Vô Tận Đan Điền

Chương 1362: Xích Hồng Hoa nở (1)



Đến Cửu Dương Sơn có hai mục đích, lúc này đã hoàn thành, không có tất yếu dừng lại nữa, mọi người cỡi Giao Long mã, phản hồi Cửu Dương thành.

Lúc này Cửu Dương thành phủ thành chủ so với thời điểm vừa tới đã có bất đồng, thành chủ Trầm Hùng khôi phục thực lực, còn cao hơn một tầng, tăng thêm không có đối thủ áp bách, lần nữa đoạt quyền hành lại trong tay.

Tam phẩm Khu Tu sư Khâu Lân đột nhiên mất tích, trở thành một đại nghi án, bởi vì nơi này quá mức vắng vẻ, người của Khu Tu tháp còn chưa tới, tuy tổng bộ của Đế Dương đấu giá thành đã phái người tới điều tra, nhưng lúc ấy Nhiếp Vân không có lưu bất cứ dấu vết gì, trong lúc nhất thời cũng không có bị phát hiện, hết thảy gió êm sóng lặng, không có gợn sóng gì.

Một đoàn người bởi vì Nhiếp Vân, đều ở vào phủ thành chủ, Trầm Hùng biết rõ thiếu niên này mặt ngoài tu vi không cao, trên thực tế là người đáng sợ, hơn nữa có ân với hắn, liền không dám lãnh đạm, an bài hắn ở tiểu viện tốt nhất, hơn nữa phân phó hạ nhân không có mệnh lệnh không nên quấy nhiễu.

Thời gian yên tĩnh thoáng một cái đã qua, sau khi cẩn thận điều chỉnh bảy ngày, trạng thái thân thể của Nhiếp Vân rốt cục lần nữa đạt tới đỉnh phong, vừa mới đột phá linh hồn Tiên cấp trung kỳ cũng triệt để vững chắc.

- Là lúc nên luyện hóa thi thể Tu La rồi!

Thân thể Nhiếp Vân nhoáng một cái, tiến nhập Bắc Đẩu tinh cung.

Vừa tiến vào Tinh Cung, Nhiếp Vân liền đi tới chỗ thi thể Tu La.

Sau khi để thi thể Tu La vào Tinh Cung, hắn liền mượn nhờ lực lượng của Tinh Cung chi linh phong ấn, nếu như không phong ấn mà nói, chỉ sợ hiện tại toàn bộ Tinh Cung đều bị Tu La sát khí che kín, biến thành một La Sát chi địa khác.

- Giải trừ phong ấn, luyện hóa!

Đi vào trước mặt thi thể, hai tay Nhiếp Vân vẽ một cái, cởi bỏ phong ấn, linh hồn vận chuyển vô danh pháp quyết, bàn tay đưa tới.

Ầm ầm!

Bàn tay vừa đụng thi thể, Nhiếp Vân lập tức cảm thấy một cổ sát khí hung hãn tới cực điểm đập vào mặt, đâm thẳng linh hồn.

- Nguy rồi, đây không phải thi thể La Tiên cấp, mà là cường giả lợi hại hơn...

Cảm nhận được cổ sát khí cường đại kia, Nhiếp Vân lập tức hiểu được, sắc mặt trầm xuống.

Vốn tưởng rằng Tu La này khi còn sống tối đa chỉ là cường giả La Tiên cảnh, hiện tại xem ra vẫn là quá xem thường.

Sở dĩ uy áp giảm nhỏ, để cho hắn sinh ra hiểu lầm như vậy, chỉ sợ là bởi vì chết quá nhiều năm, hung sát chi khí trong cơ thể đã tiêu tán không sai biệt lắm, về phần cường giả cùng hắn đồng quy vu tận, khẳng định cũng là nguyên nhân giống nhau, bị Tu La sát khí mài mòn không biết bao nhiêu vạn năm, như trước có thể bảo trì khí tức có thể so với cường giả La Tiên cảnh, khi còn sống nên cường đại ra sao?

- Chỉ sợ thằng này không phải Tu La Tướng, mà là cao cấp hơn Tu La Hoàng thậm chí Tu La Đế!

Trong nội tâm Nhiếp Vân lạnh như băng.

Tu La chia làm năm cấp bậc, theo thứ tự là Tu La Binh, Tu La Tướng, Tu La Hoàng, Tu La Đế cùng mạnh nhất Tu La Vương.

Tu La Vương chỉ có một, có tính duy nhất, thi thể hắn bái kiến ở Nhân giới, nương theo không gian Cửu Long kéo liễn vỡ vụn, chỉ sợ đã biến thành tro bụi, cho nên không thể nào là Tu La Vương mạnh nhất, rất có thể là một con Tu La Hoàng thậm chí Tu La Đế!

