- Nếu ta biết ngươi nói dối, ta lật tung cả hoàng cung, ngươi cũng phải chết không chỗ chôn.
- Đúng, đúng!
Hoàng đế bệ hạ không tự chủ được run rẩy vài lần.
- Phong Lang Vương, quay lại thành Lạc Thủy!
Uy hiếp hoàng đế xong, thân thể Nhiếp Vân nhanh chóng bay ra khỏi đại điện, chỉ trong nháy mắt hắn cưỡi Phong Lang Vương và mang theo hai yêu sủng rời khỏi Vân Vương phủ.
Hành tung của phụ mẫu cho dù tìm được Đồ Tân cũng chưa chắc có thể tra ra được, cho nên trước đó nên đi tới thành Lạc Thủy điều tra nguyên nhân cái chết của Dương Ngạn và Phùng Tiêu!
Chẳng biết tại sao Nhiếp Vân thủy vẫn cảm thấy Dương Ngạn và Phùng Tiêu chết phi thường cổ quái, cảm thấy trong tối tăm có chuyện gì đó đang nhắm vào mình.
- Hô! Thật đáng sợ!
Nhìn thiếu niên phi hành rời đi, hoàng đế bệ hạ lau lau trên đầu mồ hôi lạnh, hắn thở ra một hơi, lúc này hắn nhìn thanh niên hộ vệ sau lưng và nói:
- Đại nhân, ngươi bảo ta nói thì ta đã nói, ngươi bảo ta làm thì ta cũng làm, lừa gạt Nhiếp Vân như vậy, một khi bị phát hiện thì ta...
Hộ vệ này nhìn như chừng ba mươi tuổi, thực lực cũng chỉ là Khí Tông trung kỳ, hắn lại có thể nói chuyện với hoàng đế bệ hạ vậy đúng là không thể tưởng tượng nổi.
- Ha ha, yên tâm đi, sau lưng chúng ta có Di Thiên Tông chống lưng, hắn không dám làm gì ngươi đâu.
Thanh niên hộ vệ cười lạnh một tiếng, bàn tay của hắn đảo qua gương mặt của mình, hắn biến thành bộ dáng của người khác, khí tức toàn thân từ Khí Tông trung kỳ biến thành Chí Tôn đỉnh phong!
Chí Tôn đỉnh phong ngụy trang thành hộ vệ, Nhiếp Vân lại không nhận ra đủ thấy thực lực của hắn đáng sợ.
- Hắn... Hắn chính là tên điên, thực hi vọng ta lựa chọn là đúng!
Nhớ tới thiếu niên đáng sợ, sắc mặt hoàng đế bệ hạ lúc đỏ lúc trắng và thở dài.
Hắn cũng không có biện pháp, cho dù ai làm hoàng đế cũng không hi vọng trong quốc gia của mình xuất hiện cường giả vượt qua tầm khống chế của mình, hiện tại Nhiếp Vân chính là người này, hắn đừng nói khống chế, ngay cả đắc tội cũng không dám đắc tội.
Nếu không thể khống chế thì cứ hủy diệt hắn đi.
Vừa vặn thời điểm này người Di Thiên Tông tìm tới, hoàng đế bệ hạ dựa theo lời của bọn họ nói là được.
Nói như vậy hắn không biết mình lừa gạt thanh niên đáng sợ kia là đúng hay sai, hắn hiện tại cũng không phân rõ!
- Ha ha, ngươi cứ yên tâm đi, thành Lạc Thủy đã bị chúng ta an bài tốt, tất cả manh mối đều biểu hiện Dương Ngạn và Phùng Tiêu là bị yêu nhân giết chết, hơn nữa là yêu nhân trong Tử Quỳnh sơn mạch!
Thanh niên hộ vệ cười hắc hắc, dường như hắn rất tự tin với kế hoạch của mình.
Tử Quỳnh sơn mạch cũng giỗng Lưỡng Giới Sơn, đều là một trong ba căn cứ của yêu tộc trên đại lục, hơn nữa nó rộng hơn Lưỡng Giới Sơn, yêu nhân đông hơn nữa...
Nếu như nói yêu nhân Tử Quỳnh sơn mạch chính là dòng suối nhỏ thì yêu nhân Tử Quỳnh sơn mạch chính là biển cả.
Cả hai căn bản không thể so sánh!
Yên nhân Lưỡng Giới Sơn, Thần Phong đế quốc chẳng muốn xuất binh thảo phạt, mà yêu nhân Tử Quỳnh sơn mạch, cho dù hoàng thất Thần Phong đế quốc có thêm mười lá gan cũng không dám thảo phạt.
Bởi vì cường giả quá nhiều!
