Ánh mắt của Liễu tổng quản đặt ở trên người thiếu nữ cách đó không xa, trong lòng khẽ phát ra một tiếng cảm thán, vị cô nương này cho dù là tu dưỡng hay là khí chất, đều khiến cho người ta không thể bắt bẻ, nhưng bây giờ ông thân là tổng quản hội đấu giá, sao có thể cố ý để những người này đi vào gây sự?
“Cô nương, xin ngươi đừng làm khó dễ chúng ta, dù sao chúng ta cũng là người làm việc, cho nên……”
“Có thiệp mời là có thể đi vào, vậy Quân béo, chúng ta đi thôi.” Quân Thanh Vũ nhún vai, kéo mập mạp còn đang đứng sững sờ, cũng không quay đầu lại đi vào trong thương hội.
Liễu tổng quản ngẩn ra, vừa định giơ tay ngăn cản, bỗng nhiên tay ông lại cứng đờ ở giữa không trung……
Tuy chỉ là mơ hồ nhìn một cái, nhưng Liễu tổng quản vẫn rõ ràng thấy được thiệp màu vàng Quân Thanh Vũ cầm ở trong tay, đó là một tấm thiệp duy nhất được phát ra, có thể ngồi ở ghế lô tôn quý nhất hội đấu giá.
Trong nháy mắt, hiển nhiên là ông ta đã bị dọa sợ, sắc mặt cực kỳ khó coi, trong giây lát mới hoàn hồn lại, âm u nhìn Mục Tú Tú.
Thiệp vàng đại biểu cho cái gì ông cũng không phải là không biết! Lúc trước Triệu lão để thủ hạ đi phát thiệp mời có để lại thiệp vàng, ông nói thiệp này nên tự ông đi mời!
Có thể để Triệu lão tự mình phát thiệp, rốt cuộc thiếu nữ kia có thân phận gì? Mặc kệ như thế nào, Liễu tổng quản biết mình mất đi một cơ hội lớn.
“Liễu tổng quản……”
Mục Tú Tú khẽ mở miệng, nàng còn chưa nói xong, Liễu tổng quản đã hung hăng nhìn nàng một cái, không nói hai lời phất tay áo rời đi, ngay cả cơ hội mở miệng cũng không cho nàng nói.
Nếu không phải nàng ta thì sao mình lại đắc tội với khách nhân quan trọng nhất của Triệu lão?
Nhìn chăm chú bóng dáng rời đi của Liễu tổng quản, sắc mặt của Mục Tú Tú trầm xuống, thầm hận cắn chặt răng, móng tay hung hăng cắm vào lòng bàn tay.
Phế vật Quân gia kia lại cũng có được thiệp mời? Chẳng lẽ là Quân nhị gia cho nàng? Nhưng vì sao màu thiệp của nàng không giống bọn họ?
Hơn nữa khiến cho nàng cảm thấy tức giận chính là, lần này Quân béo đến hội đấu giá thật sự là vì tham gia bán đấu giá này, buồn cười nàng lại ở trước công chúng nói hắn là vì theo đuổi nàng mà đến đây.
“A, đúng rồi.” Quân béo đã đi vào thương hội, lại đột nhiên nhớ đến cái gì đó, cười tủm tỉm xoay người nhìn về phía khuôn mặt nhỏ đày vẻ buồn bực của Mục Tú Tú, không nhanh không chậm nói: “Mục Tú Tú, Quân béo ta đã từng thích ngươi, vì ngươi ta không tiếc đánh nhau với nam nhân khác, thậm chí bị bọn họ đánh chết cũng không mất đi tâm theo đuổi ngươi, nhưng bây giờ ta lại nghĩ đến, ngươi cũng chỉ như thế, trước kia Quân béo ta thật sự là bị mù mới có thể thích một nữ nhân khiến người ta hết muốn ăn như ngươi!”
“Ngươi……” Khuôn mặt nhỏ của Mục Tú Tú đỏ lên, trong mắt chứa tia xấu hổ và giận dữ, hung tợn lườm Quân béo: “Hôm nay phiên nhớ kỹ lời ta nói, về sau tốt nhất đừng để cho ta ở bên ngoài nhìn thấy ngươi, nếu không gặp ngươi một lần ta sẽ đánh ngươi một lần!”
“Yên tâm đi, sau này lão tử nhìn thấy ngươi tuyệt đối sẽ đi đường vòng, miễn cho ghê tởm!” Quân béo nhướng mày, khinh bỉ nhìn nàng ta một cái: “Bình thường ngươi vũ nhục lão tử còn chưa tính, nhưng ngươi ngàn không nên vạn không nên mắng bằng hữu của lão tử là phế vật! Lại để cho lão tử nghe được một lần, lão tử sẽ nhổ vào mặt của ngươi!”
Toàn bộ Quân gia đều biết mập mạp hận nhất là người khác mắng Quân Thanh Vũ là phế vật, lúc trước hắn không ít lần vì việc này mà bị đám Quân Nhất Phàm đánh đến chết khiếp……
Mục Tú Tú tức giận đến thân thể mềm mại run rẩy, nàng muốn giết hắn, tuyệt đối muốn giết hắn!
“Mập mạp, đi thôi.” Ánh mắt không nóng không lạnh đảo qua sắc mặt ửng đỏ của Mục Tú Tú, Quân Thanh Vũ biết bây giờ nàng ta đã đến ranh giới chịu đựng, nếu tiếp tục nói tiếp, khó tránh khỏi sẽ đánh mất lý trí vung tay đánh nhau.
