Thấy hai người dừng lại, biết rõ song phương sẽ không chiến đấu nữa, Nhiếp Khiếu Thiên lập tức đi tới.
- Vẫn thiếu chút nữa!
Tiêu Nhiên lắc đầu.
- Chúng ta không phải sinh tử tương đấu, cho nên muốn đột phá vách tường kia thật sự quá khó khăn, căn bản không vượt qua được a...
Trên khuôn mặt ngọc trắng nõn của Lạc Khuynh Thành cũng lộ lên một tia phiền muộn.
Hai người chiến đấu với nhau, muốn nhanh chóng đột phá cửa ải, thế nhưng lại phát hiện ra. Cửa ải này so với trong tưởng tượng của hai người càng thêm đáng sợ, thật sự không biết lúc trước Nhiếp Vân đột phá như thế nào a. Hơn nữa vừa mới đột phá là hai cấp bậc lớn, thậm chí còn vọt tới cảnh giới Tru Thiên.
- Không nên nhụt chí, Vân nhi đã có thể đột phá, như vậy các ngươi nhất định cũng có thể, chỉ là vấn đề thời gian sớm hay muộn mà thôi!
Nhiếp Khiếu Thiên cười cười.
- Phụ thân nói không sai, chỉ cần có lòng tin, đột phá không phải việc khó!
Nhiếp Khiếu Thiên vừa mới dứt lời thì đã có một đạo thanh âm vang lên. Vừa nghe thấy đạo thanh âm này, thân thể tất cả mọi người ở đây đều chấn động, vội vàng ngẩng đầu lên. Chỉ thấy lúc này Nhiếp Vân đang cười cười, đứng ở cách đó không xa.
- Nhiếp Vân?
- Ngươi trở về rồi sao?
Hỗn Độn hải dương nguy cơ trùng trùng, tuy rằng thực lực của Nhiếp Vân và Nhiếp Đồng không kém, thế nhưng một mình rời đi vẫn khiến cho bọn hắn một mực không yên lòng, lúc này thấy hắn xuất hiện, tất cả đều mừng rỡ không thôi.
- Chàng đã tìm được phương pháp phục sinh lăng Nguyệt tỷ tỷ rồi sao?
Hai mắt Lạc Khuynh Thành sáng ngời.
Mục đích Nhiếp Vân rời khỏi Thiên Địa Lục Đạo nàng rất rõ ràng. Đó là vì tìm kiếm phương pháp phục sinh Đạm Đài Lăng Nguyệt. Hiện tại mới đi được hơn một năm đã trở về, nhất định đã có kết quả. Nếu không hắn cũng sẽ không có thái độ như thế.
- Cũng coi như có chút hi vọng rồi, lần này trở về là vì muốn thử qua một chút!
Nhiếp Vân gật gật đầu.
- Ồ, nếu như vậy thì thật là tốt quá!
Nghe thấy hắn gật đầu xác nhận, tất cả mọi người đều chấn động tinh thần, vẻ mặt vô cùng mừng rỡ.
Tất cả mọi người ở đây đều biết rõ, khúc mắc lớn nhất của Nhiếp Vân chính là Đạm Đài Lăng Nguyệt, nếu như có thể khiến cho nàng phục sinh lại, tuyệt đối có thể làm cho hắn lần nữa sinh long hoạt hổ, không tới mức mỗi ngày đều đứng ở bên vách núi, một lần đứng là mấy năm a.
- Vậy thì mau động thủ đi!
Lạc Khuynh Thành vội nói.
- Đừng vội, phục sinh Lăng Nguyệt là chuyện tất nhiên, bất quá trước đó thì phải làm cho mọi người đột phá Xích Thiên Kính rồi lại nói tiếp!
Nhiếp Vân nở nụ cười.
- Làm cho chúng ta đột phá? Cửa ải Xích Thiên Kính này chúng ta căn bản không đột phá được a!
Tiêu Nhiên lắc đầu nói.
- Đột phá không được? Đó là bản thân các ngươi đã bị Thiên Địa Lục Đạo và hỗn độn hải dương áp chế mà thôi.
Nhiếp Vân cười cười, ngón tay đột nhiên điểm về phía trước một cái, một cỗ khí tức đặc thù mà mạnh mẽ tiến vào bên trong cơ thể Tiêu Nhiên.
Ầm ầm!
Nương theo cỗ khí tức đặc thù này tiến vào trong thân thể, khí tức cả người Tiêu Nhiên lập tức tăng lên, giống như là khí cầu được thổi lên, bành trướng không thôi.
- Ồ... Đây là...
