Trầm Hùng chính có ý đó, gật đầu đi ra ngoài, qua một hồi lại đi về.
Qua ước chừng nửa canh giờ, cửa viện mở ra, một thanh niên mặc khôi giáp chạy đến, trên mặt mang rung động cùng giật mình mãnh liệt.
- Thế nào rồi?
Trầm Hùng biết chắc có việc phát sinh, vội vàng hỏi.
- Hồi bẩm thành chủ, Đế Dương đấu giá thành...
Thanh niên sốt ruột, tăng thêm một đường chạy như điên, nói chuyện có chút cà lăm.
- Đế Dương đấu giá thành như thế nào?
Trầm Hùng vội nói.
- Đế Dương đấu giá thành ở hơn nửa canh giờ trước, phát sinh qua chiến đấu, tất cả trận pháp đồng thời mở ra, sau để chiến đấu chấm dứt, người của bán đấu thành qua xem, trên mặt đất trừ đi một tí vết máu, thì không có cái gì, người phụ trách Khâu Lân cùng với con của hắn Khâu Trọng đều biến mất, tìm không thấy dấu vết, bất quá theo tin tức ta lấy được, ngọc bài linh hồn của hai người bọn họ đã vỡ vụn, tựa hồ... đã bị người giết!
Nói đến đây, ba người liếc mắt nhìn nhau, đồng thời nhìn lại gian phòng mà Nhiếp Vân vừa mới chui vào, cả đám con mắt trợn tròn, khó có thể tin.
Khâu Lân, Chân Tiên cảnh hậu kỳ, loại thực lực này vậy mà bị hắn đánh chết ở trong chỗ ở, chẳng lẽ hắn thực chỉ là Tiên Lực cảnh?
Trong lúc nhất thời toàn bộ tiểu viện nặng nề, chỉ nghe được tiếng hít thở khiếp sợ của ba người dồn dập vang lên.
.............................................
Bọn người Trầm Hùng điều tra, Nhiếp Vân không biết, lúc này hắn đang ngồi ở trong Bắc Đẩu tinh cung, nhìn bảo bối chồng chất như núi trước mắt, mang trên mặt vui vẻ nồng đậm.
Khâu Lân là Khu Tu sư tam phẩm, lại là người phụ trách của Đế Dương đấu giá thành, trên người bảo vật nhiều vô số kể, trước khi đi hắn vơ vét một phen, quả nhiên đã nhận được không ít bảo vật.
Tuy những bảo bối này không bằng Tỉnh Hồn Chung, nhưng đối với Nhiếp Vân hiện tại là cực kỳ quý giá.
Phen này vơ vét, chỉ Tiên khí trung phẩm thì có tám kiện, bất quá để cho hắn tiếc nuối chính là, tám kiện đều là đao, thương, không có trường kiếm.
Ngoại trừ binh khí đan dược, dược liệu cũng nhiều vô số kể, giống như núi nhỏ, giá trị viễn siêu hai trái Ngân Chúc Quả lừa gạt từ trong tay Diệp Tần.
- Thừa dịp hiện tại luyện chế những Linh Dược này dùng, xem có thể đột phá Tiên Lực cảnh, đạt tới Tiên Thể cảnh hay không!
Nhìn dược liệu trước mắt, trong nội tâm Nhiếp Vân tính toán.
Hết thảy đều dùng thực lực nói chuyện, hôm nay luyện hóa Tỉnh Hồn Chung cùng Vũ Tâm Ma Địch, thực lực thân thể đột phá đến đệ thất trọng, nhưng tu vi bản thân không có tăng trưởng bao nhiêu, như cũ là Tiên Lực cảnh đỉnh phong.
Tuy chỉ bằng vào lực lượng thân thể, Chân Tiên cảnh đỉnh phong cũng không phải đối thủ, nhưng thân thể chỉ là thủ đoạn phụ trợ, thực muốn ở Linh giới đi lại không thiệt thòi, Tiên lực mới là trọng yếu nhất.
Tiên lực trong cơ thể chỉ có đệ nhất trọng Tiên Lực cảnh đỉnh phong, thật sự quá thấp, phải tu luyện nhanh hơn mới được.
Nghĩ đến liền làm, lòng bàn tay Nhiếp Vân bùng lên đan hỏa thiêu đốt, hòa tan dược liệu.
Nuốt toàn bộ những dược liệu này vào, cho dù khẩu vị không quá khó ăn, cũng sẽ ăn đến ngán, luyện chế thành dược hoàn dễ dàng tiêu hóa, càng trợ giúp tu luyện.
