Vô Tận Đan Điền

Chương 1985: Nhiệm vụ



Tuy Chử Bưu cũng là Tru Thiên cảnh sơ kỳ, nhưng so với Tu La Vương Nhiếp Đồng, chênh lệch thật sự nhiều lắm, đồng tử co rụt lại, muốn trốn tránh, lại bất kể trốn thế nào, cũng trốn không kịp, bị một cước đá trúng ngực!

Bành!

Cả người bay rớt ra ngoài, vừa vặn rơi vào trên mặt bàn của Điêu Hùng, tửu thủy, đồ ăn tung tóe đầy đất.

Một cước đạp bay Chử Bưu, còn đá trùng hợp như thế, vừa vặn rơi vào trên mặt bàn của Điêu Hùng, phần lực khống chế này, cũng không phải là người bình thường có thể hoàn thành.

- Không tệ, tiến bộ của ngươi so với ta tưởng tượng còn muốn lớn hơn không ít!

Nhiếp Vân nhìn về phía đệ đệ thoả mãn gật đầu.

Đệ đệ bởi vì có được trí nhớ của Tu La Vương, sự tình trên việc tu luyện, đã chỉ điểm không được rồi, hơn nữa phương thức tu luyện cùng hắn hoàn toàn bất đồng, cho dù muốn chỉ điểm cũng bất lực.

Vốn cho rằng Nhiếp Đồng vừa mới đột phá Xích Thiên cảnh, tấn cấp Tru Thiên cảnh sơ kỳ, thực lực tối đa như Tru Thiên cảnh trung kỳ bình thường, lại không nghĩ rằng, vừa ra tay liền nghiền áp Chử Bưu, thực lực so với Phó Viêm lĩnh ngộ 500 Đại Đạo, cũng không kém quá nhiều.

Không hổ là Tu La Vương một trong tứ đại Vương giả, loại thiên phú này không khỏi quá đáng sợ đi.

- Nếu như tiến bộ không lớn, sao có tư cách làm đệ đệ của ngươi!

Nhiếp Đồng nở nụ cười.

- Xem ra các ngươi thật sự muốn chết! Đã muốn chết, ta sẽ thanh toàn các ngươi, Cao Tuyền, Vương Nghị, Chu Thao, giết tất cả bọn họ cho ta, một tên cũng không để lại!

Điêu Hùng không nghĩ tới những người này chẳng những không sợ hãi, ngược lại dám xuất thủ trước, con mắt lập tức híp lại, sát cơ lành lạnh.

Những năm này hắn thu phục chiếm được không ít Thiết Giáp Tướng, nhưng còn không có trở thành Tà Nguyệt tướng sĩ liền cả gan làm loạn như thế, lại là lần đầu tiên gặp.

- Vâng!

Nghe được mệnh lệnh, bọn người Cao Tuyền đi tới.

- Cao Tuyền, ta và ngươi huynh đệ nhiều năm như vậy, chẳng lẽ ngươi thật muốn nghe theo mệnh lệnh của bọn hắn giết ta?

Biết rõ chiến đấu không thể tránh được, Phó Viêm nhìn về phía ba người trước mắt, vẻ mặt giận dữ.

- Bị Hỗn Độn khế ước ảnh hưởng, chúng ta cũng không có biện pháp!

Nghe được hắn chất vấn, bọn người Cao Tuyền lộ ra một hồi bất đắc dĩ.

- Đã như vậy, vậy thì động thủ đi, vừa vặn cũng cho ta biết, những năm này các ngươi tu luyện ra bản lĩnh gì!

Thấy huynh đệ tầm đó phải sống mái với nhau, Phó Viêm cắn răng một cái, cổ tay khẽ đảo, một thanh trường thương xuất hiện ở lòng bàn tay.

Là trung phẩm Hỗn Độn thần binh, nhẹ nhàng run lên, thương hoa lập loè, chỉ từ cái này cũng có thể thấy được ở dùng thương, hắn có được tạo nghệ sâu đậm.

- Phó Viêm huynh, không nên gấp gáp!

Thấy song phương chiến đấu hết sức căng thẳng, Nhiếp Vân tiến lên, mang trên mặt vui vẻ.

- Ngươi có biện pháp tốt gì?

Phó Viêm nhíu mày.

- Ba vị này đã là huynh đệ của ngươi, không muốn chiến đấu với ngươi, vì không cho bằng hữu tương tàn, ta trực tiếp giết Điêu Hùng là được!

Nhiếp Vân cười khẽ.

- Giết ta? Chỉ bằng ngươi?

Hắn nói cũng không cấm kỵ, Điêu Hùng nghe nhất thanh nhị sở, như nghe được chuyện cười lớn nhất thế gian, trong mắt lãnh ý liên tục.

- Là ta!

