- Tĩnh thất không tệ, bên ngoài có trận pháp đặc thù bao phủ, Tu La sát khí ảnh hưởng quá mức bé nhỏ, có thể bố trí nơi như vậy xem như không tệ.
Tu Du Tẩu nhìn quanh một vòng, hắn nhìn chung quanh cũng không phát hiện có cái gì đặc thù, tiện tay bố trí ra một phong ấn:
- Lần này tới đây khẳng định phải tốn hao không ít, ta không có Thuần Linh Đan gì, cũng chỉ có thể dựa vào ngươi thôi, ngươi mang Thuần Linh Đan đưa cho ta một ít.
- Ta?
Vừa mới cảm khái đối phương tài đại khí thô, lúc này liền đòi của mình cho nên Nhiếp Vân im lặng.
- Ngươi là tháp chủ Khu Tu Tháp, ngươi là người khống chế Thuần Linh Đan nhiều nhất thiên địa lục đạo, không hỏi ngươi thì hỏi ai.
Tu Du Tẩu lẽ thẳng khí hùng.
- Ta... Thật không có Thuần Linh Đan!
Nhiếp Vân trợn mắt.
Nói đùa gì vậy, tuy hắn là tháp chủ Khu Tu Tháp nhưng từ khi lên làm chinh chiến bốn phía, hắn cũng không đạt được chút chỗ tốt... Ngươi một lão quái vật sống trăm triệu năm đòi tiền thiếu niên mười mấy tuổi... Cũng quá không biết thẹn a.
- Không có, thiên phú của ngươi nhiều như vậy, lại có thiên phú nguyên khí sư, nắm chặt cô đọng đi, Thuần Linh Đan đối với người khác mà nói vô cùng quý giá, luyện chế mỗi viên hao phí cái giá lớn, đối với ngươi mà nói có lẽ không thành vấn đề gì.
Nhìn ra suy nghĩ trong lòng hắn, Tu Du Tẩu vội vàng giải thích.
- Ách... Đúng thế!
Nhiếp Vân xấu hổ, giờ mới hiểu ra ý của đối phương.
Nương theo dung hợp thiên phú càng ngày càng nhiều, đừng nói luyện chế Thuần Linh Đan cấp bậc chí tôn, cho dù cấp bậc hoàn mỹ với hắn mà nói không thành vấn đề gì, hơn nữa có được nguyên khí đan điền, lực lượng vô cùng vô tận, có thể nói tài phú của hắn tương đương vô cùng vô tận, nói như vậy hắn tuyệt đối là đại phú hào trong Nho giới.
Trong nội tâm nghĩ như vậy, âm thầm câu thông nguyên khí đan điền, ngón tay không ngừng điểm về phía trước, lúc này linh khí tinh thuần bắn ra khỏi ngón tay và chậm rãi hội tụ hình thành một viên Thuần Linh Đan.
Răng rắc...
Nương theo quá trình càng ngày càng thuần thục, một đống Thuần Linh Đan rơi xuống đất như mưa to, đảo mắt đã chồng chất như ngọn núi, mỗi một viên đều tròn trịa và đầy linh khí.
Không ngờ đều là cấp bậc hoàn mỹ.
- Được rồi, đã đủ, nhiều như vậy mua mười cái Thanh Sơn Các cũng đủ.
Thấy Nhiếp Vân chưa tới mười giây đã làm ra nhiều Thuần Linh Đan hoàn mỹ như thế, Tu Du Tẩu suýt nữa té ngã xuống đất.
Tuy hắn sớm có thể ngưng tụ Thuần Linh Đan nhưng không ngờ lại nhanh như thế, hơn nữa cấp bậc đều là hoàn mỹ.
Không hổ là kẻ có được thiên phú đệ nhất, mạnh tới rối tinh rối mù.
Nếu như gia hỏa này sống trong Nho giới, có lẽ cả Nho giới sẽ bị lạm phát.
- Đủ rồi, luyện chế Thuần Linh Đan vô cùng đơn giản...
Nhiếp Vân dừng tay, cười nói.
Đừng khu tu sư dù là An Kình trưởng lão loại này cấp bậc khu tu sư, mỗi luyện chế một quả hoàn mỹ Thuần Linh Đan đều cần tốn hao cực thời gian dài và một cái giá lớn, mà hắn nguyên khí đan điền không ngừng rút ra linh khí, bản thân chính là tinh khiết, hơn nữa bản thân thực lực, luyện chế linh đan và ăn cơm uống nước đơn giản, nếu như cho đừng khu tu sư biết rõ, nhất định sẽ tươi sống tức chết.
