Cả 4 người đang cùng nhau ăn thì đột nhiên tiếng chuông điện thoại anh reo lên. Anh đành đứng dậy đi ra ngoài nghe điện thoại. Nhưng sau khi nghe xong trông anh có vẻ hơi bất ngờ. Anh cúp máy đi nhanh vào nói cho cô
- Hân Hân, chuẩn bị đi! Công ty có việc gấp! Ba mẹ tụi con phải về công ty gấp!
- Có chuyện gì sao? Đi gấp vậy?
- Xin lỗi ba mẹ! Ở công ty có vấn đề nên chúng con phải về công ty!
- Vậy 2 con đi đi! Giải quyết sớm rồi về ăn cơm!
Trông anh rất lo lắng nên mẹ anh cũng không khỏi lo lắng hơn.
- Con biết rồi! Đi thôi Hân Hân!
- Thưa ba mẹ con đi trước!
Cô cũng đi lấy túi xách rồi cuối chào cha mẹ anh rồi cùng anh ra xe đi đến công ty.
...--------SẢNH CÔNG TY--------...
Dưới công ty anh bây giờ đã có rất nhiều phóng viên đứng chờ đợi anh đến rồi.Khi thấy xe anh vừa đến công ty rất nhiều phóng viên đứng bon chen để có thể phỏng vấn anh. Anh bước xuống xe trước, sau đó cô mới đi xuống. Vệ sĩ cố gắng che chắn cho 2 người khỏi phóng viên.
Phóng viên không ngừng bon chen để hỏi anh, không ngừng chụp hình. Anh và cô cố gắng tránh né camera của phóng viên đi vào công ty.Vừa vào công ty thư ký riêng của anh cùng tất cả nhân viên đều đứng đợi anh rồi. Nhưng khi thấy cô bọn họ liền có một ánh mắt đầy sát khí.Cô thấy làm lạ nhưng không nói gì.
Anh lạnh lùng đi vào ngồi xuống ghế hỏi
- Đã có chuyện gì?
- Thưa chủ tịch, mời chủ tịch xem cái này!
Thư ký lấy laptop đưa cho anh xem một đoạn video. Trong video là cô cùng với một người đàn ông nào đó đang ngồi ở một quán cà phê và đang nói chuyện gì đó. Anh nhìn thấy hơi bất ngờ nhìn lên cô. Cô thì không biết gì cả thấy anh nhìn thì cô cũng chỉ nhìn lại.Anh xem xong video đó thư ký lại đưa điện thoại cho anh xem một thông tin khác
Video trên đã có khắp trang báo chí. Còn có vài người nói người đàn ông kia là nhân viên của tập đoàn Thiên An là tập đoàn đối thủ với tập đoàn anh. Anh nhìn thư ký ngạc nhiên hỏi
- Cái này ở đâu? Lúc nào? Còn địa điểm?
- Thưa chủ tịch, video này được phát lên ngày hôm qua, được chủ quán cà phê này đăng lên trưa hôm qua!
- Đưa tôi xem!
Cô thấy tò mò giật lấy điện thoại xem, cô liền bất ngờ.
- Thư ký Kiều! Cô nên giải thích không?
- Đúng! Tôi thấy cô ta là đi quyến rũ tên đàn ông trong video này rồi
- Thực tập sinh thôi mà gây họa lớn như vậy? Chủ tịch chắc chắn không tha cho cô đâu.
Cô chưa hoàn hồn đã nhận thêm mấy lời chỉ trích soi mói của mấy nhân viên nhiều chuyện rồi.
Cô ấm ức nhìn anh
- Tôi không biết!
- Thôi, nhìn cô ta chắc ngủ với tên đàn ông kia rồi! Còn không dám nhận!
- IM LẶNG!
Anh vừa đập bàn hét lớn đứng dậy. Mấy nhân viên kia liền thấy lạnh sống lưng sợ hãi im lặng không có phát ra tiếng nào lun.
Anh nhìn cô nở nụ cười rồi nói. Có vẻ như anh đã biết ai làm chuyện này rồi
- Cô có làm không?
- Tôi không làm!
Cô ấm ức nhìn anh kiên định nói.
- Cho người gỡ hết bài báo liên quan đến cô Kiều đây! Tôi sẽ giải quyết hết! Ai còn muốn nói nữa về nhà nói, hôm sau không cần đến làm.
Anh nói xong mọi người đều im thin thít không một tiếng nói nào nữa. Mọi người đều đi về chỗ làm việc và tiếp tục công việc. Anh cầm tay kéo cô đi lên văn phòng. Cô thì cố gắng giật tay lại.
Anh kéo cô vào văn phòng rồi đóng cửa lại. Rồi anh mới buông tay cô ra đi lại ghế ngồi.Cô bị anh nắm tay hơi chặt cô đứng xoa xoa cổ tay rồi nhìn anh.
- Tôi không làm gì cả! Nếu anh không tin thì anh muốn thế nào cũng được!
- Tôi tin em!
Cô hơi bất ngờ đứng nhìn anh
- Tại sao anh tin tôi?
- Video này thời gian không hợp lệ! Cả ngày hôm qua cả hôm nay em đều ở với tôi! Tôi không phải không biết đúng sai!
- Vậy anh tin tôi?
- Đương nhiên!
- Nhưng ai đã làm ra điều này?
- Em ra làm việc đi! Tối đợi tôi!
Cô gật đầu rồi mở cửa đi ra ngoài. Thấy cô đi ra Tô Vân lo lắng đi tới hỏi han thế nào. Cô ấy còn an ủi cô, không những tin tưởng cô không làm như thế còn giúp cô làm việc để cô đỡ căng thẳng. Cô nhìn thấy vậy cũng rất vui không riêng anh tin cô còn có một người đồng nghiệp tin tưởng cô như Tô Vân nữa. Nhưng cô vẫn suy nghĩ đến là ai đã làm ra chuyện này. Tại sao lại làm như vậy?
Trong lúc cô vẫn còn đang suy nghĩ thì ở một góc khuất có một người đang đứng nhìn với vẻ mặt rất căm phẫn. Chính là Đường Khuê, cô ta nhìn thấy cô không bị anh xử phạt còn vui vẻ ở đây đùa giỡn liền rất tức giận.
*Tại sao nó không bị gì hết? Hay anh Trặc Thần đã phát hiện ra rồi? Mình phải báo cho chị An Nhiên biết*
Cô ta đứng suy nghĩ một hồi mới chợt nhận ra liền gọi cho Cố An Nhiên.Cô ta đứng vào một góc khuất nhỏ giọng lên tiếng
- Alo, chị An Nhiên!
[- Thế nào rồi? Con nhỏ đó bị đuổi chưa?]
- Anh Trặc Thần không có phản ứng gì cả? Có khi nào anh ấy đã phát hiện ra không?
[- Sao cơ? Anh ấy phát hiện rồi?]
- Kiều Gia Hân không bị làm sao cả! Cô ta vẫn còn ở công ty!
[- Cứ tiếp tục theo dõi cô ta đi! Để chị nghĩ cách!]
- Em biết rồi!
Đường Khuê nói xong liền cúp máy đi về lại bàn làm việc tiếp tục như không có chuyện gì mà tiếp tục làm việc. Cô ta không biết sắp có chuyện không may sắp xảy đến với cô ta.