Vợ Trước Muốn Tái Hôn

Chương 155: Cùng ở chung ba tháng



Hạ Nhất Nhiễm không nghĩ tới Hứa Thành cũng sẽ cường thế như vậy, ngữ khí chắc chắn, vẻ mặt kiên định, giống như cô không có quyền lựa chọn vậy.

Chỉ là, cô là không có lựa chọn, chẳng lẽ cùng với Đổng Hưng Diễn tốt hơn?

Đó là không có khả năng!

Hứa Thành thấy Hạ Nhất Nhiễm trầm mặc, ngón tay phải thon dài gõ gõ mặt bàn, "Hạ tổng, điều kiện như vậy, với người mà nói, không hề chịu thiệt."

"Hứa Thành! Anh cũng là người đã kết hôn, hôn nhân là giao dịch sao? Tôi thật không rõ, Đường Hạo Nam trước đó lời thề son sắt nói muốn giúp tôi, tốt thôi, tôi bỏ xuống tôn nghiêm, xin anh ấy giúp đỡ, anh ấy cho tôi một điều kiện như thế! Ôi Ôi..."

Cô châm chọc, đứng lên, đi đến cửa sổ văn phòng, ngày mùa thu ánh nắng rơi ở trên người, một cỗ phiền muộn, đầy rẫy trái tim.

"Hạ tổng, tôi nghĩ ngài ấy cũng là bị ép buộc, người có thể nghĩ lại xem, ngài ấy là quá muốn muốn cùng với người, mới có thể làm như thế!" Hứa Thành là hiểu Đường Hạo Nam, Hạ Nhất Nhiễm sẽ cảm thấy Đường Hạo Nam làm như thế là ức hiếp cô, nhưng trên thực tế, anh là thật lòng yêu cô, mới khẩn cấp muốn có được!

Hạ Nhất Nhiễm đứng ở cửa sổ, nhìn ngoài cửa sổ, khí chất trầm tĩnh, giống như đang tự hỏi, cân nhắc.

"Hạ tổng, phần hiệp nghị này của Đường tổng, là hy vọng người cùng ngài ấy về nước đăng ký kết hôn, còn về hôn lễ, cuộc sống sau kết hôn, toàn bộ đều do người tới quyết định, chỉ cần ngài ấy có thể với người, cùng hai đứa con sống ở dưới một mái hiên, những thứ khác dù là bất cứ chuyện gì ngài ấy cũng đều sẽ không bức ép người! Đương nhiên, cái hôn nhân này còn có cái kỳ hạn, kỳ hạn là ba tháng, nếu ba tháng sau, người còn muốn ly hôn, hoàn toàn có thể!"

Hứa Thành đứng lên, cầm hiệp nghị nhấn mạnh lần nữa với Hạ Nhất Nhiễm, anh ta như vậy Hạ Nhất Nhiễm vẻ mặt kinh ngạc, từ trong tay anh ta tiếp nhận phần hiệp nghị kia.

Vậy mà thật sự có nội dung giống như Hứa Thành đã nói!

Ba tháng sau, nếu cô còn muốn ly hôn, anh phải vô điều kiện đồng ý.

Hạ Nhất Nhiễm nhìn hiệp nghị, tâm tình kích động.

"Hạ tổng, đây là một mảnh thành ý Đường tổng, với người thử cùng một chỗ ba tháng, nếu người đối với ngài ấy lại vẫn ý bất mãn, như vậy, có thể lại rời khỏi ngài ấy." Hứa Thành thái độ thành khẩn nói, kỳ thật cực kỳ đau lòng Đường Hạo Nam.

Rõ ràng yêu như vậy, nhưng không được đáp lại.

Hạ Nhất Nhiễm yết hầu cũng có chút nghẹn, thở sâu, "Xem ra rất cảm động, nhưng tôi kiên trì, không muốn lại cùng anh ấy kết hôn, dù cho chỉ là chạy theo hình thức, lấy giấy đăng ký."

Cô là một người đối với hôn nhân đã tuyệt vọng.

Không muốn lại trải qua một lần.

"Hạ tổng..."

"Đường Hạo Nam là cảm thấy đăng ký kết hôn rồi, tôi trong ba tháng này chạy không được, phải không? Anh giúp tôi chuyển lời cho anh ấy, Hạ Nhất Nhiễm tôi nói được thì làm được, liền tính không đăng ký kết hôn, cũng có thể cùng chỗ khác ba tháng." Cô bình tĩnh trả lời Hứa Thành.

