Vô Tận Đan Điền

Chương 1761: Kỷ nguyên giới



Lại nói hắn và đối phương không liên quan tới nhau, lưu công pháp cho hắn làm gì? Cháu gái cũng bị mình cười làm thê tử, việc này...

Nhiếp Vân có phần ngơ ngác.

- Đi theo ta, ta còn có chút chuyện cần nói với ngươi.

Tu Du Tẩu Đạm Thai Tu Du cười cười, hắn lập tức bay thẳng về phía trước.

Nhiếp Vân nhìn Đạm Thai Lăng Nguyệt và phát hiện nàng cũng không biết ra sao, trái lại hai người Nhan Chi, Thích Già Phật tổ mắt nhìn mũi, mũi hướng tâm, mặc dù không nói một lời nhưng có vẻ như biết tất cả.

- Vừa rồi các ngươi cố ý trợ giúp ta tăng tu vi và luyện hóa Thích Già Liên Tọa?

Suy nghĩ một lúc, Nhiếp Vân nháy mắt vài cái và có phần khó tin.

Hai người này và U Minh Hoàng Vương tới đây là có mục đích, đầu tiên cố ý tách tiểu Long, Đạm Thai Lăng Nguyệt ra, lưu lại chính mình thân lâm hiểm cảnh bộc phát ra thực lực vượt qua dĩ vãng, hiện tại xem ra chỉ là cố ý làm ra.

- A di đà phật, Nhiếp Vân thí chủ thân kiêm đại nhậm cứu vớt thiên địa lục đạo, chúng ta tự nhiên sẽ toàn lực trợ giúp.

Thích Già Phật tổ thản nhiên nói.

- Nói... Nói như vậy, lần trước ta ở Phật giới trộm đi Tĩnh Tâm Châu, Thích Già Liên Tọa là ngươi biết rõ nhưng cố ý thả ta đi?

Sau khi nghĩ thông suốt điểm này thì Nhiếp Vân hỏi.

- Ha ha, thí chủ lấy được là của mình, cần gì phải nói cố ý thả chạy?

Thích Già Phật tổ chắp tay trước ngực cười nói.

- Ách...

Đối với thiên cơ, Nhiếp Vân không hiểu nhiều nhưng nhìn bộ dạng của đối phương thật sự cố ý thả hắn bỏ chạy, biết rõ tiếp tục hỏi nữa hai người sẽ không nói, lúc này nhìn sang Lăng Nguyệt cách đó không xa, hắn suy nghĩ một lúc và bay theo Tu Du Tẩu.

Hắn biết rõ Tu Du Tẩu hứa hẹn nhất định sẽ cho mình câu trả lời thỏa mãn.

Tại khu vực trung tâm chu thiên giới có gian phòng tranh, hình dạng giống như gian nhà bình thường của đạo nhân ở phàm giới, mộc mạc mang theo đại pháp lực và uy nghiêm khó nói thành lời.

- Vào đi!

Tu Du Tẩu ngồi trên bồ đoàn nhìn mấy người bay tới, trong mắt mang theo vui vẻ.

- Gia gia...

Đạm Thai Lăng Nguyệt thở nhẹ một tiếng, nàng bay qua ngồi bên cạnh hắn, Nhiếp Vân theo sát phía sau, ngồi đối diện.

Hai người Thích Già Phật tổ, Nhan Chi cũng tới.

Ngồi trên bồ đoàn, Nhiếp Vân nhìn gian phòng không có đỉnh, ngẩng đầu có thể nhìn thấy ngôi sao đầy trời, tuy những ngôi sao này không phải thật nhưng nghiêm khắc bắt chước bố cục ngôi sao của Linh giới, có mọc ở hướng đông lặn ở hướng tây, cảnh tượng đồ sộ.

- Tu Du Tẩu, chúng ta tương giao nhiều năm, đây là lần đầu tiên ngươi mời ta vào nhà tranh của mình, xem ra nhờ dính hào quang của Nhiếp Vân thí chủ.

Thích Già Phật tổ cười nói.

- Lão gia hỏa này làm người keo kiệt, sợ chúng ta phá hư phong thủy của hắn, phá địa phương này có mời ta cũng không tới, ta không muốn tới nơi này.

Nhan Chi khẽ nói.

Nàng miệng nói không muốn đến nhưng ánh mắt xoay tròn không ngừng nhìn chung quanh, dường như tìm kiếm bảo bối gì đó.

Thấy hai người nói trịnh trọng như vậy, Nhiếp Vân cũng có chút nghi hoặc, hắn nhìn nhà tranh một hồi, đột nhiên chấn động toàn thân.

