đã làm hắn xóa lời muốn nói, đổi thành hai chữ: [Ngủ ngon]
Vệ Kiêu ngạc nhiên: [Em cứ tưởng anh ngủ rồi chứ]
Lục Phong: “………”
Vệ Kiêu sợ hắn mệt: [Anh mau đi ngủ đi, em không làm phiền nữa]
Vệ Kiêu thả điện thoại ra, lăn lộn trong ổ chăn một lúc
Sau đó lại thò đầu ra……….
“Đúng rồi, mình lên tầng để mát xa cho đội trưởng mà nhỉ”
Cậu học phương pháp của bác sĩ Trần lâu như thế, kết quả………
Haiz, theo chiều hướng nào đó thì vẫn là mát xa mà!
Ngày hôm sau, Vệ Kiêu vừa tỉnh ngủ đã thấy mình như một con người khác
Mười chín tuổi, không lớn cũng không nhỏ
Cậu đã là một người đàn ông chân chính! (Bé ngây thơ thấy tội luôn á)
Eo Vệ Kiêu hôm nay thẳng hơn mọi hôm
Thật ra, Vệ Kiêu thấy như vậy cũng không có gì lạ
Trước 17 tuổi, trong mắt cậu trừ việc khiến bà nội có thể sống thoải mái ra thì không có gì khác
Sau khi gặp Lục Phong, trừ solo ra trong lòng không còn gì khác
Mấy chuyện nam nữ thì cậu hiểu
Hồi cấp ba dù không tham gia thảo luận thì cũng nghe được không ít thứ
Nhưng mà chuyện nam nam……..
Vệ Kiêu chỉ am hiểu mỗi văn Quái Đế thôi
Anh Cải là thanh niên tốt, tôn trọng sự hài hòa của xã hội
Văn của cậu ta đều được kiểm duyệt kĩ càng
Dân chơi chuyên nghiệp có thể hiểu được, nhưng thể loại chưa trải sự đời như Vệ Kiêu thì làm sao sánh kịp.
Và tất nhiên, Vệ Kiêu chỉ học hỏi nhanh mấy thứ liên quan đến game thôi
Ở phương diện này thì không có gốc để mà mất luôn.
Tâm trạng của Vệ Kiêu tốt, nhìn cái gì cũng thấy thuận mắt
Anh Cải đang tìm cậu có chuyện, thấy cậu đi xuống thì chạy lại tiếp đón: “Lại đây nhanh”
Vệ Kiêu nhìn thấy một bát dưa hấu lớn: “Khi không mà tỏ ra ân cần, không phải chuyện gian trá thì cũng là chuyện trộm cắp, lão Bạch, mày muốn gì”
Bạch Tài trợn trắng mắt: “Chuyện tốt thôi!”
Vệ Kiêu càng cẩn thận: “Mày đứng có yêu tao đấy, tao không có hứng thú với mày đâu”
Bạch Tài tức nín thở: “Cho dù chết rồi tao cũng không thích tên súc sinh như mày!”
Vệ Kiêu chọc cậu ta: “Không cần mày chết đâu”
Anh Cải lười so đo với cậu, nói thẳng: “Mày thật sự hạn chế solo à?”
Cậu ta đếu tin!
Vệ Kiêu nghe xong thì thấy khó chịu
Cảm giác vui sướng khi ‘trưởng thành’ không thể lấn át được nỗi bất an không thể hiểu được.
“Ừ!”
“Vì sao vậy?”
“Tập trung cho 5v5”
“Thế thì cần gì giới hạn chứ!”
Trong lòng Vệ Kiêu chảy máu: Mày thì hiểu gì chứ!
Với tình huống này Vệ Kiêu cũng không cần hạn chế solo.
Ai cũng biết Lục Phong sẽ ghi danh đấu đơn cho FTW, nhưng điều này không có nghĩa đội viên khác không thể solo.
Tuy Vinh Quang là trò chơi đồng đội nhưng thao tác cá nhân lại rất quan trọng.
Mà solo là cách tự mình rèn luyện tốt nhất
Từ bỏ solo là từ bỏ một cơ hội huấn luyện tốt.
Vệ Kiêu bực bội nói: “Tao solo với đội trưởng là đủ rồi”
Bạch Tài: “Thật không?”