Hứa Thành tin tưởng Hạ Nhất Nhiễm là một người hết lòng tuân thủ lời hứa.

Anh không nói thêm cái gì, bày tỏ trở về sẽ nói với Đường Hạo Nam rõ ràng liền đi rồi.

Bỏ lại Hạ Nhất Nhiễm một người đứng ở cửa sổ, hãm nhập trầm tư.

Đường Hạo Nam, anh cần gì phải như vậy?

Nói buông tay, sao không tiêu sái một chút, lại một lần nữa vương vấn không dứt, dây dưa không rõ...

Kỳ thật trong lòng cô hiểu rõ, sở dĩ như vậy, là vì anh vẫn yêu cô.

Làm không được triệt để buông tay.

Nhưng cô không biết, đối với Đường Hạo Nam mà nói, cô chính là một cây xương sườn trên người anh, làm sao có khả năng ném cô đi, tìm không về được, sẽ đau!

Có lẽ là chặt đứt một ngón tay trên người, còn muốn nối trở về.

Cho nên làm không được, triệt để buông tay.

Cửa văn phòng lại bị gõ vang, vậy mà là Đổng Hưng Diễn.

Áo choàng dài đen bao lấy dáng người cao lớn tráng kiện của anh ta, mặt không chút thay đổi, khuôn mặt tuấn tú lãnh khốc.

"Anh cả..."

"Nghe nói em lại vẫn muốn cùng chồng trước của em hợp lại?" Đổng Hưng Diễn đi nhanh tới, ở bên cạnh cô đứng lại, đi thẳng vào vấn đề, trực tiếp hỏi.

"Tôi cảm thấy chuyện này không cần thiết giải thích với anh." Cô không thích Đổng Hưng Diễn chất vấn như vậy, cô với ai cùng một chỗ, làm cái quyết định gì, không cần người khác tới khoa tay múa chân.

Đổng Hưng Diễn hừ lạnh, "Em với chồng trước của em tái hợp lại, không làm... Thất vọng Hưng Á đã mất sao? Em sẽ không sợ tập đoàn Đế cảnh từ từ đem tập đoàn Hưng Á ăn sạch, xâm chiếm sao? Trong làm ăn buôn bán, nào có mua bán không lợi nhuận?!"

Điểm ấy, cô cũng từng hoài nghi qua, nhưng mà, trong lòng cô tin tưởng Đường Hạo Nam sẽ không lừa cô.

Hưng Á là tâm huyết Đổng Hưng Á, không thể hủy trong tay cô.

"Tôi tự có lực phán đoán của mình, mặc kệ nói thế nào, liền tính tôi tìm chồng trước hỗ trợ, cũng không có khả năng cùng với anh!" Hạ Nhất Nhiễm bình tĩnh mà đối diện Đổng Hưng Diễn, không chút sợ hãi.

Đổng Hưng Diễn hiển nhiên là nổi giận, hai tay giữ chặt bờ vai cô, một đôi con ngươi màu rám nắng trừng mắt cô, "Tôi vốn tưởng rằng em là một người phụ nữ có cốt khí, không nghĩ tới, em vẫn lại là quay đầu rồi! Đã quên tên đàn ông cặn bã kia mang đến thương tổn cho em thế nào sao?!"

"Đổng Hưng Diễn! Mời anh tự trọng! Chuyện của tôi, không tới phiên anh tới quản!" Hạ Nhất Nhiễm cực kì tức giận, người này tại sao lúc cô đang do dự, liền quay lại bổ cho cô một đao?! Huống chi, chuyện này cùng anh ta có quan hệ gì?!

Đổng Hưng Diễn vẻ mặt cứng ngắc, Hạ Nhất Nhiễm cường thế đem cánh tay anh ta hất ra!

"Mời anh ra ngoài." Cô lãnh đạm nói.

"Em cho là, Hưng Á thực không thích em? Nó yêu chính là em, chẳng thế thì sao lại có khả năng đối với em tốt như vậy?! Sao có khả năng cưới em?! Em cùng Đường Hạo Nam hợp lại, chính là có lỗi với nó!" Đổng Hưng Diễn liền quay lại tác phong bình tĩnh lãnh khốc ngày xưa, hướng cô lớn tiếng quát.