Nếu không phải các đế quốc trên đại lục liên thủ ngăn cản, chỉ sợ những yêu nhân này đã chinh phạt cả đại lục thành sân nhà của mình.
Mang manh mối dẫn lên người yêu nhân Tử Quỳnh sơn mạch, rất hiển nhiên có ý định để Nhiếp Vân đi đồng quy vu tận với đám yêu nhân này.
- Chỉ mong có thể gạt hắn, bằng không chẳng những vị trí của ta khó giữ, Phong gia chúng ta cũng xong đời.
Nhớ tới thiếu niên tàn nhẫn, hoàng đế bệ hạ thở dài một tiếng.
Cho dù quân cờ này đúng hay sai chính mình chỉ có thể đi tới.
- Yên tâm đi.
Chúng ta đã xếp đặt thiết kế tốt, chỉ sợ hắn còn chưa trở thành thành Lạc Thủy cũng đã bị yêu nhân cản đường, hắc hắc!
Thanh niên hộ vệ tươi cười, trong mắt của hắn bắn ra hào quang âm mưu, dường như tất cả đều năm trong tầm tay của hắn, Nhiếp Vân nhất định sẽ mắc lừa.
- Chủ nhân, nếu như Dương Ngạn thiếu gia và Phùng Tiêu thiếu gia thật sự là bị yêu nhân giết chết thì lần này có phiền toái.
Không trung, Phong Lang Vương vừ phi hành vừa nói.
- Không sai, trên đạ lục tổng cộng có ba căn cứ Yêu tộc, Lưỡng Giới Sơn, Huyền Âm Sơn và Tử Quỳnh sơn mạch!
- Trong đó Yêu tộc Lưỡng Giới Sơn là ít nhất, Tử Quỳnh sơn mạch nhiều nhất.
Hắc Nham cũng gật gật đầu.
- Lưỡng Giới Sơn chỉ có hai cường giả Chí Tôn, hơn nữa thực lực cũng không cao, Huyền Âm Sơn có được ba mươi bảy cường giả Chí Tôn.
- Tuy không biết trong Tử Quỳnh sơn mạch có bao nhiêu Chí Tôn nhưng nghe nói cao thủ đứng đầu yêu nhân là Tử Quỳnh Hoàng đã siêu việt cấp bậc Chí Tôn!
Tử Đồng hình như biết rõ rất nhiều, nó gật đầu nói.
- Siêu việt cấp bậc Chí Tôn? Chẳng lẽ đạt tới Đoạt Thiên Tạo Hóa Cảnh?
Nội tâm Nhiếp Vân chấn động không nhỏ.
Khí hải cửu trọng thiên, một tầng khó hơn một tầng, đạt tới Chí Tôn cấp đỉnh phong muốn đột phá tiếp chính là Đoạt Thiên Tạo Hóa Bí Cảnh.
Đoạt Thiên Tạo Hóa Bí Cảnh, đoạt thiên địa chi tạo hóa, không chỉ giúp gia tăng thọ nguyên rất nhiều, kết cấu thân thể cũng cải biến về chất, thực lực sâu không lường được.
Đã từng có người nói qua, không đến Đoạt Thiên Tạo Hóa Bí Cảnh cho dù là Chí Tôn đỉnh phong cũng không khác gì con sâu cái kiến.
Kiếp trước Nhiếp Vân đã từng đạt tới cảnh giới Đoạt Thiên Tạo Hóa Bí Cảnh, tự nhiên biết rõ lời này là đsúng, Đoạt Thiên Tạo Hóa, đoạt thiên địa chi tạo hóa, bản thân đã siêu thoát phạm trù nhân loại, chân khí cũng có biến hóa về chất hình thành thủ pháp đặc thù.
Chân khí và pháp lực căn bản không thể so sánh được, chẳng khac gì bùn nhãn và vàng, cho dù là một chút vàng cũng không phải bùn nhão có thể so sánh.
Nếu như dùng tượng lực để so sánh, cường giả Đoạt Thiên Tạo Hóa Bí Cảnh kém cỏi nhất cũng có lực lượng ít nhất một vạn tượng!
Hiện tại Nhiếp Vân mặc dù thi triển Đại Lực đan điền, tối đa cũng chỉ có thể thi triển ra năm trăm năm mươi tượng lực ( Đại Lực đan điền chỉ có thể gia tăng thực lực thân thể gấp mười lần, không thể gia tăng lực lượng chân khí, lực lượng thân thể Nhiếp Vân là năm mươi tượng lực, gia tăng lực lượng gấp mười lần là năm trăm, tăng thêm lực lượng chân khí là năm mươi, vừa vặn năm trăm năm mươi), trước mặt cường giả Đoạt Thiên Tạo Hóa Bí Cảnh hắn không khác gì con sâu cái kiến.