- Lập tức sẽ chết? Cho dù ta chết, cũng có thể bảo chứng hôm nay các ngươi một cái cũng không sống được, kể cả mười vị Tiên Quân này...
Nói đến đây, Nhiếp Vân dừng lại một chút, ánh mắt đột nhiên phóng ra tinh quang.
- Ngươi tin hay không?
- Ha ha, không biết tự lượng sức mình, thực cho là có chút kỳ ngộ liền có thể kiêu ngạo? Tu vi của ngươi ở Vương Tiên đỉnh phong có lẽ còn có thể xem xét, nhưng ở trong mắt Tiên Quân, nhiều nhất là chó biết sủa, tiện tay có thể bóp chết, lại tự coi mình là chuyện quan trọng! Vô tri! Nực cười!
Độc Cô Phóng cười ha ha.
- Chó biết sủa, vậy ngươi ngay cả chó cũng không bằng!
Ở trong tiếng hừ lạnh, Nhiếp Vân đột nhiên động.
Phượng Hoàng chi dực, Tiên Thiên Long Thân phối hợp thiên phú Thiên Hành sư, tốc độ giống như quỷ mị, mọi người thậm chí không kịp phản ứng, đã xuất hiện ở trước mặt Độc Cô Phóng.
- Làm càn!
- Lớn mật!
Chứng kiến động tác của hắn, Độc Cô lão tổ cùng Đạm Đài Mạc Vân đồng thời hét lớn, hai người bọn họ cách Độc Cô Phóng gần nhất, thấy thân pháp của đối phương quỷ mị, thi triển ra lực lượng dĩ nhiên vượt qua Vương Tiên đỉnh phong, liền đồng thời ra tay cứu viện.
- Đã muộn!
Hai mắt của Nhiếp Vân lạnh như băng, tay phải như Quỷ Trảo câu hồn đoạt phách, mạnh mẽ trảo tới.
Lần này tốc độ vừa nhanh lại hung ác, mang theo toàn bộ lực lượng của hắn, dưới khí kình áp bách, không gian trước mặt tầng tầng vỡ tan, giống như hàn băng gặp phải thiết chùy.
- Không... Lão tổ cứu ta...
Độc Cô Phóng nằm mơ cũng không nghĩ tới tốc độ của đối phương nhanh như vậy, không kịp phản kháng, chỉ có thể lên tiếng rống to.
Bất quá, tiếng hô mới qua một nửa, đột nhiên im bặt, Độc Cô Phóng chứng kiến một bàn tay chậm chạp biến lớn ở trước mắt, nháy mắt liền tới đầu lâu.
Răng rắc!
Thanh âm vỡ vụn vang lên, con mắt thấy được mũi chân của mình.
Bành!
Độc Cô Phóng, gia chủ của một gia tộc, cường giả Vương Tiên cảnh đỉnh phong, bị bóp nát đầu lâu, chết không thể chết lại.
Từ khi Nhiếp Vân động thủ đến hắn chết, ngay cả một phần ngàn cái hô hấp cũng không tới, mặc dù hai vị lão tổ đứng ở cách đó không xa cũng không thể cứu viện, trơ mắt nhìn xem hắn chết.
Trong nháy mắt, hào khí của toàn bộ Cửu Tiêu Cung hạ xuống băng điểm.
- Độc Cô Phóng chết?
- Hoàng Phủ Kỳ chết?
- Thập đại lão tổ rõ ràng không kịp ra tay?
Tám vị gia chủ còn lại nhìn hai cổ thi thể nằm trên mặt đất, cả đám con mắt trợn tròn, đầu óc chuyển không đến.
Vốn là theo bọn họ, thập đại Tiên Quân lão tổ vây công một tiểu tử không phải Tiên Quân, khẳng định dễ như trở bàn tay, không có thương vong chút nào, ít nhất bọn họ là an toàn, lại nằm mộng cũng không nghĩ đến, sẽ xuất hiện loại kết quả này, đối phương lông tóc không tổn thương, mà bên mình đã chết hai người!
- Vô Địch Thần Quyền! Chết cho ta!
Độc Cô lão tổ thấy hậu nhân bị giết, tức giận đến chòm râu bốc cháy lên, hai mắt bắn ra sát cơ lăng lệ ác liệt, một quyền ầm ầm mà ra.
Tuyệt chiêu của Độc Cô gia tộc, Vô Địch Thần Quyền!
Không gian trong đại điện bị mười vị lão tổ liên hợp củng cố, sẽ không đơn giản nghiền nát, dù như thế, một quyền này hiện ra, khí lưu vẫn xuất hiện trạng thái Hỗn Độn, khí kình ở dưới lực lượng cường đại áp bách, phát ra nổ vang kịch liệt, chói tai khó nghe, để cho linh hồn người thất thủ.