Hạ Nhất Nhiễm giật mình, nhìn Đổng Hưng Diễn sập cửa mà ra.

...

Cô không đi tìm Đường Hạo Nam, trở lại Đổng gia, vốn là đem Đổng lão phu nhân đuổi ra nhà cũ, để cho bà ta dọn đến ở biệt thự khác của Đổng gia.

"Mẹ, bà nội mắng con là Tiểu Tạp Chủng... Cái gì là Tiểu Tạp Chủng?" Nini nhìn đến cô, cực kỳ ủy khuất nhào vào trong ngực cô, mất mác hỏi.

Hạ Nhất Nhiễm đau lòng.

"Tiểu bảo bối, bà nội là bởi vì cùng mẹ cãi nhau, mới có thể nói con như thế, con sao có thể mắc mưu bà!" Hạ Nhất Nhiễm ôm chặt tiểu bảo bối so với bình thường nhu thuận, đau lòng an ủi.

Tiểu nha đầu vẫn là một đứa trẻ vô tư, hôm nay như vậy, giống như thực tin lời lão phu nhân nói rồi.

"Vậy mẹ, con tại sao không có cha?" Nini thúc thích, nức nở hỏi.

Hạ Nhất Nhiễm mũi chua xót.

Đó là một đứa trẻ đáng thương, không cha không mẹ, nhưng mà, cô sẽ cho con bé một gia đình ấm áp.

"Nini, đợi mẹ tìm được bạn trai, con liền có cha rồi, mẹ đang cố gắng tìm đó..." Nini giống như cực kỳ thích Đường Hạo Nam, nếu cô thực đồng ý cùng với Đường Hạo Nam, Nini cũng sẽ rất vui vẻ đi?

Ở trong lòng thở dài.

Nhưng mà cô thì sao?

Tại sao muốn một lần lại một lần bị động tại chỗ?

Cô muốn cùng vận mệnh đấu tranh, thế nhưng, một lần lại một lần thất bại...

...

Cô không muốn đi đăng ký kết hôn, đâm vào tim Đường Hạo Nam, anh biết rõ, ba tháng sau, cô tất nhiên sẽ cùng anh chia tay.

Cũng chỉ có thể ở trong lòng vì chính mình bi ai, nhưng vẫn lại là đáp ứng yêu cầu của cô.

Hai người lại gặp mặt, là ở quán cà phê.

Hạ Nhất Nhiễm biết, nếu không đăng ký kết hôn, Đường Hạo Nam một chút bảo đảm đều không có, loại hiệp nghị này về mặt pháp luật căn bản không có bất luận cái ý nghĩa gì, trừ phi là hiệp nghị hôn nhân.

Nhưng mà, hai người vẫn lại là ký tên, xem như một loại hứa hẹn bên ngoài đi.

"Ba tháng này, anh muốn theo tôi và bọn nhỏ sống ở đâu? Đầu tiên Singapore không được, lại có lời đồn đãi chuyện nhảm." Cô bình tĩnh nói, uống một ngụm quả trà.

"Về Sùng Xuyên? Liền ở trong tòa biệt thự lúc trước em cùng Nini ở thì thế nào? Anh đã sớm mua lại rồi!" Đường Hạo Nam trầm giọng nói, "Hoặc là, em lo lắng Sùng Xuyên cũng có lời đồn đãi chuyện nhảm mà nói, chúng ta có thể đi Bắc Kinh, tòa Tứ Hợp Viện kia vẫn còn."

Anh tích cực, mỉm cười nói.

Hạ Nhất Nhiễm nhíu mi, một bộ đang tự hỏi.

"William không còn nhỏ, nên đến trường. Thằng bé ở Singapore không có hộ khẩu, anh hi vọng cho thằng bé có hộ khẩu Trung Quốc, trở về Sùng Xuyên đi, cũng không bao nhiêu người nhớ rõ chuyện của chúng ta rồi." Hạ Nhất Nhiễm cười nói, tươi cười đi, mang theo một tia trào phúng.

Anh đã quên, lúc ly hôn, trước mặt người xem TV cả nước nói chuyện không thích cô sao?

Cô còn nhớ, mỗi khi nhớ tới, liền cảm thấy khi đó chính mình cực kỳ xấu hổ.

"Không cần quá để ý ánh mắt của người khác." Anh nhẹ giọng đáp.

