"Nấu cơm đem ra ngoài không lẽ nuôi nhân tình ở ngoài sao? Phải làm rõ mới được"
Đợi cô đi hắn cũng lái xe theo, tại sao lại đi đến chỗ đó cơ chứ? Hắn đi theo cô vào trong nhưng chỉ ở phía bên ngoài nghe cuộc đối thoại giữa họ.
"Chị đến rồi đây!!"
"Chị, không cần phải đem cơm cho em đâu, làm phiền chị quá"
"Có gì đâu, em đã em trai chị thì chị phải chăm sóc em chứ"
Hắn nhìn vào lúc này gương mặt cô vô cùng dịu dàng cô chưa bao giờ mà tỏ vẻ như thế trước mặt hắn cả, cũng chưa bao giờ nấu cơm cho hắn ăn.
Cũng là vợ chồng nhưng tại sao lại đối xử với hắn như vậy, Âu Vũ đưa đôi mắt tia lửa hướng về phía Tiểu Minh hắn cũng không ngờ có một ngày hắn lại ghen với cậu.
"Đúng là yêu vào rồi là không cần não nữa"
Hắn cũng không làm phiền nữa, mà đi ra ngoài chờ nhưng lòng vẫn hậm hực đứng ngồi không yên, một lúc sau cô đi ra nhìn thấy hắn đang nhìn mình với đôi mắt soẹt lửa.
"Anh... anh đến đây làm gì?"
"Em đoán xem"
"Về nhà đi em giải thích sau"
Về đến nhà, hắn liền lôi cô vào phòng mạnh bạo quăng cô mạnh lên giường kiềm chăc hai tay cô lại. Cô bắt đầu sợ hãi sao hắn hôm nay lạ vậy.
"Anh sao vậy? Thả em ra!!"
"Trả lời cho anh đi, em có chút tình cảm nào với anh không?"
"Em..."
"Em thích Tiểu Minh sao? Anh mới là chồng của em!!"
"Anh đừng kích động, cậu ấy chỉ là em trai nuôi của em thôi"
"Đâu ra em trai nuôi nữa vậy? Ngay cả chồng mình em còn không chăm sóc kỷ vậy em nói đi!! Em quá đáng lắm"
"Anh ghen sao?"
"Anh ghen, vì anh yêu em đấy em biết không? Anh ghét nhìn thấy em cùng bất kì người khác giới nào khác kể cả Tiểu Minh!!" W.e.b.T.r.u.y.e.n.O.n.l.i.n.e.z.c.o.m "Em yêu anh"
"Hửmm, em... em nói gì?"
"Không nói lại đâu, anh nghe hay không kệ anh em chỉ nói một lần"
"A... Âu Vũ"
Hắn đột nhiên ôm lấy cô và hôn cô một cách dịu dàng, môi của hắn rất mềm, cô cảm nhận được sự hạnh phúc trong đấy. Đưa tay lên ôm lấy bờ vai vững chắc của hắn mà đáp lại nụ hôn ấy.
Nụ hỗn diễn ra như không bao giờ muốn dừng lại, hắn cắn khẽ vào vành tai cô làm cô rùng mình vì tai cô khá nhạy cảm như biết được điểm yếu cô hắn bắt đầu trêu chọc.
"Ưm... khó chịu"
"Mộc Nhi... chúng ta được không?" Hắn khẽ thì thầm lời dụ hoặc bên tai cô.
Cô chỉ khẽ gật đầu
Cô khẽ tóm lấy vạt áo hắn hai tay run rẩy.
Hắn bắt đầu hôn từ trán cô rồi xuống đôi môi, hai má, vành tay, cần cổ, không bỏ sót chỗ nào. Khiến hơi thở cô dồn dập hẳn lên.
Lại cảm thấy mặt mình cũng nóng rực, hắn cúi đầu hôn cô lần nữa.hăn thử thăm dò vào trong, làm hơi thở của cả hai quấn bện lấy nhau.
Cảm xúc tuyệt vời khiến hắn lưu luyến vô cùng. Máu nóng sôi trào khiến toàn thân hắn ngập tràn nỗi kích động. Âu Vũ vòng tay qua đầu cô, nhưng chết tiệt là hắn lại cực kỳ căng thẳng.
Chính hắn cũng cảm nhận được rằng hai tay mình đang run lên. Trong lòng hắn chửi thầm, cái quái gì thế, vào lúc này mà lại có phản ứng này, là thể lực không đuổi kịp hay là vì cảm xúc sục sôi?