Vô Địch Thần Quyền không chỉ có thương hại đối với thân thể, đối với linh hồn cũng có lực trùng kích rất lớn!
- Loại quyền pháp này cũng muốn giết ta? Nằm mơ! Nhất Kiếm Phá Trần!
Đã có kinh nghiệm đối chiến cường giả Tiên Quân trước kia, Bắc Đẩu kiếm của Nhiếp Vân xoay chuyển, một kiếm đánh úp lại, như linh dương móc giác.
Thực lực của Độc Cô lão tổ không kém Tây Di Phật tổ bao nhiêu, Tây Di Phật tổ cũng không phải đối thủ, lúc này thực lực của Nhiếp Vân lại tăng, đối phương làm sao có thể chiến thắng, kiếm quang phảng phất như tồn tại mọi nơi, lại giống như không tồn tại, vắt ngang ở trong hư vô phiêu miểu, mặc dù cường giả Tiên Quân gặp gỡ cũng sẽ cảm giác được da đầu run lên.
PHỐC!
Kêu thảm một tiếng, nắm đấm của Độc Cô lão tổ bị một kiếm gọt xuống dưới, cuồng phun máu tươi.
- Ngươi...
- Độc Cô lão tổ bị một kiếm đánh bại?
Đồng tử của Độc Cô lão tổ co rụt lại, những người khác cũng sững sờ.
Tình huống trước mắt phá vỡ nhận thức của bọn hắn.
Con sâu cái kiến không phải Tiên Quân, một kiếm chặt đứt cánh tay của cường giả Tiên Quân, trước kia nghe được tuyệt đối cho là chuyện cười, tận mắt thấy, bọn hắn lại làm sao cũng cười không nổi.
- Là chuôi kiếm này!
- Bắc Đẩu kiếm!
- Bắc Đẩu kiếm của Bắc Đẩu Tinh Quân rõ ràng bị hắn triệt để luyện hóa khống chế!
- Ta còn tưởng rằng Bắc Đẩu Tinh Quân sẽ mang theo Bắc Đẩu kiếm chiến đấu với Tu La Vương, không nghĩ tới hắn rõ ràng giữ lại...
Nghi hoặc chỉ dừng lại trong nháy mắt, mọi người nhao nhao nhận ra trường kiếm trong tay Nhiếp Vân.
Bắc Đẩu kiếm!
Vô thượng bảo vật để Bắc Đẩu Tinh Quân hoành hành Chư Thiên!
- Nếu như cho ta thứ này, thực lực của ta tuyệt đối sẽ bạo tăng một mảng lớn!
- Đã có chuôi kiếm này, cho dù gặp gỡ U Minh Hoàng Vương ta cũng không sợ!
- Đây là của ta...
Trong mắt thập đại lão tổ đều lộ ra lửa nóng nồng đậm.
Bắc Đẩu kiếm, chẳng những là Tạo Hóa Tiên khí, hơn nữa còn là Tạo Hóa Tiên khí đỉnh phong, loại thứ tốt này là từng Tiên Quân thiết tha ước mơ, làm sao không khiến người đỏ mắt!
- Muốn Bắc Đẩu kiếm, liền xem các ngươi có thực lực này hay không! Đạm Đài Sang Vũ, ta nói rồi, nể tình Nguyệt Nhi, sẽ tha cho ngươi một mạng, bất quá vẫn sẽ cho ngươi trả giá cao!
Thấy mọi người bị uy lực của Bắc Đẩu kiếm chấn nhiếp, không có ai ra tay, Nhiếp Vân lần nữa nhìn về phía Đạm Đài Sang Vũ, cất cao giọng nói.
Muốn nói hắn muốn giết ai nhất, tự nhiên là Đạm Đài Sang Vũ!
Thân là phụ thân của Đạm Đài Lăng Nguyệt, lại không vì con gái cân nhắc, một lòng muốn nàng hóa thân Thiên Đạo, loại súc sinh lãnh huyết này, giết một ngàn lần cũng không đủ!
Nếu không phải sợ Nguyệt Nhi khổ sở, hắn đã giết tù lâu!
- Ngươi gọi Nhiếp Vân đúng không, thật càn rỡ!
Ngay thời điểm Nhiếp Vân muốn ra tay với Đạm Đài Sang Vũ, đột nhiên thời không chung quanh bị giam cầm, một bóng người đi tới.
Đạm Đài lão tổ Đạm Đài Mạc Vân một mực không có ra tay, lúc này động.
- Tuy ngươi sử dụng Bắc Đẩu kiếm có thể tạm thời bộc phát ra thực lực của Tiên Quân, nhưng muốn ở trong tay chúng ta sống sót, không có cửa đâu! Hiện tại ta cho ngươi hai lựa chọn!