- Ngươi cũng nhìn ra... Không sai, chu thiên giới này kỳ thật là một kiện tạo hóa tiên khí, lúc trước ta ủy thác Bắc Đấu Tinh Quân hỗ trợ luyện chế, lại hấp thu năng lượng hỗn độn duy trì vận chuyển, nó có kết cấu như Linh giới nhưng nhỏ hơn hàng tỉ lần.

Tu Du Tẩu cười nói.

- Ân!

Nhiếp Vân gật đầu.

Cẩn thận quan sát đúng là hắn nhìn ra nơi này khác biệt, cả chu thiên giới giống như chỉnh thể nghiêm chỉnh, tất cả đầu mối then chốt đều nằm ở túp lều tranh này, khó trách phòng không lớn nhưng mang theo uy nghiêm như thế.

Hơn nữa tạo hóa tiên khí này nằm trong hỗn độn, không ngừng hấp thu hỗn độn chi khí trong hỗn độn, dường như cấp bậc chậm rãi tăng lên, có tư thế siêu việt Bắc đấu kiếm và Bắc Đẩu tinh cung.

- Tiền bối, ngươi mới vừa nói người mở thiên phú đệ nhất là có ý gì?

Nhìn một hồi cảm thấy kỳ lạ, Nhiếp Vân ngẩng đầu nhìn sang lão giả trước mặt và hỏi.

- Nhiếp Vân, ngươi phải gọi gia gia!

Đạm Thai Lăng Nguyệt ở bên cạnh đỏ mặt lên tiếng.

- Ách... Gia gia!

Nhiếp Vân vội vàng gật đầu.

Hai người đã kết hôn, nếu Tu Du Tẩu là gia gia của nàng thì hắn không thể gọi tiền bối, phải gọi là gia gia.

- Ân!

Tu Du Tẩu cười cười, nói:

- Chỉ sợ chuyện này không chỉ ngươi muốn biết, chỉ sợ hai người bọn họ cũng nghi hoặc, đến bây giờ thiên cơ đã mở, thời cơ chín muồi cho nên ta không tiếp tục giấu diếm.

- Chúng ta rửa tai lắng nghe!

Thích Già Phật tổ chắp tay trước ngực.

Xem bộ dáng của hắn, Nhiếp Vân giờ mới hiểu được ra bọn họ cũng không rõ ràng, chỉ sợ cũng chỉ có Đạm Thai Tu Du biết rõ.

- Trong thiên địa có một vạn đại đạo, chắc hẳn chư vị cũng biết, không cần ta nhiều lời!

- Một vạn đại đạo đối ứng một vạn loại thiên phú đặc thù, rất nhiều thiên phú và đại đạo hợp nhau cho nên gia tăng sức mạnh, cấu thành cái gọi là Thiên Đạo và thiên cơ.

Tu Du Tẩu chậm rãi lên tiếng, lời nói của hắn như truyền qua viễn cổ tới hiện tại.

- Trong một vạn thiên phú có rất nhiều tương tự nhau, tỷ như thiên phú thâu thiên sư thật ra là thiên phú thần thâu tấn cấp hình thành, thiên phú mị âm sư tấn cấp đến cuối cùng cũng có thể hình thành thiên phú tiên âm sư, còn có thiên phú trị liệu sư và thiên phú mộc sinh sư... Những thiên phú này có giao nhau và trùng hợp với nhau, các ngươi không cảm thấy kỳ quái sao?

- Là có chút kỳ quái...

Nghe hắn nói thế Nhiếp Vân nghi hoặc.

Hắn nghĩ tới thiên phú thần thâu tấn cấp thiên phú thâu thiên vẫn cảm thấy kỳ quái, chẳng lẽ trong đó có gì đó hay sao?

- Kỳ thật trong thiên địa cũng không phải có một vạn đại đạo, mà chỉ có ba ngàn mà thôi.

- Trong ba ngàn loại có khác nhau, chỉ vào thời kỳ viễn cổ, Tu La Vương làm loạn cho nên quấy rối ba ngàn đại đạo, rất nhiều chủng tộc bên nào cũng cho rằng mình

phải, lĩnh ngộ ra các thứ khác nhau, cuối cùng hội tụ hình thành một vạn đại đạo chứ không phải ba ngàn như vốn có.

Tu Du Tẩu nói.

Hắn nói những lời này Nhan Chi và Thích Già Phật tổ cũng không phản đối, cũng không có ngạc nhiên, xem ra bọn họ cũng sớm biết.

Hai vị này đều là lão quái vật thời kỳ thượng cổ sống tới bây giờ, bọn họ không xa lạ gì với bí văn như thế, chỉ có Nhiếp Vân Đạm Thai Lăng Nguyệt nhìn nhau, trong ánh mắt bọn họ mang theo ngạc nhiên.

- Tu La Vương có thể quấy rối ba ngàn đại đạo? Đây là chuyện gì?

Nhiếp Vân không hiểu nhiều.