Vô Tận Đan Điền

Chương 1690: Trở lại Phàm giới (1)



Cũng bởi vì Nhiếp Vân từng xuất hiện qua, ngôi tửu lâu này lập tức trở thành chỗ náo nhiệt nhất của toàn bộ Cửu Dương thành, thậm chí trở thành nơi du lịch trân quý nhất. Điểm ấy ngay cả Nhiếp Vân cũng không tưởng được.

Tân Quận thành Khu Tu tháp.

Sáu bảy người ngồi ở trong đại sảnh, từng người nhìn tin tức trong mắt, con mắt tất cả đều trợn tròn, hô hấp dồn dập, tựa hồ khó có thể tưởng tượng nội dung chứng kiến.

- Sư phụ, ngươi nói... Nhiếp Vân này có phải là người trước kia hay không...

Đột nhiên, một thanh niên nuốt nước miếng, hỏi lão giả ở giữa nhất.

- Nhất định là hắn, từ khi tiếp xúc với hắn ta đã biết, thiếu niên này không đơn giản, chỉ là... Nằm mơ cũng không nghĩ tới, trong khoảng thời gian ngắn, liền có được thành tựu đáng sợ như thế, để cho người khó có thể tin...

Lão giả thở dài một tiếng nói.

- Hắn ly khai chúng ta mới bao lâu, thì có loại thành tựu này... Từ lần đầu tiên chứng kiến hắn, ta biết về sau hắn sẽ rất lợi hại, chỉ là... nằm mộng cũng không nghĩ đến sẽ đạt tới loại tình trạng này...

Trong đám người, một nữ hài lắc đầu, tựa hồ cũng có chút mê hoặc.

Đúng là bọn người Tiếu Đằng đạo nhân, Hứa Hinh Thiến.

- Các ngươi sớm biết hắn sẽ lợi hại như vậy, lại không nói cho ta, làm hại ta ở trước mặt hắn mất mặt...

Hai người đối thoại, để cho một thanh niên ôm đầu, đúng là Nhị sư huynh của Hứa Hinh Thiến… Lưu Nguyên!

Lúc trước lần thứ nhất nhìn thấy Nhiếp Vân, hắn châm chọc khiêu khích, nằm mộng cũng không nghĩ đến, người phía trước rõ ràng nhanh như vậy thì đến được độ cao làm hắn ngưỡng vọng, không thể vượt qua.

- Có ít người trời sinh là cường giả, Nhiếp Vân này chính là như thế, lúc trước ta cùng hắn đi di tích của Hắc Long Thánh Tôn, đã biết rõ hắn không phải phàm nhân, một ngày nào đó sẽ hóa rồng bay lên, quả nhiên…

Một lão giả trong đám người nói.

Đúng là Chí Liễu lúc trước cùng Tiếu Đằng đạo nhân chung một chỗ.

Từ Hắc Long di tích trở về, Chí Liễu biết rõ phân bộ Khu Tu tháp ở Quỷ Hải Thành đã diệt tuyệt, hắn cũng không tiếp nhận tổng bộ an bài, mà đi theo Tiếu Đằng đến nơi này.

Tuy Tân Quận thành Khu Tu phân bộ kém Quỷ Hải Thành Khu Tu phân bộ, nhưng mỗi người hòa thuận, lại làm cho hắn cực kỳ cao hứng.

- Sớm biết hắn có thành tựu như vậy, nhất định hảo hảo cùng hắn ở chung, đây chính là cường giả Tiên Quân, ta cả đời cũng chưa thấy qua cường giả lợi hại như vậy...

Trong đám người một thanh niên vò đầu nói, là Đại sư huynh Từ Thao của Hứa Hinh Thiến.

- Muốn cùng ta hảo hảo ở chung, hiện tại cũng không muộn, ta không phải đã tới rồi sao?

Trong phòng đột nhiên hô... thoáng một phát, nhiều ra hai bóng người, Nhiếp Vân cười đi tới, vẻ mặt chân thành.

- Ta muốn mời các ngươi tham gia hôn lễ của ta cùng Nguyệt Nhi, chư vị có thuận tiện hay không?



Phủ đệ Liên Nguyệt các rộng lớn.

Ánh trăng mới lên, lạnh lùng chiếu trong sân, như trải lên mặt đất một tầng ngân sương.

- Nhiếp Vân, ta biết rõ ý của ngươi, là không muốn để ta cô đơn, cám ơn!

Trên tán cây, hai bóng người dựa sát vào nhau nhìn bầu trời đầy sao, nữ hài nhẹ nhàng nói.

- Chúng ta sắp kết hôn, còn nói những cái này làm gì! Ngươi có thể vì ta buông tha cho gia tộc, đã để cho ta cảm thấy rất áy náy rồi! Nhẹ nhàng ôm nữ hài vào trong ngực, ngửi ngửi mùi thơm nhàn nhạt trên thân thể đối phương, Nhiếp Vân cười nói.

