Vô Tận Đan Điền

Chương 1827: Tiên Thành (2)



Tiên lực cũng đạt tới loại cảnh giới này, nói rõ rất nhiều thiên phú vận chuyển phối hợp càng thêm tinh diệu, sức chiến đấu lần nữa gia tăng không ít.

- Đáng tiếc vẫn không thể nào đánh chết Tu La Vương!

Lắc đầu cảm thán một câu.

- Tu La Vương không có dễ dàng giết chết như vậy, trước kia độn thuật ngươi có thể nhìn ra, nếu hắn quả thật muốn trốn, cho dù thực lực có mạnh hơn nữa, cũng không có biện pháp đuổi theo!

Đạm Đài Lăng Nguyệt nói.

- Ân!

Nhiếp Vân đối với những lời này cực kỳ đồng ý.

Tu La Vương nương theo thực lực tăng lên, độn thuật cũng cao minh đến cực điểm, thiệt tình muốn chạy trốn, thực lực bây giờ có thể đuổi theo hay không còn khó nói.

Thằng này chẳng những thực lực cường đại, năng lực trốn chạy để khỏi chết càng mạnh hơn nữa, khó trách có thể rong ruổi nhiều Kỷ Nguyên như vậy, hoàn toàn chính xác đáng sợ.

- Sự tình Hỗn Độn kim lệnh xem như đã xong, sớm chút trở về đi!

Nhúc nhích gân cốt, Nhiếp Vân thở ra một hơi.

Lần này tới Đạo giới, mục đích chủ yếu là tìm kiếm Hỗn Độn kim lệnh, tuy tình huống trước mắt cùng tưởng tượng có chút chênh lệch, nhưng cũng coi như kết thúc mỹ mãn.

- Ta muốn đi Đạo giới Tiên Thành nhìn xem, thân là hậu nhân của Đạo tộc, đi vào Đạo giới không thăm viếng thoáng một phát, sẽ cảm thấy có lỗi với tổ tiên!

Đạm Đài Lăng Nguyệt nói.

- Tiên Thành?

- Tiên Thành là địa phương trung tâm nhất của Đạo giới, lúc trước là chỗ Đạo giới Chi Chủ ở, giống như Yêu giới Yêu Hoàng thành, có được nội tình nồng hậu dày đặc nhất của Đạo giới! Cũng là căn nguyên của thiên phú Thiên Đạo sư, năm đó Đạo giới Chi Chủ giống như ta, là kẻ có được loại thiên phú này! Lần này tiến vào Đạo giới, ta thủy chung cảm thấy có thứ gì đang triệu hoán, để cho ta đi qua!

Ánh mắt của Đạm Đài Lăng Nguyệt lộ ra nghi hoặc, chậm rãi nói.

- Triệu hoán? Vậy qua đi xem a!

Nhiếp Vân gật đầu đồng ý.

Tu luyện bí thuật Nhất Khí Hóa Tam Thanh, hắn khắc sâu minh bạch Đạo giới Chi Chủ đáng sợ, chỉ sợ loại triệu hoán này, cũng là vị cường nhân lúc trước lưu lại, có thể mang đến dẫn dắt nào đó cho Đạm Đài Lăng Nguyệt.

- Tiên Thành ở phía đông Hư Hoa Thành, ta dẫn đường!

Đạm Đài Lăng Nguyệt đối với Đạo giới khá hiểu rõ, nhận thức đúng phương hướng, bay đi.

Lúc này không gian lưu động ở Hư Hoa Thành đã bị Nhiếp Vân cùng Tu La Vương chiến đấu phá hủy, không có sự kiện quái dị như trước kia phát sinh, một đường thẳng tắp về phía trước, bay không đến nửa buổi, liền chứng kiến ở trong bầu trời trong xanh, một thành thị cự đại lơ lửng trên không trung, rất nhiều kiến trúc xa hoa, tựa như thiên đường của nhân gian.

- Cái này là Tiên Thành, trăm triệu năm trước, thời điểm Đạo giới phồn vinh, chỉ có thông qua Thành Tiên Đài khảo hạch, mới có tư cách đến nơi đây nghe Đạo giới Chi Chủ diễn giải, tẩy rửa linh hồn, càng tiến một bước!

Ba người tới trước mặt Tiên Thành, giới thiệu nói.

Cúi đầu nhìn lại tiền phương, giống như Hư Hóa thành, kiến trúc vật phẩm hoàn hảo không tổn hao gì, bên trong lại không có nửa bóng người, lại là một tòa không thành.

Ba người rơi vào trong thành, nhìn xem kiến trúc trăm triệu năm trước, giống như nghe được ngày xưa ồn ào, cả đám cảm khái không thôi.

Thời gian là thứ có thể mài mòn tất cả.