"Ba tháng này, tôi không có khả năng mỗi ngày đều ở cùng với các người, tôi thỉnh thoảng phải trở về Singapore thị sát nghiệp vụ công ty, hoặc là đi công tác nơi khác." Hạ Nhất Nhiễm trầm giọng nói.

Đường Hạo Nam gật đầu bày tỏ hiểu được.

"Anh thì sao? Anh không bận rộn sao? Không biết là ba tháng này sẽ là lãng phí thời gian à?"

"Công việc của anh đều đã bàn giao lại, thỉnh thoảng đi công ty nhìn xem là được." Đường Hạo Nam cũng bình tĩnh nói, ngẩng đầu, không đối mặt cô, nhìn ngoài cửa sổ.

Cô gật đầu.

"Trong ba tháng này, hi vọng anh có thể hết lòng tuân thủ lời hứa, không dùng thủ đoạn gì bức ép tôi." Hạ Nhất Nhiễm nhàn nhạt nói, chỉ đương nhiên là phương diện kia.

Đường Hạo Nam ngực thắt lại, "Được!"

Anh làm sao có khả năng bắt buộc cô!

...

Về nước, ngồi cùng chuyến bay.

Nini nhìn thấy Đường Hạo Nam, dính tại trong lòng anh sẽ không chịu rời, "Chú đẹp trai, người là bạn trai của mẹ đúng không? Sau này người chính là cha của con rồi!"

Tiểu bảo bối vui mừng kích động nói, William nghe được lời của cô bé, quay đầu nhìn về phía Hạ Nhất Nhiễm, ánh mắt nghi hoặc.

"Đương nhiên!" Đường Hạo Nam nhìn Hạ Nhất Nhiễm, hướng Nini chắc chắn trả lời.

"Cha ơi!" Nini lớn tiếng kêu hô, Đường Hạo Nam sợ sệt, ngực một trận kích động, từ hơi thở tất cả đều là mùi sữa thơm dịu nhẹ trên người tiểu Nini, cô bé dựa vào trong lồng ngực anh, cho anh một loại an ủi cùng ấm áp.

Nhưng anh cùng con bé, cũng không quan hệ huyết thống.

Bé trai đối diện, luôn có vẻ mặt lãnh khốc kia mới đúng là cốt nhục của anh.

"Uh"m..." Anh cười, phức tạp nhìn Hạ Nhất Nhiễm.

William chính đang nhìn Đường Hạo Nam, anh còn không có nói anh là cha cậu bé...

"William, anh tại sao không kêu chú đẹp trai, chú là cha anh đó!" Nini nhìn về phía William, lớn tiếng nói.

William liếc cô bé một cái, một vẻ không muốn phản ứng cô bé.

Dọc theo đường đi, một nhà bốn miệng nói chuyện với nhau không nhiều lắm, rất nhanh về tới trong nước, đến chỗ sân bay, cùng Lục Ngộ Hàn bọn họ tạm biệt, một nhà bốn miệng bọn họ mang theo Đại Hoàng, ngồi xe bảo mẫu, đến chỗ tòa biệt thự kia.

Hạ Nhất Nhiễm không nghĩ tới anh sẽ mua được nơi này, mà trong biệt thự hiển nhiên là mỗi ngày đều có người dọn dẹp, trong hoa viên cỏ cây được cắt tỉa ngay ngắn chỉnh tề, bờ cát nhỏ đặc biệt chuẩn bị cho Nini chơi vẫn còn đó, cũng được dọn dẹp sạch sẽ.

Trong biệt thự, có hai giúp việc, đều là phụ nữ trung niên xem ra cực kỳ ôn hòa thiện lương.

Đường Hạo Nam mang theo hai đứa nhỏ đi xem phòng của bọn chúng, tiểu Nini cực kỳ hài lòng, William cũng không muốn cùng Nini chung một giường.

Đường Hạo Nam đành phải cho cậu bé một giường.

"Cha ơi, phòng của cha với mẹ ở đâu?" Tiểu Nini tò mò hỏi, lạnh lợi chạy tới cửa phòng ngủ chính, lúc này Hạ Nhất Nhiễm đôi má hơi hơi phiếm hồng, nhìn về phía Đường Hạo Nam.

Chẳng lẽ còn muốn cùng anh ngủ chung một cái phòng?