Tất cả đều vui vẻ, lúc này Nhiếp Vân mới nhớ tới Nam Thiên Y Thánh mới vừa rồi bị hắn tát bay, bây giờ còn cắm trên mặt đất, không khỏi chỉ chỉ.
- Qua một hồi ta sẽ phái người ném hắn ra, ngươi yên tâm đi!
Còn tưởng rằng Nhiếp Vân sinh khí, Sư Thừa Tướng vội vàng nói.
- Ách...
Nhiếp Vân cười khổ.
Xem ra Thừa Tướng này cũng là người khó gây, làm việc quả quyết, thủ đoạn tàn nhẫn, bằng không thì cho dù Nam Thiên Y Thánh bó tay không chữa được bệnh, cũng không trở thành như vậy.
Bất quá, cẩn thận ngẫm lại cũng đúng, nếu như không phải loại tính cách này, làm sao có thể trở thành Thừa Tướng của một quốc gia, dưới một người trên vạn người.
Đối với Sư Thừa Tướng đến cùng xử lý Nam Thiên Y Thánh như thế nào, Nhiếp Vân cũng không quan tâm, mà đi theo sau lưng quản gia, tới chỗ ở Thừa Tướng an bài.
Đây là phòng khách tôn quý nhất của phủ Thừa Tướng, trong viện có hồ nhân tạo phương viên mấy trượng, trong đó rõ ràng đều là linh khí hội tụ thành chất lỏng.
- Thủ bút thật lớn!
Chỉ nhìn hồ này, Nhiếp Vân đã biết rõ giá trị to lớn, để cho người tắc luỡi.
- Ca ca, ngươi có phát hiện hay không, kỳ thật mẫu thân của Thừa Tướng cũng là cao thủ!
Đi vào phòng, Nhiếp Đồng lặng lẽ đi tới.
- Ân, mẫu thân hắn chỉ sợ thực lực còn cao hơn cả hắn, là cường giả Tru Thiên cảnh trung kỳ!
Nhiếp Vân gật đầu.
Vừa rồi thời điểm chữa bệnh cho lão phu nhân, hắn liền phát hiện rồi, thực lực của Lão phu nhân này còn mạnh hơn hắn!
Mặc dù Nhiếp Đồng không có nhiều thiên phú như Nhiếp Vân, thực lực cũng chỉ có Xích Thiên cảnh đỉnh phong, nhưng thân thể của hắn dù sao cũng là Tu La Vương, đã từng là tồn tại Hỗn Độn Phong Vương, tiềm lực vô cùng, mặc dù đối phương che dấu tốt, nhưng không có giấu diếm được hắn.
- Vị Lão phu nhân này cũng không phải nhiễm bệnh, mà là bị người hại...
Nhớ tới ba hồn bảy vía của đối phương thiếu đi một hồn, Nhiếp Vân suy đoán, lập tức cười cười:
- Bất quá, không quản bọn hắn như thế nào, vẫn là hảo hảo tu luyện, tranh thủ sớm ngày đột phá a!
Những chuyện này không có quan hệ gì tới hắn, mục đích bọn hắn tới đây là vì đạt được thân phận quý tộc Nhị phẩm, hiện tại đã được, sự tình khác không có quan hệ gì tới bọn họ.
Tiểu viện yên tĩnh, Sư Thừa Tướng, Sư Viện Viện cùng với Lão phu nhân đồng thời ngồi ở trong một gian phòng.
Lúc này ánh mắt của Lão phu nhân sáng ngời, khí tức toàn thân có cảm giác giương cung mà không bắn, tuy từ bên ngoài nhìn vào không khác người bình thường, nhưng tuyệt đối không người dám coi nàng là một lão nhân bình thường.
Không nói cái khác, chỉ là uy thế nhàn nhạt kia, liền để cho cường giả Xích Thiên cảnh thở không nổi.
- Mẹ, đến cùng xảy ra chuyện gì? Vì sao tam hồn của ngài lại tiều tụy? Loại bệnh này, ở trên người một Kim Tiên, Huyền Tiên thì thôi, nhưng xuất hiện ở trên người ngài...
Sư Thừa Tướng tràn đầy nghi hoặc, hắn đối với mẫu thân tại sao lại nhiễm bệnh, là hết sức kỳ quái.
Cường giả Tru Thiên cảnh, linh hồn vô cùng cường đại, ly khai thân hình cũng có thể sống, tam hồn tiều tụy, nếu như đổi lại trước kia, nghĩ cũng không dám nghĩ.
- Là Hữu Tướng cùng người Kim Diệp thương đoàn!
Con mắt của Lão phu nhân nheo lại, khẽ vuốt tay ghế, xương tay tiết trắng bệch.
