*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
6ảnh Y Nhân theo bản năng xoay người lại, ngẩng mắt nhìn Lục Minh, hỏi vấn đề mà vừa nãy cô luôn muốn hỏi: “Ông xã, bằng cấp hay học vị của anh là gì?”
“Học vị thạc sĩ.”
“Thế trên thạc sĩ có còn học vị nào khác không?” “Tiến sĩ, sau tiến sĩ.” Cảnh Y Nhân vốn thấp thỏm, nghe vậy mới yên tâm hơn, cũng may là vẫn còn có không gian để leo lên, nếu Lục Minh có học vị giỏi nhất thì về sau có đuổi theo anh thế nào được? Lục Minh biết cô đang suy nghĩ gì, liền ôm cái đầu nhỏ của cô mà trấn an.
“Em chỉ cần tốt nghiệp đại học là được rồi, đừng nghĩ đến thạc sĩ hay tiến sĩ làm gì, mấy thứ văn bằng nghiên cứu đó vô dụng với em thôi. Chờ2em thi đến tiến sĩ thì chắc đã 30 tuổi rồi, em cứ ở nhà ngoan ngoãn nghiên cứu anh là được, mấy thứ khác không cần phải nghiên cứu đâu.”
“..” Cảnh Y Nhân ngỡ ngàng nhìn Lục Minh.
“Nghiên cứu anh? Nghiên cứu anh gì cơ?” “Nghiên cứu xem làm thế nào để hầu hạ ông xã em thật tốt.” Nói xong, Lục Minh xoay người một cái, đặt cô dưới thân...
Kim Sắc Niên Hoa.
Sau khi Lục Minh rời đi không lâu, Nhạc Phong cũng không ở lại.
Nhưng anh ta vừa rời khỏi đại sảnh tổ chức bữa tiệc thì của quản lý của Kim Sắc Niên Hoa đã chạy tới tìm anh ta.
Nhạc Phong bước trên hành lang trải thảm đỏ, đi về phía thang máy, còn chưa kịp đến cửa thì đã thấy tổng quản lý chạy từ cầu thang xa hoa8cỏ lan can bằng kim loại xuống, ông ta có vẻ vội vã. Ông ta nhanh chóng đi đến bên cạnh Nhạc Phong rồi cung kính nói: “Nhạc thiếu, hôm nay có một nhóm cô gái bồi rượu mới vào làm, có một người mà tôi không biết có nên nhận hay không, cho nên muốn tới hỏi ý kiến của ngài.” “Việc nhỏ này mà cũng cần tới tìm tôi? Ông tự giải quyết đi.” Nhạc Phong không hề dừng lại, vẫn tiếp tục đi. Quản lý ở bên cạnh cúi gập người nói: “Thân phận của người này không bình thường, cho nên tôi mới đến quấy rầy, xin ý kiến của ngài.”
Nghe vậy, Nhạc Phong mới dừng lại một chút.
“Ai?”
“Con gái của thủ trưởng Lý, Lý Đồng.” Nghe vậy, Nhạc Phong nhíu mày, vẻ mặt ngưng trọng. “Thủ trưởng Lý?” “Đúng2vậy, Nhạc thiểu. Bây giờ chỉ huy Lý đã thăng chức làm thủ trưởng, ngài chưa xem tin tức hôm nay a?” “...” Nhạc Phong trở nên trầm tư.
Thấy Nhạc Phong mãi không nói lời nào, quản lý còn nói. “Thanh danh của Lý Đông rất xấu, thành phố S bây giờ ai mà không biết cô ta, cô ta không làm nổi ở Kim Bích Huy Hoàng nữa, nên mới đến chỗ chúng ta, tôi không muốn nhận cô ta vào làm nhưng do thân phận của cô ta cho nên vẫn xin ý kiến của ngài.” “Giữ cô ta lại.” Đúng lúc anh ta định tìm cô ta vì có chuyện muốn hỏi. “...” Quản lý giật mình nhìn Nhạc Phong, ông ta tưởng mình đã nghe lầm.