Võ Luyện Đỉnh Phong

Chương 4099: Thế Giới Quả



Từ Chân nói: "Ta từng thấy qua một vài ghi chép trong một bản điển tịch của tông môn, mặc dù ghi chép kia không toàn diện, nhưng ta dám khẳng định đây chính là Tam Thiên Thế Giới Thụ, chư vị mời xem, linh quả trên cây này, phải chăng chính là số lượng 3000?" 

Hắn nhắc nhở như vậy, mọi người mới vội vàng nhìn về phía những linh quả kia, mọi người cũng là hạng người phi phàm, rất nhanh đếm ra đúng là 3000 linh quả, không nhiều không ít. 

"Tam Thiên Thế Giới Thụ, kết 3000 Thế Giới Quả, một quả là một thế giới, đối ứng 3000 đại đạo, mỗi một Thế Giới Quả đều là một tiểu thế giới tự thành, giống như Tiểu Càn Khôn của Khai Thiên cảnh." 

Đám người nghe vậy giật mình, đều không thể tin được, trái cây lớn cỡ nắm tay này lại là từng tiểu thế giới? Đây quả thực vượt quá tưởng tượng. 

Dương Khai thì chợt động dung! 

Vừa rồi hắn còn không ý thức được điểm mấu chốt, bây giờ nghe Từ Chân vậy, không khỏi hoài nghi, Tam Thiên Thế Giới Thụ trước mắt này, liệu có phải Thế Giới Thụ Cự Thần Linh A Đại đề cập đến? 

Tinh Giới một trận đại chiến khiến Thiên Địa pháp tắc phá toái, Tinh Giới thời thời khắc khắc đứng trước nguy cơ sụp đổ, mặc dù rất nhiều Đại Đế liên thủ duy trì ổn, nhưng Tinh Giới cũng không kiên trì được bao lâu. 

Dương Khai từng tìm A Đại hỏi sách, A Đại tỉnh tỉnh mê mê, chỉ nói cho Dương Khai ba chữ Thế Giới Thụ, Thế Giới Thụ hẳn là thứ khiến Tinh Giới tái tạo Thiên Địa pháp tắc. 

Chỉ là hắn vào ngoài càn khôn này lang bạt kỳ hồ đến nay cũng không dò thăm được bất luận tin tức nào liên quan tới Thế Giới Thụ, làm sao cũng không nghĩ tới trong Vô Lão Chi Địa này chợt có thu hoạch. 

Nếu Tam Thiên Thế Giới Thụ chính là thứ A Đại đề cập tới, đây chính là mấu chốt tồn vong của Tinh Giới! 

Dương Khai không khỏi nóng rực lên, âm thầm tính toán làm thế nào mới có thể nhổ tận gốc Tam Thiên Thế Giới Thụ. :V 

"Một quả một thế giới. . ." Có người đấy lẩm bẩm một tiếng, "Nói như thế, vị huynh đài vừa rồi là tiến vào trong thế giới quả?"

"Không sai!" Từ Chân gật đầu, "Đây chính là cơ duyên của hắn." 

"Nếu hắn có thể tìm được huyền cơ, vậy có thể từ đó thoát khốn, Thế Giới Quả cu ̃ng là của hắn, nếu lĩnh hội không thấu. . ." 

"Lĩnh hội không thấu thì sao?" Đinh Ất trầm giọng hỏi. "Cả một đời bị vây ở trong đó, vĩnh viễn không thể đi ra!". 

Đám người không khỏi rùng mình, trong quả thế giới đến cùng là tình hình thế nào không người biết được, nếu bị vây ở trong đó cả một đời, vậy không phải kết quả gì tốt. 

"Thế Giới Quả có công hiệu gì?" Lại có người mở miệng hỏi, "Vị sư huynh này nếu nhận ra vật này, vậy tất nhiên cũng biết công hiệu dùng a?" 

Từ Chân cười hắc hắc: "Công hiệu Thế Giới Quả rất lợi hại, nó là thần vật trong truyền thuyết mới tồn tại, có thể trợ giúp Khai Thiên cảnh thẳng tấn nhất phẩm!" 