Mà lấy thực lực bây giờ của nàng, thì vẫn không phải là đối thủ của Mục Tú Tú……
Lời nói của Quân Thanh Vũ như một chậu nước lạnh, khiến Mục Tú Tú thanh tỉnh lại, vừa rồi nàng thiếu chút nữa khống chế không được bóp chết mập mạp khiến cho người ta buồn nôn này.
Nhìn chăm chú vào bóng dáng hai người rời đi, nàng híp mắt, ngực không ngừng phập phồng, như có một ngọn lửa giận đang đốt cháy lục phủ ngũ tạng của nàng, nếu không giết Quân béo, nàng thật sự khó có thể bình ổn tức giận trong lòng kia.
“Mập mạp.” Quân Thanh Vũ nhíu mày, chuyển mắt nhìn mập mạp bên cạnh, mỉm cười cong khóe môi lên: “Tốt xấu gì thì ngươi cũng theo đuổi nàng lâu như vậy, còn không thể không buông sao?”
“Không buông?” Mập mạp hừ một tiếng, nói: “Cho dù có thì thế nào? Dù sao nàng ta khinh thường ta, hơn nữa ngươi không nghe nói qua một câu? Nữ nhân như y phục, bằng hữu như tay chân, nữ nhân có thể đứng nhưng tay chân thì không, tiện nhân kia dám mắng mắng bằng hữu của lão tử, lão tử không nhổ vào mặt nàng là đã tính không làm thất vọng nhiều năm ta theo đuổi như vậy rồi.”
Quân Thanh Vũ khẽ co rút lông mày mấy cái, thật lâu sau mới phát ra một tiếng than nhẹ: “Mập mạp, ta cũng là nữ nhân……”
“A?” Mập mạp rất kinh ngạc nhìn nàng: “Ngươi là nữ nhân?”
Vẻ mặt kia của hắn như thật sự không biết Quân Thanh Vũ là nữ nhân vậy……
Lúc này Quân Thanh Vũ thật sự có một loại xúc động đánh hắn tơi bời.
“Cái kia.” Sờ đầu, mập mạp ngượng ngùng nói: “Bởi vì từ nhỏ đến lớn chúng ta đều chơi, cho nên ta đều bỏ qua giới tính của ngươi……”
Im lặng xoa trấn, nàng cảm thấy nói thêm gì nữa, khó tránh khỏi sẽ không nhịn được đá hắn một cái. “Phụ thân, kia không phải là Quân Thanh Vũ và Quân béo sao? Sao bọn họ lại đến đây?”
Trong ghế lô, Quân Nhất Phàm nhìn bóng dáng từ ngoài cửa đi vào kia, đột nhiên ngẩn ra một chút: “Chẳng lẽ nàng cũng muốn tham gia hội đấu giá? Nhưng chỉ sợ lấy năng lực của nàng, đừng nói mua được Tụ Linh Trận cỡ nhỏ, ngay cả tư cách sờ cũng đều không có.”
Thật sự không phải Quân Nhất Phàm khinh thường nàng, mà là từ nhỏ đến lớn, tiền tiêu vặt của Quân Thanh Vũ đều vào túi của hắn. Bây giờ trong tay nàng cũng chỉ có bạc cướp từ chỗ của Quân Nhiên.
Chỉ dựa vào chút bạc này mà cũng muốn tham dự? Quả thật chính là si tâm vọng tưởng.
“Lấy quan hệ của Triệu lão với quỷ đoản mệnh kia, cho nàng một thiệp mời cũng không phải việc gì ngoài ý muốn, cho dù nàng đến đây cũng không tham dự được, Tụ Linh Trận cỡ nhỏ kia nhất định sẽ thuộc về phụ tử chúng ta! Chờ sau khi mua được Tụ Linh Trận cỡ nhỏ, con từ tứ cấp đến ngũ cấp sẽ giảm bớt một nửa thời gian, mà ta cũng có thể bước vào cảnh giới cao hơn một tầng!”
Nhị gia liếm môi dưới hơi có chút khô, tự tin nở nụ cười, ông ta như trông thấy Tụ Linh Trận cỡ nhỏ kia đang vẫy tay với ông ta……
Lúc này, đối diện trong ghế lô, mọi người Mục gia đã ngồi xuống, đang ở chờ hội đấu giá bắt đầu.
“Tú Tú, nghe nói Quân gia cũng tham gia buổi đấu giá này, còn vì thế mà vay mấy miếng đất, thậm chí ngay cả khế đất dược viên cũng lấy đến, định bạc không đủ dung sẽ lấy dược viên để nợ, chúng ta thật sự có phần thắng sao?”
Trong mọi người Mục gia, một thiếu niên thanh y quay đầu lại, hơi lo lắng nhìn về phía Mục Tú Tú.
Nghe vậy, Mục Tú Tú hơi nheo mắt lại, khuôn mặt nhỏ đỏ bừng vì vừa rồi bị Quân béo làm tức cũng khôi phục vẻ bình thường, cả người đều tỏa ra một cổ hơi thở không giống người thường.
“Phụ thân nói, lần này Mục gia cần phải lấy Tụ Linh Trận cỡ nhỏ vào tay, vì thế không tiếc trả giá tất cả đại giới! Bởi vì đây là cơ hội ta từ ngũ giai đột phá đến lục giai……”