Vô Tận Đan Điền

Chương 1960: Bảo vật (Hạ)



- Đi!

Thân thể khẽ động, Cổ Long Chu xuất hiện lần nữa, đứng ở trên bong thuyền.

Oanh… một tiếng, phá vỡ hải dương, dựa theo phương hướng đặc thù nhanh chóng xông về trước đi.

Tà Nguyệt Chí Tôn Vực cách nơi này cực kỳ xa, nếu như dựa theo tốc độ phi hành của hắn trước kia, không có vài chục năm là khó có thể đến, hiện tại thừa dịp lực lượng của Chúa Tể ấn phù không có triệt để biến mất, trực tiếp mở thông đạo đi qua, hoàn toàn có thể tiết kiệm vài chục năm này.

Hô!

Mấy chục cái hô hấp sau, không biết phi hành bao xa, một thế giới cự đại chậm rãi xuất hiện ở trước mặt.

Còn không có tiến vào trong đó, liền cảm thấy một cổ áp lực khổng lồ đánh úp lại, mặc dù sử dụng Chúa Tể ấn phù, cũng cảm thấy tim đập nhanh.

- Chủ nhân, đây là lực uy hiếp của Thiên Đạo Tà Nguyệt Chí Tôn Vực, ngươi vẫn là chờ lực lượng của Chúa Tể ấn phù hoàn toàn tán dật lại vào, bằng không thì nhất định sẽ bị Thiên Đạo phát hiện, nếu như bị coi là người xâm nhập, vậy thì phiền toái!

Tinh thần khẽ động, Tiểu Linh đột ngột xuất hiện ở trên Cổ Long Chu, thanh âm vang lên.

Tiểu Linh là Thiên Huyền lão nhân luyện chế, đối với Tà Nguyệt Chí Tôn Vực biết cực kỳ rõ ràng, để cho hắn đi ra giới thiệu kinh nghiệm, có thể miễn trừ không ít phiền toái.

- Ân! Vừa vặn ta thừa dịp này nghiên cứu Thiên Huyền điện thoáng một phát, nhìn xem Thiên Huyền lão nhân đến cùng để lại cái gì!

Thực lực của hắn bây giờ, năng lực khống chế Chúa Tể ấn phù cực yếu, không cách nào khống chế lực lượng không ngừng tán dật, tùy tiện nhảy vào Tà Nguyệt Chí Tôn Vực, nhất định sẽ khiến người khác kiêng kị, dẫn xuất không ít phiền toái, như vậy còn không bằng trước đợi ở bên ngoài, chờ lực lượng triệt để tiêu tán lại đi vào.

Trước kia bởi vì sốt ruột tìm kiếm Chí Tôn vực, không nhìn kỹ Thiên Huyền điện đến cùng lưu lại cái gì, vừa vặn thừa dịp này nhìn xem.

Thân thể nhoáng một cái, cổ thuyền biến mất, Thiên Huyền điện biến thành một hạt bụi không có ý nghĩa trong Hỗn Độn, hắn xuất hiện ở trong đại điện nguy nga.

- Chủ nhân, đây là Tàng Binh khố của Thiên Huyền điện! Bên trong chứa binh khí, tuy lão chủ nhân không dùng đến, nhưng là hắn nhiều năm sưu tập đoạt được, đủ để khiếp sợ Chư Thiên!

Biết rõ ý nghĩ của hắn, Tiểu Linh ở phía trước dẫn đường, thời gian qua một lát, đi vào một đại điện rộng rãi.

Cái cung điện này đơn thuần diện tích mà nói, so với toàn bộ Bắc Đẩu tinh cung cũng phải lớn hơn, tựa như một thế giới, bình nguyên, sơn mạch, dòng sông... Nếu không phải vừa rồi Tiểu Linh đẩy cửa ra, cho hắn biết tình huống trong điện, rất khó tưởng tượng, đây chỉ là cung điện bình thường trong Thiên Huyền điện.

Đại điện trống không, Nhiếp Vân vừa tiến vào trong đó, con mắt lập tức bị đài cao đứng sừng sững ở trên sơn mạch hấp dẫn.

Thân thể tung một cái, một người một linh đi vào trên đài cao.

Đài cao kiến trúc xảo diệu, linh khí cả đại điện hội tụ chung một chỗ, ở chỗ giữa nhất có ba khung binh khí, phía trên chỉ có ba kiện binh khí.

- Tàng Binh khố... Chỉ có ba kiện?

Nhiếp Vân quay đầu nhìn một vòng, phát hiện toàn bộ đại điện chỉ có ba kiện binh khí này, nhịn không được hỏi.