- Nhận thức ngươi thật sự rất hạnh phúc!

Đạm Đài Lăng Nguyệt tựa ở trong ngực thiếu niên, cảm nhận được độ ấm thân thể, hạnh phúc nồng đậm tự nhiên sinh ra.

- Ta cũng như vậy!

Là người của hai thế giới, có thể lấy nữ nhân này làm vợ là tâm nguyện lớn nhất của Nhiếp Vân, không nghĩ tới kiếp này, rốt cục thực hiện.

- Nhiếp Vân, người nhà của ta không thể chúc phúc cho ta, chúng ta đi tiếp thân nhân của ngươi đến a!

Đột nhiên, Đạm Đài Lăng Nguyệt nói.

- Tiếp người nhà của ta? Chúng ta có thể đi Phàm giới sao?

Trái tim của Nhiếp Vân không tự chủ được nhảy lên, sắc mặt đỏ bừng.

Vách ngăn giữa Linh giới và Phàm giới, hắn đi qua một lần, đã thấm sâu trong người, thấu hiểu rất rõ, cho dù thực lực bây giờ, muốn xuyên qua cũng cực kỳ khó khăn.

- Lần trước ta tiến vào Phàm giới là gia gia của ta thi triển đại thủ pháp, mượn nhờ thân phận Thiên Đạo sư của ta đi qua, hiện tại lối đi kia đã đóng, muốn đi qua rất khó, bất quá, chúng ta có thể tìm thông đạo khác tiến vào Phàm giới!

Đạm Đài Lăng Nguyệt cười nói.

- Thông đạo khác... Ngươi nói là… chỗ của Ngũ Trảo Long Hoàng?

Nhiếp Vân sững sờ, con mắt lập tức sáng ngời.

- Đúng vậy, đó là thông đạo Ngũ Trảo Kim Long cùng Tu La Vương chiến đấu xỏ xuyên qua, nhất định có thể thuận lợi tiến vào Phàm giới!

Đạm Đài Lăng Nguyệt nở nụ cười.

Ở cùng với Nguyệt Nhi, Nhiếp Vân cực kỳ buông lỏng, sớm đã nói qua sự tình của Tiểu Long một lần, người phía trước cũng biết sự tình Tiểu Long cùng Tu La Vương chiến đấu, cẩn thận suy tính liền hiểu được.

- Cái lối đi kia nếu như ta không nhận lầm mà nói, hẳn ở chỗ Kim Thân Ma tộc tế tự, chúng ta đi thôi!

Nhiếp Vân đứng dậy.

Không gian Cửu Long kéo liễn đến cùng ở nơi nào, ban đầu ở Phàm giới không cách nào sưu tầm, nhưng ở Linh giới, hắn là tận mắt thấy qua, ngay ở chỗ Kim Thân Ma tộc!

Lúc ấy còn không dám xác định, về sau thông qua Thanh Long Hoàng thi triển Cửu Long liễn xa, xem như triệt để minh bạch!

Cái kia chính là thông đạo thông hướng Phàm giới!

- Đi! Ta cũng muốn đi thăm Phàm giới, lúc trước gia gia để cho ta lịch lãm rèn luyện tình kiếp, không nghĩ tới thật đúng là gặp được ngươi!

Đạm Đài Lăng Nguyệt cười nói.

- Gia gia của ngươi? Đạm Đài Mạc Vân?

Nhiếp Vân hai lần nghe được Lăng Nguyệt nhắc tới gia gia, nghi ngờ hỏi.

- Không phải, Đạm Đài Mạc Vân là thúc gia gia của ta, không phải gia gia, gia gia của ta gọi Đạm Đài Tu Du, có được thiên phú Thiên Cơ sư xếp hạng thứ bảy!

Đạm Đài Lăng Nguyệt vừa cười vừa nói.

- Thiên Cơ sư? Đạm Đài Tu Du?

Thiên Cơ sư xếp hạng thứ bảy, hắn nghe nói qua, nghe nói có thể đẩy diễn sự tình Chư Thiên, đoán trước tương lai, là một loại thiên phú cực kỳ cường đại.

- Hắn để ngươi đi Phàm giới lịch lãm rèn luyện tình kiếp, xem ra hẳn là đã sớm biết cái gì, bằng không thì, không có khả năng bắn tên không đích!

Minh bạch loại thiên phú này đáng sợ, trong đầu Nhiếp Vân toát ra một ý nghĩ, thuận miệng nói.

- Đúng vậy, ta cũng một mực cho rằng như vậy, cho nên tình cảm của ta đối với ngươi, một mực không thay đổi qua! Ít nhất gia gia cũng chưa từng đi ra phản đối!

Đạm Đài Lăng Nguyệt cười nói.