Quả thực không có biện pháp so, hắn quả thật là máy in tiền gian lận.
- Đơn giản?
Nghe nói như thế, Tu Du Tẩu cũng phải im lặng, hắn biết rõ không có biện pháp so với gia hỏa biến thái trước mặt cho nên im lặng, ngón tay chà xát sau đó lấy một la bàn ra..
Hắn tập trung tinh thần và kết thủ ấn, la bàn lơ lửng trên không trung và xoay tròn.
Một lát sau có tiếng long ngâm vang lên.
Hô!
Thu hồi la bàn, Tu Du Tẩu thở ra một hơi.
- Như thế nào?
Thấy động tác của hắn, Nhiếp Vân biết rõ hắn đang sử dụng thiên phú thiên cơ sư suy tính, lúc này hỏi thăm.
- Được rồi, ta đã suy tính ra thân phận chân thật, đến lúc đó nghe ta an bài, không cần nhiều lời, về phần đấu giá mua danh ngạch tiến vào Thiên Quân Thư Viện cũng có manh mối, hiện tại chúng ta nghĩ ngơi chờ người tới an bài đi.
Tu Du Tẩu gật gật đầu, vừa cười vừa nói.
Đông đông đông!
Tu Du Tẩu vừa suy tính xong, bên ngoài tĩnh thất có tiếng gõ cửa.
- Đại nhân, tại hạ quản sự Thanh Sơn Các!
Ngay sau đó có tiếng nói vang lên, chưa thấy người nhưng đã biết đó làm ỹ nữ, oanh oanh yến yến hết sức thoải mái.
- Mời vào!
Hai người phân thứ tự sư đồ ngồi xuống, Tu Du Tẩu vung tay lên, cửa phòng mở ra.
Một người con gái đi tới, nàng hai mươi bốn hai mươi lăm tuổi, trên người mặc bộ y phục màu vàng nhạt ôm lấy thân thể mềm mại, làn da trắng nõn, dung mạo so ra kém đám người Lạc Khuynh Thành nhưng cũng là trong trăm chọn một, nhất là hai mắt mang theo mị hoặc làm nam nhân điên cuồng.
- Tại hạ quản sự Thanh Sơn Các Yến Lưu Tô, nghe hai vị đại nhân muốn tìm tại hạ, không biết có chuyện gì không?
Yến Lưu Tô dịu dàng đi tới, cũng hiển lộ tư thái hoàn mỹ của nàng, làm nàng thất vọng là hai người trong gian phòng không nhìn nàng một cái.
Đổi lại người bình thường chỉ sợ sớm say mê, nàng cũng vì thế đạt được không ít chỗ tốt, gặp được loại tình huống này cũng ngoài ý muốn.
Nàng cũng là người nhìn thấy các mặt xã hội, sau khi ngoài ý muốn cũng hiểu hai người này không đơn giản, vội vàng thu tiểu tâm tư, thái độ cung kính.
- Thanh Sơn Các cho ngươi bao nhiêu quyền lợi?
Thấy nàng nhận rõ tình huống nhanh như vậy, Tu Du Tẩu vuốt vuốt chòm râu.
- Tuy tại hạ còn trẻ nhưng các chủ Thanh Sơn Các là thúc phụ của ta, ta có được bảy phần quyền quyết định.
Ánh mắt Yến Lưu Tô ngưng trọng, biết rõ đối phương hỏi như vậy nhất định có chuyện muốn nói nên thành thật trả lời.
Với quy mô như Thanh Sơn Các, có được bảy phần quyền quyết định đã nói rõ rất nhiều vấn đề.
- Rất tốt, hai sư đồ chúng ta tới từ Thanh Việt Phong Lưu gia, ta là Lưu Nghị, hắn là Lưu Huyền, lần này muốn tiến vào Thiên Quân Thư Viện, tìm cơ hội gặp được Khâu thánh đại nhân, không biết các ngươi có thể an bài một chút hay không.
Tu Du Tẩu thản nhiên nói.
- Thanh Việt Phong Lưu gia?
Yến Lưu Tô sững sờ, ngay sau đó kinh ngạc.
- Ngươi nói là....
- Không sai, chính là Thanh Việt Phong Lưu gia vừa bị Tu La diệt tộc!
- Chỉ có hai chúng ta trốn ra, ta muốn gặp Khâu thánh đại nhân, hỏi một chút tại sao hắn hợp tác Tu La để hủy cơ nghiệp trăm triệu năm của Nho giới.