Thấy thái độ của hắn, Nhiếp Vân lắc đầu, nhẹ nhàng đi tới, trở tay co lại.

BA~

Tiếng cười của Điêu Hùng lập tức im bặt, đầu cắm ở trên bàn trà, trát ra một lổ thủng

- Ngươi...

Ai cũng biết Nhiếp Vân che giấu thực lực, nhưng nằm mơ cũng không nghĩ tới sẽ lợi hại như vậy.

Đừng nói ai khác, ngay cả Tiểu Linh, cũng thiếu chút nữa bị dọa ngất đi.

Tuy hắn là khí linh của Nhiếp Vân, nhưng người phía trước có được thiên phú thứ nhất, vận mệnh không cách nào phỏng đoán, mặc dù là hắn, cũng không biết vị chủ nhân trẻ tuổi này đến cùng có thực lực gì.

Bất quá, trước khi nhận chủ Thiên Huyền điện, hắn ngay cả Tru Thiên cảnh hậu kỳ bình thường cũng đánh không lại, đây là sự thật không thể tranh giành, lúc này mới mấy ngày, một tát rút bay cường giả 600 Đại Đạo, cái này...

Quay đầu lần nữa nhìn thoáng qua Nhiếp Đồng, hắn thế mới biết vì sao đối phương không lo lắng rồi, tốc độ tu luyện của chủ nhân mình không khỏi quá nghịch thiên a!

Không chỉ như thế, ngay cả đệ đệ hắn Nhiếp Đồng, cũng cực kỳ đáng sợ nha!

Vừa đột phá Tru Thiên cảnh sơ kỳ, ngay cả cường giả 500 Đại Đạo cũng không sợ...

Hai huynh đệ này còn có phải là người hay không?

- Đại trận mở ra, các ngươi còn đứng ngây đó làm gì, giết hắn cho ta...

Rút đầu ra, Điêu Hùng oa oa gọi bậy, con mắt trở nên huyết hồng, lên tiếng rống to.

Hắn thân là đại đệ tử của Khánh Dương tông, thiên phú tài tình không người có thể so sánh, nào bị qua loại ủy khuất này!

Quả thực là vô cùng nhục nhã!

- Giết? Không có ý tứ, chỉ có thể để ngươi chết trước rồi!

Nhiếp Vân tiến về phía trước một bước, ngón tay nhẹ nhẹ một chút.

Vèo!

Một đạo hàn mang từ đầu ngón tay bắn ra, nhanh đến mắt thường cũng không cách nào chứng kiến, thẳng tắp từ trước mắt Điêu Hùng bắn qua, xuyên thủng đầu lâu.

Phù phù!

Đại đệ tử Khánh Dương tông mới vừa rồi còn hung hăng càn quấy, thời gian nháy con mắt liền biến thành một thi thể.

- Ngươi... Ngươi giết Đại sư huynh... Sư phụ tuyệt sẽ không bỏ qua ngươi...

Bọn người Chử Bưu, Chử tộc trưởng điên rồi.

Bọn hắn bám vào Khánh Dương tông, làm loại hoạt động tập kích Tà Nguyệt tướng sĩ này không biết bao nhiêu lần, nằm mơ cũng không nghĩ tới, một thanh niên còn chưa thông qua khảo hạch sẽ có thực lực đáng sợ như thế.

Một chiêu, chỉ dùng một chiêu, Điêu Hùng uy chấn Đại Mạc thành liền triệt để tử vong, cái này... người này đến cùng có thực lực gì?

- Trợ Trụ vi ngược, các ngươi cũng chết đi!

Nhiếp Đồng tiến về phía trước một bước, hàn mang lóe lên, đầu lâu của Chử Bưu, Chử tộc trưởng liền rơi xuống đất.

Đối với gia hỏa trợ Trụ vi ngược, giữ lại chỉ có thể là tai họa.

- Đa tạ Đại nhân ra tay!

- Chúng ta kiếp này nguyện ý vì đại nhân làm trâu làm ngựa!

Bọn người Cao Tuyền bởi vì chế ngự ở Hỗn Độn thệ ngôn, phải thuần phục Khánh Dương tông, lúc này chủ nhân phát ra mệnh lệnh vừa chết, cảm thấy tinh thần buông lỏng, nhìn về phía Nhiếp Vân tràn đầy cảm kích.

Nghe lệnh của người, làm sự tình mình không muốn làm, để cho bọn hắn nhận lấy thống khổ vô cùng vô tận, lúc này rốt cục đạt được giải thoát.

- Làm trâu làm ngựa coi như xong, các ngươi là bằng hữu của Phó Viêm huynh, nói những lời này là khách khí rồi!

Cười nhạt một tiếng, Nhiếp Vân quay đầu:

- Phó Viêm huynh, Khánh Dương tông làm ác, ta xem ngươi nhanh báo cáo cho Tà Nguyệt Các đi!