- Đó là địa phương Đạo giới Chi Chủ truyền đạt kinh điển thụ đạo, đi qua xem a!

Đạm Đài Lăng Nguyệt lăng không bay đi, Nhiếp Vân Tiểu Long theo sát, rất nhanh chứng kiến một ngọn núi cao lớn, phái trên kim quang thiểm thước, lơ lững một cái bồ đoàn không lớn.

Cái bồ đoàn này phảng phất như có linh tính, lẳng lặng đợi ở nguyên chỗ, vẫn không nhúc nhích, như đợi chủ nhân trở về.

- Hậu nhân Thiên Đạo sư Đạm Đài Lăng Nguyệt, khấu kiến tổ tiên!

Thái độ của Đạm Đài Lăng Nguyệt thành kính, đi tới trước mặt bồ đoàn, chậm rãi quỳ lạy.

Cung kính dập đầu mấy cái, đứng dậy, đang muốn nói chuyện, đột nhiên bồ đoàn lẳng lặng lơ lửng ở trước mặt đại phóng quang minh.

- Xem ra ông trời đối với ta không tệ, còn có hậu nhân may mắn sống sót hậu thế!

Ngay sau đó một thanh âm vang lên, mang theo khí tức cổ xưa bao la mờ mịt, như từ viễn cổ mà đến, rung động tâm linh.

Bọn người Nhiếp Vân sững sờ, vội vàng quay người nhìn lại nơi phát ra thanh âm, thấy nói chuyện lại là cái bồ đoàn lơ lửng kia.

- Ta là Đạo giới Chi Chủ, tuy là Thiên Đạo sư, nhưng từ khi tu luyện đến nay, vẫn đối với Thiên Đạo lòng mang sợ hãi, cẩn trọng, làm việc cẩn thận, lại không nghĩ rằng vẫn gặp phải tai hoạ ngập đầu!

Thanh âm thở dài một tiếng.

- Các ngươi có thể đi vào, nói rõ tai hoạ ngầm của Tu La đã biến mất! Ta tế tự toàn bộ Đạo giới, ngươi còn có thể tới thăm viếng ta, chứng minh đã hiểu bất đắc dĩ của ta!

Thanh âm là thời kỳ thượng cổ lưu lại, có người thành tâm quỳ bái mới có thể kích hoạt, dựa theo cách nhìn của Đạo giới Chi Chủ, tai hoạ của Tu La Vương đã biến mất, trên thực tế chỉ là tai hoạ lần trước triệt tiêu, Nhân loại sống lâu trăm triệu năm!

Đáng tiếc, tai hoạ lần này giờ mới bắt đầu, khoảng cách biến mất, còn không biết phải bao lâu.

- Làm như vậy, cũng là biện pháp bất đắc dĩ, tình cảnh lúc ấy, thật sự quá tàn khốc, Tu La Vương đã quyết định hủy diệt Đạo giới, lúc ấy vô số sinh linh vì chiến đấu mà chết... Mặc dù ta không tế luyện toàn bộ Đạo giới, bọn hắn cũng khó thoát khỏi cái chết...

Thanh âm chậm rãi trầm thấp, nói ra từng sự tình ở thời kỳ thượng cổ.

Thời kỳ thượng cổ, Tu La Vương diệt thế, đích nhắm đầu tiên là Đạo giới!

Đạo giới là chủng tộc thần bí nhất ở giữa thiên địa, lĩnh ngộ chân ý trong Hỗn Độn Đại Đạo, từng tu luyện giả đều có năng lực Đoạt Thiên Tạo Hóa, khai thiên tích địa.

Tuy lợi hại, nhưng đối thủ cường đại hơn.

Tu La Vương tiến vào Đạo giới, vô số cường giả Tiên Quân tới đối kháng, đều bị nhẹ nhõm chém giết, về sau càng là đại loạn.

Ở dưới Tu La Vương phá hư, Thiên Địa sụp đổ, hồng thủy vô tận từ trên trời đổ xuống, vô số sinh linh chết tổn thương thảm trọng, lúc ấy Đạo giới Chi Chủ thân là Thiên Đạo sư, hóa thân Bổ Thiên, lúc này mới cứu vớt vạn dân.

Chính bởi vì như thế, phân thân mạnh nhất bị hao tổn, Nhất Khí Hóa Tam Thanh không thể khôi phục, Tu La Vương lần nữa đến, không có người chống đở được, dưới nguy cấp, Đạo giới Chi Chủ không thể không hiến tế cả Đạo giới, kỳ thật trước khi hiến tế hắn liền lưu lại một tay, đưa tinh anh chính thức của Đạo giới đến thế giới khác.

Nếu không phải nguyên nhân này, Đạm Đài gia tộc làm sao có thể sống sót!