Rất nhanh, tất cả dược liệu dung hợp chung một chỗ tạo thành một dược hoàn không lớn.
Dược hoàn không lớn lại ẩn chứa dược lực của tất cả dược liệu trước kia, xem ra hiệu quả cường đại hơn Ngân Chúc Quả không ít.
Há miệng nuốt dược hoàn vào, Nhiếp Vân khoanh chân ngồi xuống, trong nháy mắt tiến nhập trạng thái tu luyện.
- Tuy dược hiệu của dược hoàn này rất lớn, nhưng gần đây tấn cấp tốc độ thật sự quá nhanh, lại tăng thêm thân thể tấn cấp đệ thất trọng, cũng cần bổ sung rất lớn, hoàn toàn tiêu hóa dược lực, vậy mà như trước không có đột phá Tiên Lực cảnh đỉnh phong!
Không biết đã qua bao lâu, Nhiếp Vân thở dài một tiếng.
Một phen tu luyện, Nhiếp Vân cũng không được như nguyện đột phá cảnh giới, như trước dừng lại ở Tiên Lực cảnh đỉnh phong.
Cũng không phải dược hoàn này dược tính thấp, mà là hắn đến Linh giới thời gian không dài, đã có liên tiếp đột phá, đến bây giờ cảnh giới còn không có triệt để vững chắc, còn muốn đột phá liền trở nên cực kỳ khó khăn.
Hơn nữa thân thể tấn cấp, cũng cần năng lượng bổ sung, duy trì, cho nên dược liệu vốn tưởng rằng có thể nhẹ nhõm đột phá đến Tiên Thể cảnh trung kỳ, chỉ để cho thực lực Tiên Lực cảnh đỉnh phong củng cố, cách đột phá thậm chí còn có một khoảng cách rất lớn.
- Thử xem Cửu La Đan này xem!
Cổ tay khẽ đảo, một cái bình ngọc xuất hiện.
Đúng là Cửu La Đan trộm từ trong tay Hắc Ngư, Hắc Ngư cùng Khâu Lân đều coi nó như bảo bối, nên có tác dụng rất lớn a.
Tiện tay vẹt nắp bình ngọc, một mùi thơm nồng nặc chui vào lỗ mũi.
- Ân, quả nhiên là đan dược có thể làm cho người tấn cấp!
Bằng vào năng lực Luyện Đan Tông sư của hắn, liếc liền nhìn ra viên thuốc này giống như dược hoàn trước kia luyện chế, cũng là bảo bối để cho người tấn cấp.
Hít sâu một hơi, Nhiếp Vân không chút do dự, há miệng nuốt xuống.
Dù cho bảo bối, ăn vào mới tính hữu dụng. Bởi vì nó là bảo bối mà không nỡ dùng, đồ lại tốt cũng là phế vật, không có bất kỳ tác dụng.
Cô cô cô cô!
Cửu La Đan vừa tiến vào yết hầu, Nhiếp Vân lập tức cảm thấy nhiệt lưu nồng đậm dâng lên, để cho thực lực vốn ngừng ở Tiên Lực cảnh đỉnh phong không tự chủ được nhảy lên.
- Hảo bảo bối!
Thở nhẹ một tiếng, Nhiếp Vân vội vàng tập trung tinh thần, vận chuyển khí tức, trong nội tâm cảm ngộ một tia cơ hội đột phá kia dần dần mở rộng.
Ầm ầm!
Ở dưới dược lực trùng kích, rốt cục phá tan bình cảnh, một đạo tinh lực nồng đậm cải biến thân thể của hắn, cấp độ sinh mệnh lần nữa bay vọt về chất.
Tiên Lực cảnh, cảm ngộ Bản Mệnh Tinh Thần, hội tụ Tiên lực, tuy cấp độ sinh mệnh đạt tới Tiên cấp, nhưng lột xác chỉ là linh hồn, bản chất thân thể không có cải biến.
Tiên cấp đệ nhị trọng Tiên Thể cảnh, còn gọi là Tinh Thể cảnh, tinh lực hội tụ huyệt đạo quanh thân, ngưng tụ thân thể Tinh Thần, du lịch vũ trụ mà không chết, cả người từ trong tới ngoài, đều có bay vọt về chất.
- Tuổi thọ của ta tăng trưởng...
Ngưng tụ thân thể Tinh Thần, Nhiếp Vân lập tức cảm thấy tuổi thọ của mình đã có bay vọt về chất, vốn tối đa có thể sống ba vạn năm, hiện tại nhảy lên, trực tiếp đạt tới mười vạn năm.