Thấy động tác của Trấn Huyền Tu La, ánh mắt Nhiếp Vân trở lên lạnh lùng.
Vốn tưởng rằng tên này có kiêu ngạo của cấp bậc Huyền Tiên, như vậy mới khiến cho hắn có cơ hội tích góp Nguyên Khí Đạn từng tí một. Hiện tại xem ra, đối phương căn bản không ngốc như vậy, mà còn trực tiếp động thủ.
Bất quá, loại tình huống này hắn đã sớm liệu được, thân thể cao lớn mạnh mẽ bành trướng, Lực lượng cường đại mới vừa rồi hắn rút ra từ Nguyên khí đan lại lần nữa bị hắn dẫn phát ra từ trong không gian không biết tên, hay tay giao hòa, đột nhiên kích phát.
Oanh!
Năng lực cường đại nhất của nguyên khí đan điền chính là cắn nuốt sạch sẽ công kích của người khác, sau đó trọng điệp lên công kích của chính mình, tiến hành phản kích.
Lấy đạo của người trả lại cho người!
- Không ngờ ngươi lại đem thiên phú nguyên khí phát huy đến hình thái thứ ba, rất tốt, ngươi càng mạnh thì ta lại càng muốn ăn ngươi!
Đối mặt với công kích xé trời xé đất, ánh mắt Trấn Huyền Tu La ngày càng sáng lên, miệng gào rú một tiếng. Quỷ trảo trong nháy mắt trở nên dài hơn, nhẹ nhàng vẽ một cái, đao mang hiện lên, ẩn chứa chân ý đại đạo, mang theo uy thế không thể ngăn cản và lực lượng khôn cùng va chạm với công kích mà Nhiếp Vân vừa mới đánh ra.
Hai đại công kích đều là thứ hắn thi triển ra, với hắn mà nói không tính là quá khó khăn. Trong nháy mắt, hai đại tuyệt chiêu va chạm, tiêu tán trong thiên băng địa liệt, hóa thành từng đoàn từng đoàn khí lưu cuồng bạo, chấn ngọn núi trên mặt đất thành bụi phấn.
- Ha ha, mời ngươi đứng đây chơi, ngại quá, ta đi trước!
Một chiêu đối kháng, kinh thiên động địa, Nhiếp Vân thừa cơ quay người bỏ chạy, Phượng Hoàng chi dực phối hợp với thiên phú Phong hành sư, thiên phú Thiên Hành sư, tốc độ như là tật phong. Thân thể như tia chớp, nhanh chóng bay về phía trước.
Mà phương hướng này chính là chỗ mà Huyễn Vũ kia lẩn trốn.
- Đi? Ngươi cho rằng mình còn đi được sao?
Trấn Huyền Tu La cũng không cho rằng Nhiếp Vân có thể đào tẩu, bàn chân hắn dậm mạnh lên mặt đất rồi đuổi theo, đồng thời bàn tay lớn lần nữa chộp một cái.
Phanh Phanh Phanh Phanh!
Khí lãng bao quanh hắn bạo tạc, nổ tung, khí kình khí kình cường đại trọng điệp lại một chỗ, tạo thành một đạo mây đen phá không, nhanh chóng đuổi theo Nhiếp Vân.
- Nguyên khí đan điền, thôn phệ, di chuyển!
Nhiếp Vân không dừng lại chút nào, tay phải chộp về phía sau một cái, lực lượng của Nguyên khí đan điền lần nữa được thi triển ra. Trong lòng bàn tay hình thành một vòng xoáy khổng lồ, đem lực lượng vọt tới lập tức thôn phệ, khẽ quấn quanh thân thể rồi lại bắn ra dọc theo tay trái.
Phương hướng chỗ tay trái của hắn cũng không phải là Trấn Huyền Tu La mà là nơi Huyễn Vũ ẩn thân!
Mục đích hiện tại của hắn chính là muốn bức đối phương hiện thân!
Ầm ầm!
Lực lượng của Trấn Huyền Tu La quá mức cường đại, cho dù Nhiếp Vân có nguyên khí đan điền thì vẫn cảm thấy ngực khó chịu vô cùng,, cánh tay lần nữa nổ tung, cả người giống như sắp bị xé rách.
Bất quá trả giá lớn, thu hoạch cũng lớn, cưỡng ép thôn phệ lực lượng mà thân thể khó có thể thừa nhận khiến cho Bất Diệt Kim Đan lần nữa lại bị hòa tan một tia. Tuy rằng vẫn không khiến cho thân thể hắn biến thành Bất Tử chi thân, nhưng mà thân thể lại dung hợp thêm không ít dược lực, sinh cơ càng thêm tràn đầy, tốc độ khôi phục thương thế nhanh hơn.