Vệ Kiêu trừng cậu ta: “Ai cũng không bằng đội trưởng!”
Bạch Tài: “Nhưng đội trưởng là đồng đội mày mà, trên sân thi đấu mày phải đấu với đối thủ mà”
Anh Cải rất hiểu Vệ Kiêu.
Từng câu từng chữ đâm thẳng vào tim cậu.
Vệ Kiêu không muốn solo ư?
Rất muốn là đằng khác
Từ khi cậu tuyên bố hạn chế solo, mấy tên khốn kia suốt ngày kích thích cậu
Nguyệt Dạ không biết có kí cái ‘hiệp ước bất bình đẳng’ nào với đội không mà suốt ngày livestream.
Tên đó livestream solo với người khác
Một đám súc sinh không chịu làm người, không chơi được với Quiet thì chơi với Nguyệt Dạ
Sau đó share video cho Vệ Kiêu xem
@FTW.Quiet, Nguyệt thần và A Thụy tình cảm mãnh liệt!
@FTW.Quiet, Nguyệt thàn và Âu thần quyết đấu!
@FTW.Quiet, nhấn vào để xem Nguyệt thần đánh đội trưởng nhà mình.
……………..
………
Mới đầu thì chỉ có tên chó Hạ Đán Blue tag cậu, sau đó fans càng hăng hái, thấy cái gì thú vị thì tag cậu vào
Chỉ cần là video solo thì phía dưới chắc chắn sẽ có @FTW.Quiet.
Cậu vì yêu mà từ bỏ solo, thế mà mọi người lại dụ dỗ cậu.
Cậu dễ dàng lắm sao!
Lúc này Bạch Tài lại kích thích cậu: “Mày cứ trăn trở thế làm gì? Tại sao cứ phải ngừng solo chứ?”
Vệ Kiêu cắn răng: “Ông đây nói ngừng là ngừng!”
Bạch Tài: “Thôi đi, mai có chuyện lớn đó”
Vệ Kiêu bịt tai: “Chỉ cần là chuyện solo thì không liên quan đến tao!”
Trong mắt anh Cải đều là tiền: “Thật mà, nhưng chuyện lớn này, ngày hôm qua đội trưởng Mạc nói với tao á, bọn họ muốn làm một sự kiện để hâm nóng cho giải đấu”
Vệ Kiêu hơi buông lỏng tay ra: “Hả?”
Anh Cải: “Nguyệt thần mở võ đài trên sóng trực tiếp, đội trưởng Mạc rót vốn, ai cũng có thể khiêu chiến, ai thắng thì sẽ được 30 vạn tiền thưởng!”
Vệ Kiêu: “…………”
Anh Cải dụ dỗ cậu: “Tao biết mày chướng mắt 30 vạn này, nhưng đây là cơ hội ngàn năm có một đó”
“Mày nghĩ thử xem, có tiền vào là solo nghiêm túc liền, sao có thể bằng kiểu đấu ngầm như trước được?”
“Mày thử nghĩ đi, nếu không tham gia thì sẽ không có cơ hội nữa đâu”
“Đội mình chắc chắn sẽ đăng kí cho đội trưởng đấu đơn, mày không muốn nhân cơ hội này vui vẻ chút sao?”
Vệ Kiêu: “……..” Đệt!
Bạch Tài lấy điện thoại ra, vốn định mở weibo Mạc có tiền ra cho cậu xem, ai ngờ………
“Đuỵt, đội trưởng……..”
Vệ Kiêu nhìn qua: “Sao thế?”
Anh Cải đưa điện thoại cho cậu xem luôn: “Đội trưởng mới ghi chú thêm! Thắng võ đài, tiền thưởng thêm 30 vạn nữa”
Vệ Kiêu thấy rồi
Close chia sẻ weibo Mạc Có Tiền, nhắn lại: [Có thêm 30 vạn nữa tôi cũng không tham gia]
Bạch Tài hưng phấn nói: “Mày còn chờ gì nữa, đội trưởng đang cổ vũ cho mày đó!]
Tất nhiên, Close không tham gia, khu thi đấu Trung Quốc có ai solo được bằng Vệ Kiêu?