Vô luận cái nào, cũng không phải hắn hiện tại có thể chống cự!

- Vô danh pháp quyết vận chuyển, thôn phệ!

Minh bạch những cái này, Nhiếp Vân nhanh vận chuyển vô danh pháp quyết.

- Khặc khặ-x-xxxxx, tuy môn công pháp này của ngươi rất lợi hại, đối với Tu La chúng ta có thể sinh ra uy hiếp, nhưng bản thân ngươi quá nhỏ bé, muốn thôn phệ ta, liền nhất định bị ta thôn phệ...

Đột nhiên, một cổ ý niệm đâm thẳng trong óc, phát ra thanh âm hưng phấn.

Nghe được thanh âm này, Nhiếp Vân biết rõ suy đoán của mình không sai, thi thể này quả nhiên giống như Hắc Ngư lúc trước, cũng có loại ý niệm đoạt xá này.

Sau khi chết còn có ý niệm có thể đoạt xá, Tu La đáng sợ, khó có thể dùng ngôn ngữ hình dung.

- Ngươi đã chết, muốn thôn phệ ta, nằm mơ!

Nhiếp Vân nổi giận gầm lên một tiếng, hai hàng lông mày giơ lên, tinh thần vận chuyển vô danh pháp quyết, hội tụ thành từng đạo lợi kiếm, thẳng tắp vọt tới cổ ý niệm này.

- Nếu như ngươi bây giờ là cường giả Kim Tiên, có lẽ ta không có biện pháp với ngươi, nhưng tiếc chỉ có Tiên Thể cảnh, con sâu cái kiến, loại thực lực này liền muốn thôn phệ ta, khặc khặ-x-xxxxx, thật sự là nằm mơ! Mặc dù sát khí trong cơ thể ta trải qua nhiều năm như vậy vạn không còn một, nhưng muốn giết chết ngươi, vẫn không có vấn đề gì!

Ý niệm cười lạnh, chậm rãi đi tới, xuất hiện ở trong tầm mắt của Nhiếp Vân, ngón tay nhẹ nhàng trảo một cái, liền bóp nát lợi kiếm đầy trời.

Cổ ý niệm này rõ ràng đã ngưng tụ thành hình, linh hồn của Nhiếp Vân tới giao phong, căn bản không thể chống cự.

- Bộ công pháp này của ngươi rất kỳ lạ, vậy mà có thể sinh ra uy hiếp với Tu La chúng ta, không thể tưởng tượng nổi, bất quá không có gì, chờ ta thôn phệ ngươi, lại hảo hảo nghiên cứu!

Tu La chứng kiến linh hồn của Nhiếp Vân không ngừng vận chuyển vô danh pháp quyết, cười khẽ một câu, bàn tay nhẹ nhàng đưa tới.

Răng rắc!

Nhiếp Vân cảm thấy một cổ lực lượng khổng lồ muốn xé rách hắn vọt tới, thân thể cứng đờ, trùng trùng điệp điệp té ngã trên đất.

Tuy vô danh pháp quyết vô cùng cường đại, có thể đối kháng Tu La, nhưng cũng phải nhìn thực lực sai biệt, thực lực của Nhiếp Vân cùng đối phương chênh lệch quá lớn, mặc dù vô danh pháp quyết cường thịnh trở lại, cũng không thể tạo thành ảnh hưởng.

- Ngươi cho rằng ta không có làm tốt phòng bị liền muốn luyện hóa ngươi? Hừ, quá coi thường ta rồi! Linh hồn lao lung, Diễm Hỏa thiêu đốt!

Giãy dụa đứng dậy, hai mắt Nhiếp Vân nheo lại.

Loại tình huống này tuy bất ngờ, nhưng cũng đã đoán được một ít, sớm làm chuẩn bị, nương theo một tiếng hô, linh hồn biến ảo hình thái ngón tay điểm về phía trước.

Hô!

Một đạo phù lục vọt tới ý niệm của Tu La, thời gian nháy con mắt liền biến thành một biển lửa.

Biết rõ ý niệm của Tu La cường đại, Nhiếp Vân sớm vẽ thiên phú Diễm Hỏa thành phù lục, giấu ở trong linh hồn, một khi xuất hiện biến cố cũng có đề phòng.

Nếu như không phải vì sớm chuẩn bị những cái này, hắn cũng không cần hao phí nhiều ngày điều chỉnh như vậy.

Diễm Hỏa đối với linh hồn có tác dụng rất mạnh, thoáng một phát thiêu đốt, lập tức ngăn trở ý niệm của Tu La, Nhiếp Vân biết rõ ngạnh kháng đối phương khẳng định không có khả năng chiến thắng, lúc này linh hồn co rụt lại, trở về thân hình, vừa về tới thân thể, lập tức rụt bàn tay trở về, triệt hồi liên hệ với thi thể Tu La.