Ngay khi hắn sắp không chịu nổi thì đột nhiên toàn thân rung động một hồi. Tiếng oanh vang vọng trong đầu, lực lượng toàn thân thoáng cái biến đổi, cả hình thái tính mạng cũng có biến hóa hoàn toàn mới.
- Xích Thiên Kính... Ta... Đột phá? Chuyện này... Sao có thể được chứ?
Hai mắt trợn trừng tròn xoe, Tiêu Nhiên không thể tin nổi chuyện đang xảy ra.
Trước đó sống chết cũng không thể đột phá, Nhiếp Vân tùy tiện điểm một cái đã loại trừ gông cùm... Chuyện này cũng quá kì quái a!
- Khuynh Thành, nàng cũng đột phá đi thôi!
Nhiếp Vân lần nữa điểm lên trên người Lạc Khuynh Thành một điểm.
Ông!
Nàng cũng lập tức giống như Tiêu Nhiên, khí tức trong nháy mắt trở nên thông thấu, đạt tới Xích Thiên Kính.
Ở trong Thiên Địa Lục Đạo sở dĩ khó có thể đột phá là vì thế giới quá nhỏ, giống như cá lớn trong vạc cá vậy, đã bị hoàn cảnh hạn chế. Cho dù có thiên phú Tiên Thiên tốt tới đâu cũng không trưởng thành nổi.
Thiên Địa Lục Đạo ở trong rất nhiều tiểu thế giới cũng là tồn tại bình thường không có gì lạ, thậm chí còn có chút nhỏ hẹp. Cường giả Xích Thiên Kính đã vượt ra khỏi phạm trù mà thế giới này có thể thai nghén ra. Như vậy muốn đột phá đương nhiên rất là khó khăn.
Chính bởi vì biết rõ điểm ấy cho nên Nhiếp Vân cũng không cho bọn họ lực lượng. Mà hắn chỉ đem một ít khí tức không gian bao la từ Tà Nguyệt Chí tôn vực truyền tới. Một chút khí tức này mang theo sự bao la to lớn cao ngạo. Vừa lưu chuyển trên người một vòng đã khiến cho lực lượng áp chế trong cơ thể của bọn họ triệt để thông suốt, cùng nhau đạt tới Xích Thiên Kính.
- Thực lực của chàng bây giờ là gì...
Một lát sau, Lạc Khuynh Thành đã củng cố tu vi xong. Hai mắt nhìn về phía thiếu niên trước mắt mang theo vẻ hưng phấn, đồng thời nàng cũng có chút nghi hoặc.
Trước đó Nhiếp Vân là Tru Thiên cảnh, cho dù nàng chỉ là Tiên Quân đỉnh phong thế nhưng lại có thể nhìn rõ thực lực của hắn khủng bố bao nhiêu. Mà bây giờ, đối phương giống như một cái đầm nước bình tĩnh vậy, căn bản không nhìn ra nông sâu. Thậm chí chung quanh thân thể còn có một loại chấn động đặc thù khẽ nhộn nhạo, lan tràn ra ngoài. Bài xích tất tinh thần lực tiến tới dò xét.
Vốn tưởng rằng bản thân không ngừng cố gắng, đạt tới Xích Thiên Kính thì khoảng cách với đối phương sẽ gần hơn. Thế nhưng, không nghĩ tới lại càng ngày càng xa, nàng cảm thấy chênh lệch càng lúc càng lớn!
- Ta vẫn là Tru Thiên cảnh...
Nhiếp Vân cũng không nói nhiều, ngón tay nhẹ nhàng bắn ra, một mảng lớn đan dược bắn về phía mọi người:
- Đây là một ít đan dược ta sưu tầm. Đối với tu vi mọi người hiện tại đều có trợ giúp rất lớn. Mỗi một loại dược hiệu đều khác biệt, là ta căn cứ vào tu vi mọi người để phân phối. Cứ phục dụng theo tuần tự, đột phá Tru Thiên cảnh chỉ là vấn đề thời gian mà thôi!
Ở trong Tà Nguyệt Chí tôn vực, tuy rằng hắn không chiến đấu nhiều lắm, thế nhưng lại sưu tập không ít đan dược, những vật này đối với hắn mà nói, không có bất kỳ tác dụng gì. Thế nhưng đối với đám người Tiên Quân đỉnh phong như phụ mẫu lại có tác dụng quá lớn!
Chỉ sợ một khỏa đan dược bình thường nhất cũng có thể khiến cho bọn họ trực tiếp vượt qua cổ chai Tiên Quân đỉnh phong, sau đó tấn cấp Xích Thiên Kính.