"Dao Dao, năm nay con cũng đã mười chín tuổi rồi không thể suốt ngày ra ngoài chơi bời được. Hôm nay cùng ba đến công ty bàn chuyện làm ăn với công ty của Cận Thị"
Cố Sở Dao ỉu xìu khi nghe hôm nay mình phải đến công ty, nhưng câu sau của ba cô nói là bàn chuyện hợp tác với Cận Thị thì cô lập tức có tinh thần trở lại
"Hợp…hợp tác với Cận Thị sao ạ?" Cố Sở Dao lắp bắp hỏi lại.
"Ừm! Ăn mau lên"
Trời ạ! Đây là một cơ hội tốt của cô, rất có khả năng cô sẽ gặp được Cận Thiếu Phong.
"Vâng ạ!"
Mẹ cô nhìn thất biểu cảm bất thường của con gái mình thì không khỏi thấy lạ
"Con bé này hôm nay làm sao vậy? Bình thường kêu nó đến công ty học hỏi thì có bao giờ chịu đi đâu. Chẳng lẽ vì thất tình lên thay đổi tính cách hả?"
"Mẹ này, hắn ta chính là bị con đá, bây giờ mục tiêu của con phải là một người tài giỏi hơn hắn ta!"
"Rồi! Rồi! Mau ăn đi!"
Cố Sở Dao ăn thật nhanh rồi lên phòng thay quần áo đến công ty cùng ba mình.
Tại chủ sở chính Cố Thị…
"Sở Dao! Con đi theo thư ký của ba sắp xếp một số tài liệu cần thiết cho lần hợp tác với Cận Thị vào chiều nay đi đừng để xảy ra bất kỳ sai xót nào"
"Vâng ạ!"
Cố Sở Dao nghe lời ba đi theo thư ký làm việc, còn ông thì phải họp ban vào mỗi buổi sáng sớm không thể hướng dẫn cô được, nên ông giao lại cô cho thư ký riêng của mình.
Cả một một buổi sáng làm việc mệt mỏi, Cố Sở Dao mong mãi mới đến chiều để được gặp Cận Thiếu Phong.
Lúc cô đang mơ màng không biết lúc nào thì Cận Thiếu Phong sẽ tới thì từ đăng sau vang lên một giọng nói trong trẻo của phụ nữ vang lên nhưng đối với Cố Sở Dao mà nói lại trông vô cùng ngứa tai
"Xin lỗi cô chúng tôi có hẹn với chủ tịch Cố của các cô"
Cố Sở Dao quay lại đối mặt với người phụ nữ trước mặt mình biểu cảm của cô trông vô cùng bực tức khó chịu.
Cô chỉ tay vào phòng làm việc của ba mình rồi nói:
"Ở trong kia!"
Đột nhiên từ đằng sau người phụ nữ vang lên một giọng nói đàn ông trầm khàn vô cùng dễ nghe
"Cảm ơn!"
Cố Sở Dao nhìn ra đằng sau thì phát hiện người đàn ông này chính là Cận Thiếu Phong.
Cô lấy tay che miệng đứng hình mất mấy giây sau đó mới nhận ra là bản thân mình bây giờ trông rất khó coi. Cố Sở Dao liền đưa tay nên vuốt vuốt mái tóc hơi rối của mình xuống, rồi mỉm cười thân thiện với người đằng sau.
"Ha ha ha! Thất lễ rồi mời Cận tổng vào, ba tôi đã đợi anh rất lâu rồi đấy"
Cố Sở Dao đi lên đằng trước mở cửa mời Cận Thiếu Phong vào rồi sau cô cũng vào theo sau anh luôn rồi tiện tay đóng cửa lại để người phụ nữ vừa nãy đứng ngoài cửa
"Rầm!"
Thư ký của Cận Thiếu Phong cau mày "Cô…!"
"Sở Dao con làm cái gì vậy, đó là thư ký của Cận tổng đấy mở cửa cho cô ta vào"
"Cô ta có tay đi mà mở"
"Con bé này…ra mở cửa cho ba"
"Không! Ba thích thì ra mà mở cho cô ta vào"
Cố Minh Chung tức giận không nói lên lời "Con…"
"Ha ha! Để Cận tổng phải chê cười rồi! Đây là con gái của tôi Cố Sở Dao"
Cận Thiếu Phong nhìn Cố Sở Dao đang tức giận phồng má anh nhếch miệng cười rồi nói: "Không có gì chủ tịch Cố đừng bận tâm, người nhỏ tuổi tính khí thường hay dễ nổi nóng"
Nghe được câu nói của anh thì Cố Sở Dao lại càng nổi nóng cô hậm hực nhìn anh "Tôi năm nay đã mười chín tuổi rồi đấy, không còn nhỏ nữa đâu"
Ánh mắt của Cận Thiếu Phong lướt một lượt từ trên xuống dưới người Cố Sở Dao, rồi dừng lại ngay chỗ ngực cô vuốt cằm đánh giá
Anh đi lại gần cô rồi cúi đầu khẽ nói: "Vậy ư? Sao tôi lại thấy Cố tiểu thư rất nhỏ nhỉ?"
Nhỏ? Cố Sở Dao trợn mắt lên nhìn Cận Thiếu Phong. Con m* nó anh dám chê cô nhỏ, chẳng lẽ muốn ngực cô phải to như người phụ nữ kia mới gọi là to sao?
"Khụ! Được rồi Sở Dao con mau đi pha cho ba tách trà đi đừng khiến ba phải mất mặt nữa."
"Hứ! Ba…"
"Được rồi đừng lề mề nữa mau đi đi"
Cố Sở Dao không thèm tiếp lời Cận Thiếu Phong nữa cô mở cửa đi ra ngoài, lúc đi qua thư ký của Cận Thiếu Phong cô cũng không quên tặng cho cô ta một ánh mắt hằm hằm sát khí.
Trong lúc hai bên đang bàn bạc hợp tác Cố Sở Dao đứng đằng sau ba mình ánh mắt của cô hoàn toàn hướng về phía Cận Thiếu Phong.
Thật là đẹp trai, đẹp trai hơn tên cặn bã Cận Thiên Vũ gấp trăm nghìn lần, nhìn dáng vẻ làm việc của anh trông rất nghiêm túc vô cùng cuốn hút.
Ôi mẹ ơi! Sao trên đời này lại có một người đàn ông yêu nghiệt như vậy chứ.
Cố Sở Dao nhìn chăm chú Cận Thiếu Phong đến đỏ cả mặt. Trong đầu cô không ngừng xuất hiện những hình ảnh người đàn ông trước mặt đây sau này sẽ là của cô, rồi lại thoả mái nghe Cận Thiên Vũ gọi cô là thím nhỏ. Chỉ cần nghĩ đến thôi đã vô cùng kích thích rồi.