Vô Tận Đan Điền

Chương 1454: Tu La Vương đáng sợ (hạ) (2)



Ông!

Không gian vặn vẹo, hai người Nhiếp Vân, Hứa Hinh Thiến từ trong thế giới Tu La khảo hạch bị truyền ra ngoài, xuất hiện ở trong gian phòng có Truyền Tống Trận ở tầng thứ hai Khu Tu tháp.

- Hai người các ngươi đến tầng thứ ba một chuyến, Tô Dương, Tiếu đằng đại nhân đang chờ ở đó!

Hai người vừa mới từ trong phòng đi ra thì một Hắc Giáp hộ vệ đã đi tới rồi nói.

- Đi tầng thứ ba? Khảo hạch đã xong, không phải trực tiếp nhận huy chương đẳng cấp tương ứng sao? Đi tầng thứ ba không phù hợp với quy củ!

Hứa Hinh Thiến nhíu mày.

- Hợp quy củ hay không ta cũng không biết, Tô Dương đại nhân bảo các ngươi đi qua, nếu như chậm trễ, chỉ sợ các ngươi không đảm đương nổi!

Hắc Giáp hộ vệ thản nhiên nói.

- Được, qua đó xem!

Hứa Hinh Thiến cũng không biết chuyện đầu trọc và Liễu Mạc Yên bị giết, nhưng Nhiếp Vân lại biết rõ, hắn biết đối phương nhất định muốn điều tra cái gì đó cho nên lúc này mới hừ nhẹ một tiếng.

Đi theo sau lưng Hắc Giáp hộ vệ, đi vào tầng thứ ba, vừa mới tiến vào đã nhìn thấy năm lão giả đang ngồi ở đó. Mà Tiếu Đằng đạo nhân cũng nằm trong đám người này.

Ở giữa có một lão giả, mi tâm có nốt ruồi màu đỏ vặn vẹo, hai mắt để lộ ra quang mang quang như thực chất, dường như hận không thể ăn sạch hai người.

- Dám đánh chết Khu Tu sư Ngũ phẩm trong lúc thí luyện, các ngươi thật to gan!

- Sát hại Khu Tu sư Ngũ phẩm? Lời này của Tô Dương đại nhân là có ý gì?

Hứa Hinh Thiến sững sờ.

- Đây là Tô Dương?

Nhiếp Vân âm thầm quan sát.

Tô Dương này thực lực không kém bao nhiêu Tiếu Đằng đạo nhân, đều là cao thủ Huyền Tiên cảnh, khí tức thô bạo trên người rất nặng, vừa nhìn cũng biết là một yêu nhân Yêu tộc.

Khó trách hắn đại đệ tử Huyễn Vũ của hắn lại là yêu nhân, hóa ra hắn ta cũng như vậy.

- Có ý gì? Ngươi giả vờ rất giống a, đệ tử Đan Thành của Chương Quý đại nhân và đệ tử Liễu Mạc Yên của ta bị sát hại trong thí luyện! Chỗ thí luyện chỉ có hai người các ngươi, hơn nữa lại có mâu thuẫn với bọn họ! Mỗi một vị Khu Tu sư Ngũ phẩm đều là trụ cột đối kháng với Tu la tộc của Linh giới chúng ta, cho dù là ta cũng phải báo lên tổng bộ, xin phê chuẩn tỷ thí rồi mới dám động thủ! Hai người các ngươi thật to gan, không ngờ lại dám động thủ với Khu Tu sư Ngũ phẩm, hơn nữa giết liền hai người, Đỗ Huyết thống lĩnh, dựa theo quy định thì hai người này nên xử trí như thế nào?

Nốt ruồi màu đỏ ở mi tâm bởi vì tức giận mà trở nên đỏ tươi, sắc mặt Tô Dương dữ tợn vô cùng.

- Đánh lén đánh chết Khu Tu sư Ngũ phẩm, dựa theo quy định sẽ phải chịu cực hình, lăng Trì tới chết!

Hắc Giáp hộ vệ mang hai người tới lạnh nhạt nói.

Tên hộ vệ này không ngờ lại là thống lĩnh của Hắc Giáp hộ vệ đội!

- Lăng trì xử tử? Rất tốt, hiện tại dẫn hai người bọn họ đi, trực tiếp xử tử!

Tô Dương khoát tay nói.

- Vâng!

Thống lĩnh Hắc Giáp hộ vệ đội gật đầu đi tới, trên người phóng ra khí tức kinh người, lực lượng kích động, không ngờ lại là cường giả La Tiên cảnh đỉnh phong, dường như tùy thời đều có thể bước vào cảnh giới Huyền Tiên.

- Chậm đã!