Thừa Tướng của Huyền Quân Đế Quốc chia làm hai, trong đó Tả Tướng phụ trợ hoàng đế quản lý triều chính, hiệp đồng đủ loại quan lại, vị trí cao hơn Hữu Tướng nửa cấp, Sư Thừa Tướng là Tả Tướng, dưới một người, trên vạn người!
- Tuy Kim Diệp thương đoàn lợi hại, nhưng bọn hắn chỉ là thương nhân, dám ra tay với mẫu thân, chẳng lẽ muốn chọc tay vào Huyền Quân Đế Quốc chúng ta?
Sắc mặt của Sư Thừa Tướng trầm xuống.
Hắn và Hữu Tướng có mâu thuẫn, đối phương đối phó hắn rất bình thường, nhưng vì sao Kim Diệp thương đoàn lại nhúng tay vào?
Kim Diệp thương đoàn là đệ nhất thương đoàn của Đại Hiên Hỗn Độn giới, nghe nói có thể tiến hành thông thương với Tà Nguyệt Chí Tôn Vực, hàng năm có thể lấy ra vô số trân bảo mà Đại Hiên Hỗn Độn giới không có, được rất nhiều đế quốc coi trọng.
Chính bởi vì những bảo vật này, địa vị của thương đoàn cao cả. Mặc dù 16 quốc cũng không dám đơn giản đắc tội, nhưng bọn hắn cũng biết chức trách của mình, không dám bao biện làm thay, không nhúng tay vào sự tình 16 quốc, lần này vì sao lại liên thủ với Hữu Tướng, làm ra sự tình vi phạm quy củ?
- Bọn hắn liên thủ, cũng không phải bởi vì Huyền Quân Đế Quốc, mà là một kiện bảo vật!
Lão phu nhân đánh gãy hắn phỏng đoán, chậm rãi nói:
- Mấy năm trước thời điểm ta du lịch Hỗn Độn, phát hiện một địa phương quái dị. Lúc ấy vừa mới đột phá, mười phần tự tin, liền tùy tiện vọt vào!
- Ai ngờ chỗ kia vô cùng quỷ dị, vừa mới tiến vào liền bị công kích, thực lực của ta mạnh nên không sợ hãi, cùng đối phương đại chiến, cứng rắn nhảy vào trong đó, không ngờ để cho ta phát hiện đồ vật kia! Chỉ tiếc, thực lực của ta không cách nào tới gần! Thời điểm bị vây khốn mệt mỏi, người trước kia tới lần nữa, cùng ta tranh đấu, lần này hắn còn tìm giúp đỡ, kết quả ta không phải đối thủ, bị đánh tổn thương, lúc này mới tam hồn tiều tụy, lâm vào hôn mê!
Lão phu nhân nói ra nguyên do mình bị bệnh.
- Chiến đấu với ngài là Hữu Tướng và người Kim Diệp thương đoàn?
Dừng lại một chút, Sư Thừa Tướng nghi ngờ hỏi.
- Không sai, trước kia ta cũng không nhận ra, nhưng thời điểm bị đánh tổn thương, linh hồn héo rút, đối phương không hề cố kỵ, nói ra thân phận mới hiểu được!
Lão phu nhân gật đầu xác nhận.
- Mẹ, đến cùng là bảo bối gì, lại để ngươi bốc lên phong hiểm lớn như thế?
Sư Thừa Tướng kỳ quái.
Hắn thân là Tả Tướng, bảo bối gì không chiếm được? Đến cùng bảo vật gì có thể làm cho mẹ hắn làm như vậy, không tiếc bị thương?
- Kiện bảo bối kia đừng nói ngươi không chiếm được, cho dù hoàng đế của 16 quốc, muốn có được cũng khó khăn... Bởi vì nó là một viên Hỗn Độn Vương Thạch!
Nói ra Hỗn Độn Vương Thạch, con mắt của Lão phu nhân tỏa ánh sáng.
- Hỗn Độn Vương Thạch?
Sư Thừa Tướng cùng Sư Viện Viện đồng thời hoảng sợ.
Trong Hỗn Độn, các loại bảo vật vô cùng vô tận, nhưng cường đại nhất chính là Vương Thạch, loại bảo vật cấp bậc này, giống như Hỗn Độn Phong Vương, chỉ có ở chỗ sâu trong Hỗn Độn mới có thể tìm kiếm, trong Đại Thế Giới không cách nào tạo ra.
Nghe được lão phu nhân nói, rõ ràng phát hiện một viên Vương Thạch, trong mắt hai người làm sao không kinh ngạc.
Một viên Vương Thạch, giá trị to lớn, đừng nói hắn là Tả Tướng, cho dù đưa cho hoàng đế, bảo hắn trực tiếp xuống đài, cũng khẳng định không có câu oán hận.