Thiên Huyền lão nhân bất kể nói thế nào cũng là cường giả Chúa Tể, sao Tàng Binh khố lớn như vậy chỉ để vào ba kiện binh khí?

Cái này không khỏi quá keo kiệt đi.

- Binh khí quý tinh bất quý đa! Cho dù có hàng tỉ kiện, không có một kiện có thể dùng, đối với ngươi mà nói cũng là phế vật!

Tiểu Linh nói.

- Cũng phải!

Nhiếp Vân gật đầu.

Hoàn toàn chính xác, nếu như bàn về gia thế mà nói, hắn thân là Thiên Địa Lục Đạo đệ nhất cường giả, của cải không ít, muốn binh khí, đừng nói hơn vạn kiện, cho dù mười vạn kiện, trăm vạn kiện, ngàn vạn kiện cũng có thể đơn giản lấy ra!

Nhưng những binh khí này tối đa chỉ là Linh Khí, Tiên khí, đối với hắn đã không có bất cứ tác dụng gì.

Không nói những thứ này, mặc dù Thự Quang Kiếm mạnh nhất của hắn, trên cơ sở thực lực lúc trước dùng, không có vấn đề gì, nhưng một khi sử dụng Chúa Tể ấn phù, liền vô dụng, ngay cả da cũng trảm không rách, tiện tay có thể bẻ gẫy? Sẽ có bao nhiêu tác dụng?

- Ba thanh kiếm này, là binh khí lúc trước lão chủ nhân dùng qua, từng dùng chúng rong ruổi Thiên Địa, xông ra uy danh hiển hách!

Tiểu Linh tiến về phía trước một bước, đi tới trước một giá đỡ.

- Chuôi kiếm này gọi Tri Thu, là lúc lão chủ nhân không có đạt tới Chúa Tể cảnh dùng qua, Hỗn Độn thần binh đỉnh phong, một kiếm phiêu linh, lạc diệp tri thu, vừa mỏng vừa nhanh, giết người vô hình, năm đó lão chủ nhân cực kỳ ưa thích!

- Chuôi trường thương ái này gọi Bá Lưu, là lão chủ nhân vừa mới tấn cấp Chúa Tể cảnh dùng, cấp bậc ta không biết, chỉ biết là Hỗn Độn thần binh đỉnh phong gặp gỡ cũng sụp đổ! Binh khí hệ sức mạnh thuần khiết, một thương đâm ra, Quỷ Thần khó ngăn cản!

- Cái tháp này gọi Tỏa Hồn, là binh khí lão chủ nhân đắc ý nhất, bất quá, lại không sử dụng qua, Tru Thiên đỉnh phong ngũ trọng bị bao phủ ở trong đó, cũng bị khóa hồn phách, sống không bằng chết! Là pháp bảo tiến công linh hồn!

Bàn tay chỉ, giới thiệu ba bảo vật ở trên kệ, Tiểu Linh mục quang thiểm thước, sắc mặt hưng phấn.

- Những binh khí này, mỗi một chuôi đều vang vọng Chư Thiên, uy lực vô cùng, căn cứ ý tứ của lão chủ nhân, trước khi thực lực của ngươi không có đạt tới, tốt nhất không nên đơn giản sử dụng, để tránh rước lấy họa sát thân!

Tiểu Linh tiếp tục nói.

Mạnh được yếu thua là cách sinh tồn cơ bản nhất của cả Hỗn Độn hải dương, không có thực lực tuyệt đối, lấy ra thần binh vượt qua phạm vi năng lực, nhất định sẽ lọt vào người khác ngấp nghé, sinh tử không khỏi mình khống chế.

- Bất quá, trước tiên chủ nhân có thể luyện hóa ba kiện binh khí này, một khi xuất hiện nguy hiểm, cũng có thể sử dụng, chỉ cần diệt sát toàn bộ đối thủ, không lưu hậu hoạn là được!

Có thể trở thành Chúa Tể, không ai không là người sát phạt quyết đoán, chỉ sợ vị Thiên Huyền lão nhân này giết người còn nhiều hơn Nhiếp Vân, chính bởi vì như thế, ở Tiểu Linh xem ra, sát nhân không coi vào đâu, chỉ cần giết tất cả người biết, bất luận binh khí gì đều có thể sử dụng.

- Không sai! Trước luyện hóa, một khi xuất hiện nguy hiểm có thể trực tiếp sử dụng!

Nhiếp Vân gật đầu, đi tới trước mặt ba kiện binh khí, thân thể nhoáng một cái, Nhất Khí Hóa Tam Thanh biến thành ba bóng người.

- Ba phân thân? Hơn nữa thực lực giống như đúc? Cái này...

Chứng kiến động tác của Nhiếp Vân, Tiểu Linh sững sờ.