Ướt khắp gương mặt nhỏ nhắn, rơi xuống cả cái áo đang mặc
Hắn đáng sợ quá!!!
Cô có chọc giận hắn đâu, sao lại đối với cô thế này?
Khi đến phòng bếp với vẻ mặt ướt đẫm đó, cả gian bếp đều hoang mang
” Huhu …” – Cố Giai Lệ khóc lóc
Mọi người thấy thế đều xót xa, tuy chỉ tiếp xúc 3 tháng nhưng cô trong sáng thuần khiết thế này, ai lại dám bắt nạt?
” Có chuyện gì với người vậy, thiếu phu nhân?” – bếp trưởng cầm cái chảo trên tay, hớt hải hỏi hang
” Bị đau ở đâu, kẻ nào bắt nạt người có đúng không?” – cô quản gia lên tiếng
Cố Giai Lệ được an ủi, trong lòng có chút hạnh phúc, uất ức khi nãy liền giải toả ra bên ngoài. Cô khóc lợi hại hơn
Nhưng vẫn không quên công việc hắn giao, trả lời trong tiếng khóc nấc
” Ư … trà … phòng sách … huhu … nóng …”
” …….” – cả căn phòng trở chìm trong im lặng
Bác bếp trưởng gượng gạo hỏi
” Thiếu … phu nhân, có thể … nói rõ chút … được không?”
Cố Giai Lệ nghe xong càng khóc lợi hại hơn, họ đành phải đợi cô bình tĩnh rồi mới hỏi chuyện
Dù sao cũng không thấy phiền hà vì cô khóc lóc quá nhiều. Vì họ biết cô rất nhút nhát mà
”Haizzz, chẳng biết là tên khốn nào lại nhẫn tâm khiến cho 1 người đáng yêu phải nức nở như thế” – trưởng hầu gái Dung Dung đẩy gọng kính tròn, lắc đầu có ý trách móc
” Đúng đó, nếu để tôi biết được là tên nào thì sẽ bẻ gãy răng hắn ra” – bếp trưởng siết chặt cái muôi trong tay, hùng hổ nói
Nhưng họ chỉ dám đứng ở chỗ cách xa cô nhất có thể, tránh thiếu phu nhân nghe thấy nhớ lại chuyện sợ hãi mà thương tâmChương 13: nhận nhầm
Cố Giai Lệ khi bình tâm lại, liền nhanh chóng nói với bếp trưởng
” Có … có người bảo pha 1 ấm trà mang lên … mang lên phòng sách”
Sau khi pha xong, trưởng hầu mau chóng đem lên. Mọi người cũng ngưng bàn tán việc đối phó tên khó ưa nào đó. Vì ai cũng biết … đó là ai rồi
___________
Tống Tư Duệ xem sách trong phòng, nghe thấy tiếng gõ cửa hắn có chút khó chịu
” Vào đi”
Cảm nhận được bước chân đến gần, hắn không quên càu nhàu
” Biết tôi đợi bao lâu rồi không”
” Xin lỗi, thiếu gia. Trà của ngài” – Dung Dung lễ phép cúi chào, nhưng cô vẫn chưa đặt ấm trà lên bàn vì chưa có sự cho phép
Hắn nghe thấy tiếng khác lạ so với khi nãy, ánh mắt lười biếng liếc nhìn. Thấy được không phải người khi nãy, liền hiện ra sự bất mãn
” Ra ngoài”
” Vâng? … à vâng ạ” – cô có chút khó hiểu, nhưng không dám trái lời liền lui ra. Khi đang định đóng cửa, lại nghe thấy hắn lên tiếng
” Gọi cô giúp việc khi nãy mang trà lên đây”
” …. ” – giúp việc? nhưng khi nãy … chẳng lẽ thiếu gia lầm tưởng thiếu phu nhân …
Dung Dung đứng đó vài giây, đủ khiến hắn nhận ra sự khác biệt trong cô
Ánh mắt Tống Tư Duệ lạnh lùng như băng, hắn khó chịu đóng mạnh quyển sách
Hôm nay kẻ làm trong nhà cứ luôn khiến hắn bực bội là sao đây?
Có nên sa thải tất cả không
” Còn không mau đi” – hắn mất kiên nhẫn
Trưởng hầu không còn cách nào đành phải lui xuống mà không có bất kỳ lời giải thích nào
________________
Trong phòng bếp….
Cố Giai Lệ ngồi trên ghế gục mặt xuống bàn. Tâm lý vẫn còn sợ hãi chuyện lúc nãy
Nhận lấy tách chocolate nóng từ bếp trưởng, cô cố gắng trấn an bản thân, nhưng chưa kịp làm dịu trái tim đập mạnh như cái trống thì Dung Dung đã về, trên tay mang theo ấm trà và tin tức vô cùng xấu
” Cái đó … thiếu phu nhân … trà này người nên mang lên phòng sách cho thiếu gia … thì hơn” – cô ấy nói
^^^đón xem tập mới nhất trên Mangatoon^^^
” Dung Dung giúp tôi mang lên … cũng được mà” – ánh mắt cô không giấu được nỗi sợ, cả người cũng run rẩy mỗi khi cất từng câu chữ
Quả nhiên người khi nãy chính là Tống Tư Duệ, hắn muốn làm gì đây?
Ánh mắt của mọi người nhìn cô, làm cho Cố Giai Lệ cảm giác vô cùng quen thuộc
Đúng rồi, đây chính là ánh mắt bất lực, khi bị Cố Minh Châu gây khó dễ, cô cũng có ánh mắt thế này
Chẳng thể làm được gì, chỉ có thể đứng ngây ra
Chứng tỏ lời đồn về hắn là đúng. Hơn nữa, hắn gọi cô lên đó thì có khả năng cao sẽ không tha cho cô
Cố Giai Lệ nhận lấy ấm trà, lê từng bước chân khó nhọc đi đến căn phòng có chứa con ác ma hung tợn
Cô chỉ vừa biết thể nào là hạnh phúc, hơn 1 tháng này mọi người đều rất tốt với cô
Chẳng lẽ chỉ được đến thế thôi sao?