Thấy thống lĩnh Hắc Giáp hộ vệ tới muốn bắt hai người, đột nhiên Nhiếp Vân tiến về phía trước một bước.

- Sao? Chẳng lẽ ngươi không phục quy định của Khu Tu tháp?

Tô Dương quát lạnh một tiếng, ánh mắt âm lãnh.

- Đương nhiên ta sẽ phục tùng quy định của Khu Tu tháp. Nhưng mà ai nói chúng ta đánh lén đánh chết Khu Tu sư Ngũ phẩm? Định tội bừa bãi cho người khác, tùy ý vu hãm hai vị Khu Tu sư Ngũ phẩm, ngươi ngốc hay là não tàn?

-

Nhiếp Vân hừ lạnh một tiếng.

- Ngươi nói cái gì?

Tô Dương đường đường là người đứng đầu phân bộ Quận Tân thành, nghe thấy đối phương trực tiếp mắng hắn ngốc nghếch, não tàn cho nên thoáng cái bạo tạc.

Nhiếp Vân không quan tâm, lại nói:

- Hai người bọn chúng chết thì có quan hệ gì tới chúng ta chứ? Có chứng cớ gì chứng minh là chúng ta giết hay không?

- Ngươi... Ngươi đã từng đánh đệ tử Liễu Mạc Yên của ta, có mâu thuẫn với nàng, không phải là các ngươi động thủ thì là ai?

Hai mắt Tô Dương đỏ thẫm.

- Có mâu thuẫn với nàng ta thì vội kết luận là ta giết, vậy bây giờ chúng ta cũng có mâu thuẫn, nếu như ngươi đột nhiên chết đi, chẳng phải cũng là bị ta giết hay sao?

Nhiếp Vân nhún nhún vai, nói.

- Ta đường đường là cường giả Huyền Tiên cảnh, cho dù ngươi muốn giết ta thì cũng phải có bổn sự kia mới được!

Tô Dương vung tay nói.

- Đúng vậy, ngươi là cường giả Huyền Tiên cảnh, ta giết không được ngươi, hai người Liễu Mạc Yên bọn ta có thể giết chết được sao? Hai người chúng ta chỉ là Thiên Tiên cảnh nho nhỏ mà thôi, chẳng lẽ ngươi cho rằng ta có thể đánh chết cường giả La Tiên cảnh?

Nhiếp Vân đang chờ những lời này của hắn cho nên vừa mới nghe vậy, lập tức tùy ý khoát tay nói.

- Cái này...

- Cũng đúng a, Đan Thành là cường giả La Tiên cảnh, muốn giết nó, bằng vào thực lực Thiên Tiên cảnh, quả thực có chút khó khăn...

- La Tiên cảnh cùng Thiên Tiên cảnh chênh lệch rất lớn, người vượt cấp chiến đấu cũng không phải là không có tồn tại, nhưng mà ở thế giới Tu La một mặt phải chống cự sát khí xâm nhập, một mặt muốn giết người, rất khó làm được a.

lời nói của Nhiếp Vân lập tức khiến cho trong phòng vang lên một loạt nghị luận.

Thiên Tiên vượt cấp đánh bại La Tiên cũng có, nhưng mà bản thân Đan Thành cũng là Khu Tu sư, cũng có thể vượt cấp chiến đấu, nếu nói hai tiểu tử Thiên Tiên cảnh này có thể giết chết hắn, quả thực không dễ dàng a.

- Hừ, bằng vào thực lực của các ngươi đương nhiên không giết được cường giả La Tiên cảnh, nhưng nếu là có cường giả Huyền Tiên luyện chế phù lục, xuất kỳ bất ý đánh lén thì sao?

Tô Dương hừ lạnh một tiếng, nhìn thoáng qua Tiếu Đằng đạo nhân bên cạnh rồi khẽ nói:

- Nếu như ta nhớ không nhầm, ngươi tới khảo hạch Khu Tu sư Tứ phẩm a, nếu như ngươi không có động cơ sát nhân, có chỗ dựa vào thì tại sao lại chạy tới chỗ khảo hạch Ngũ phẩm chứ?

- Khảo hạch Khu Tu sư Tứ phẩm?

- Tu La cấp bậc càng cao thìcàng đáng sợ, càng khó thông qua, Khu Tu sư Tứ phẩm như ngươi chạy đến khu vực Ngũ phẩm, nếu nói không có mục đích, ai tin tưởng chứ?

Lời nói của Tô Dương một viên đá kích thích vô số cơn sóng.

Loại khảo hạch thứ ba của Khu Tu sư là khảo nghiệm vận dụng thiên phú dung hợp, đối kháng với Tu La.