Đương nhiên, quan trọng nhất là, lần này hắn mượn lực, dùng lực lượng trùng kích cường, lập tức phóng tới nơi mà Huyễn Vũ ẩn thân. Mô đất kia dưới lực lượng cuồng bạo đánh vào tức thì nổ tung, hóa thành tro bụi.
Sưu!
Một đạo kiếm quang lạnh lùng mà âm trầm từ một nơi nhìn không thấy đột nhiên xuất hiện, bắn thẳng về phía Trấn Huyền Tu La, quỷ dị khó lường.
Huyễn Vũ ẩn nấp sau mô đất đã xuất thủ!
Hắn nằm mơ cũng không nghĩ tới mình che dấu sâu như vậy lại bị Nhiếp Vân phát hiện ra. Hắn đành phải cố nén tức giận, đột ngột ra tay.
Lần đánh lén này, kiếm khí như mê huyễn, phiêu hốt bất định, khiến cho người ta khó có thể nắm bắt, lại giống như mây trên trời, không tim thấy căn nguyên. Đột ngột xuất hiện. Cho dù là Trấn Huyền Tu La thực lực mạnh mẽ tới cực điểm, nhưng mà vẫn cảm thấy sau lưng xuất hiện mồ hôi lạnh.
- Chết!
Quát lên một tiếng cuồng bạo, hai tay Trấn Huyền Tu La như là cái kéo, đánh vào nhau, ngăn cản công kích của đối phương.
- Ngăn cản không được đâu, diễm hỏa thiêu đốt!
Thấy hai người giao chiến, Nhiếp Vân đột nhiên quát lên một tiếng, Tiên Âm vang dội, âm thanh chấn động trời cao. Cùng lúc đó, hai tay hắn chộp một cái vào nham thạch nóng chảy bên dưới, hai đầu Dung Nham Hỏa long Ngay dưới sự khống chế của Diễm hỏa chi khí đã bị bắt tới, theo sát kiếm quang của Huyễn Vũ đánh về phía Trấn Huyền Tu La.
- Chỉ bằng hai người các ngươi cũng muốn làm tổn thương ta sao? Nằm mơ!
Trấn Huyền Tu La không nghĩ tới Nhiếp Vân lại phối hợp với người nọ ăn ý như vậy. Thiên phú Tiên Âm phối hợp với Dung Nham Hỏa long hoàn mỹ, lại thêm Huyễn Vũ đánh lén. Hai đại công kích cùng bắn tới, cho dù hắn có thể tránh thoát được một đạo thì đạo còn lại cũng khó tránh né được, hai mắt đỏ thẫm, sát khí toàn thân cuồn cuộn, không chút sợ hãi.
Đường đường là Tu La Huyền Tiên cảnh lại bị hai cái tiểu bối ngay cả Huyền Tiên cũng không phải bức bách thành như vậy. Chuyện này khiến cho hắn cảm thấy mất mặt rất lớn, lửa giận ngút trời.
- Nằm mơ? Có phải nằm mơ hay không ngươi sẽ lập tức biết được, Lôi Điện thạch!
Nhiếp Vân khẽ cười một tiếng, vận chuyển thiên phú thần thâu, một khối Lôi Điện thạch nhỏ bằng nắm tay bắn về phía Trấn Huyền Tu La.
Sưu sưu sưu.
Lôi Điện thạch va chạm với Trấn Huyền Tu La, một cỗ lôi điện lực đột nhiên trùng kích khiến cho toàn thân Trấn Huyền Tu La cứng đờ.
Lôi Điện thạch này cho dù là cường giả Kim Tiên cảnh đột nhiên đụng phải cũng không chịu nổi Lôi điện lực cuồng bạo trong đó. Mà Trấn Huyền Tu La này bất quá chỉ là cường giả Huyền Tiên cảnh mà thôi. Tinh thần trong nháy mắt lại thất thần.
Phốc!
Vào lúc này, kiếm quang của Huyễn Vũ đã đâm trúng bàn tay đối phương, lực lượng đặc thù của Kim vân Khu Tu sư Ngũ phẩm ẩn chứa bên trong lập tức hòa tan bàn tay hắn.
Huyễn Vũ ám sát phối hợp với Nhiếp Vân nắm bắt thời cơ, không ngờ lại khiến cho Tu la cảnh giới Huyền Tiên cảnh Tu La đều bị thương!
- A... Tất cả đều phải chết cho ta!
Một tiếng gầm rú thê lương vang vọng, mái tóc của Trấn Huyền Tu La tung bay, như sắp phát điên, lực lượng toàn thân bắn ra, như là Chiến Thần, lực lượng mãnh liệt vô cùng. Hai mắt đỏ tươi như là biển rộng, muốn bao phủ toàn bộ không gian này.