Vô Cực Ma Đạo

Chương 210: 210




๑ ๑ ๑ ۩ ۞ ۩ ๑ ๑ ๑Mọi người nhìn nhau, rồi đều dùng ánh mắt cầu khẩn nhìn Huyết Ma Liệt Sơn.

Đối với bọn họ, Liệt Sơn giờ phút này không nghi ngờ gì chính là đường sống của bọn họ.Nhìn ánh mắt lo lắng của mọi người, Huyết Ma Liệt Sơn trong lòng cảm thấy có chút trách nhiệm, nhìn về phía Đinh Hạo phía xa xa đang đứng ngạo nghễ, Liệt Sơn nhìn hắn ánh mắt dò hỏi.Gật gật đầu, Đinh Hạo từ trong góc chậm rãi bước ra, mọi người đều dùng ánh mắt kỳ dị nhìn Đinh Hạo vẫn luôn lạnh lùng như cũ.Đợi khi đi tới chỗ nhóm mấy người Huyết Ma Liệt Sơn ngồi, Đinh Hạo mới trầm giọng nói:- Các môn nhân không nên khẩn trương, Thành Hoàng bọn họ đến cũng đã nằm trong dự tính của tiểu tử, mà tiểu tử đã có phương pháp ứng phó.


Hắc hắc, chủ nhân của Đoạn Hồn sơn hình như là họ Phùng chứ không phải họ Thành, ta không tin là đám người Thành Hoàng dám ở tông môn ta muốn làm gì thì làm.Thấy ánh mắt đã có chút yên tâm của mọi người, Đinh Hạo nói tiếp:- Hơn nữa, bây giờ Vô Cực Ma tông cũng không phải như trước nữa, không phải là không thể liều mạng được.

Nói vậy thì đám người Thành Hoàng trước khi động thủ cũng sẽ phải suy nghĩ cẩn thận.

Hắc hắc, nếu quả thật bức bách ta, cùng lắm thì cá chết lưới rách !Nhìn thấy âm thanh ngạo nghễ của Đinh Hạo, Huyết Ma Liệt Sơn đột nhiên mở miệng nói:- Nếu lần này thật sự xảy ra chiến cuộc, bản tông không thể không chịu thiệt nhiều !Lời này vừa nói ra, Đinh Hạo sửng sốt hồi lâu, nghi hoặc nói:- Liệt lão nói thế là có ý gì ?Thở dài một hơi, Huyết Ma Liệt Sơn giải thích:- Lần này tới có một người Hợp thể trung kỳ, có lẽ là Thành Hoàng, còn có một người khác Hợp thể sơ kỳ, với hai người này lão phu không khẳng định nắm chắc chiến thắng.

Hơn nữa ngoài hai người này còn có hai người Phân thần hậu kỳ, trung kỳ ba người, sơ kỳ bốn người, với thực lực của tông môn ta không thể đấu lại được !Liệt Sơn khi nói lời này ra vẫn bình tĩnh, nhưng Đinh Hạo lại lần đầu tiên biến sắc ! Một lát sau, Đinh Hạo nói:- Xem ra Thành Hoàng đã nắm rõ thực lực của tông môn ta, nếu không đã không dẫn theo lực lượng mạnh như vậy.


Không biết người này thu được tin tức từ đâu, còn bao lâu nữa người này sẽ tới tông phái ta ?- Nhiều nhất là nửa canh giờ nữa !Liệt Sơn trầm giọng nói.Nhìn thấy ánh mắt của đám đệ tử đều lộ vẻ tuyệt vọng, sĩ khí vừa phấn chấn được một lát đã bị tin tức này quét sạch.

Nhưng có một số đệ tử lại lộ vẻ hưng phấn, ví dụ như ba người Trương Lợi chẳng biết trời cao đất rộng, lớp tuổi càng trẻ thì vẻ mặt lại càng bình tĩnh.

Mà hàng đệ tử đời thứ hai biết được sự uy nhiếp của Thành Hoàng, ngược lại bất an chiếm đa số.Tất cả những vẻ mặt đó đều được Đinh Hạo nhìn thấy, hắn trong lòng thầm than Vô cực Ma tông vẫn bị khi dễ thành quen, đối với Luyện Ngục Ma tông vẫn sợ hãi thâm căn cố đế, muốn trong khoảng thời gian ngắn mà thay đổi tính cách yếu đuối nọa nhược của những người này sợ rằng thuốc gì cũng chẳng thể.Gật gật đầu, Đinh Hạo trầm giọng nói:- Đã có khách nhân tới, chúng ta cũng nên sớm đi nghênh đón.


Hắc hắc, Thành Hoàng đã xuất động nhiều cao thủ như vậy đến tông môn ta, vậy bây giờ Phùng Ngạo Thiên nhất định đã thu được tin tức, chỉ cần chúng ta kiên trì một lúc, người đau đầu chưa chắc đã là chúng ta !Lời này vừa nói ra, mọi người vẻ mặt vốn đang ngưng trọng liền giãn ra, tưởng tượng tới quan hệ giữa Đinh Hạo và Phùng Tinh Nhiên, không khỏi thầm gật đầu.- Đã như vậy, đệ tử đời thứ hai thứ ba ở lại trong Vô Cực Điện, các vị trưởng lão theo lão phu ra nghênh đón đoàn khách Luyện Ngục Ma tông.Huyết Ma Liệt Sơn trầm giọng nói.Lời nói vừa dứt liền lạnh lùng liếc nhìn mọi người một cái, nguyên có một vài môn nhân cũng muốn ra ngoài xem náo nhiệt, vừa thấy ánh mắt lạnh lẽo của Huyết Ma Liệt Sơn đều đem lời định nói nuốt xuống.Thấy không có ai phản đối, Liệt Sơn thét dài một tiếng, thân hình hoá thành một đạo huyết quang, nháy mắt đã biến mất khỏi Vô Cực Điện, mà bốn người Âm Vô Xương cũng nhìn nhau rồi thân cũng cùng hoá thành một vệt dài, bay ra bên ngoài.Nhìn sắc mặt chần chừ của bốn người Trương Hoành, Đinh Hạo nói nhỏ:- Làm phiền bốn vị trưởng lão ở lại trông coi Vô Cực Điện !Nói vậy rồi Đinh Hạo cũng không nói thêm lời nào nữa, chậm rãi bước ra bên ngoài, đồ đệ của Huyết Ma Liệt Sơn Huyết Linh cũng nhanh chóng đuổi theo Đinh Hạo, hai mắt đỏ như máu ẩn chứ sát khí vô hạn.

Khẽ cười một tiếng, Đinh Hạo thầm nghĩ sợ rằng chỉ có Huyết Linh mới dám bỏ qua phân phó của Huyết Ma, còn những người khác có ăn gan hùm cũng chẳng dám !๑ ๑ ๑ ۩ ۞ ۩ ๑ ๑ ๑.