"Cái gì?" Đầy tiếng kinh ngạc lập tức vang lên, tất cả mọi người không dám tin nhìn Từ Chân, muốn từ trên mặt hắn nhìn ra vẻ đùa giỡn, nhưng Từ Chân đầy mặt cuồng nhiệt, nào có nửa phần đùa giỡn? 

"Trợ giúp Khai Thiên cảnh thẳng tấn nhất phẩm? Thật hay giả?" "Trên đời này có thần vật bực này?"

"Khai Thiên cảnh tấn thăng khó khăn cỡ nào, trái cây này thật có thể giúp Khai Thiên cảnh thẳng tấn nhất phẩm?" 

Khai Thiên cảnh tấn thăng là phải năm này tháng nọ tích lũy, mỗi lần tấn thăng nhất phẩm đều phải hao phí vô số thời gian, vô số tài nguyên. Hơn nữa còn có hạn chế, bình thường, một võ giả thành tựu Khai Thiên cảnh, xem như có đầy đủ thời gian cùng vật tư tích lũy, cho ăn bể bụng cũng chỉ có thể tấn thăng hai phẩm. Bởi vì Khai Thiên Đan là do người vì luyện chế mà thành, loại linh đan này phục dụng nhiều, tác dụng cũng sẽ càng ngày càng nhỏ, đến khi không còn chút hiệu quả nào. Đương nhiên, nếu có thể đạt được Khai Thiên Đan thiên địa tự sinh, vậy không có loại lo lắng này. Thiên địa này có rất nhiều thần kỳ, có một Khai Thiên Đan chính là thiên địa tạo ra, cực kỳ khó được, loại Khai Thiên Đan này không có bất kỳ tác dụng phụ. Nhưng loại Khai Thiên Đan này cũng là thưa thớt đến đáng thương, thường thường một khi diện thế các đại động thiên phúc địa đều tranh đoạt bể đầu, võ giả tầm thường căn bản không có cơ hội tìm được. 

Từ Chân nghiêm nghị nói: "Ta vốn cũng không quá tin tưởng, nhưng nhìn thấy Thế Giới Quả cũng không thể không tin, Khai Thiên cảnh tấn thăng phẩm giai, chính là mở rộng Tiểu Càn Khôn, hoàn thiện Tiểu Càn Khôn, những Thế Giới Quả này, mỗi một quả đều là một

tiểu thế giới, luyện hóa, có thể làm cho Khai Thiên cảnh tấn thăng cũng đương nhiên." 

Dương Khai khẽ gật đầu, Từ Chân nói không sai, trong Thế Giới Quả này tràn ngập thiên địa vĩ lực, tự thành một tiểu thế giới, nếu bị võ giả Khai Thiên cảnh phục dùng luyện hóa, quả thật có thể giúp bọn hắn mở rộng thể nội Tiểu Càn Khôn. 

Nhất thời, ánh mắt mọi người đều nóng rực lên, nhìn từng Thế Giới Quả, thèm nhỏ dãi. 

Đây chính là thần vật có thể trợ Khai Thiên cảnh thẳng tấn nhất phẩm, mọi người chỗ này, trong Thái Khư cảnh này đều có thu hoạch, có thể nói chỉ cần có thể bình an rời đi, ngày sau tấn thăng Khai Thiên cảnh hẳn là không có vấn đề, nếu có thể sớm vào tay một viên Thế Giới Quả, vậy tam phẩm có thể thành tứ phẩm, tứ phẩm có thể thành ngũ phẩm, lục phẩm thậm chí có thể thành thất phẩm, một Thế Giới Quả, đã giảm bớt đi bao nhiêu năm khổ tu? Cho dù mình không dùng, xuất ra bán đi cu ̃ng tuyệt đối có thể làm cho những Khai Thiên cảnh kia đoạt vỡ đầu. 

"Nhưng chư vị cũng đừng hòng quá mỹ hảo!" Từ Chân bỗng cười ha ha, cất cao giọng nói: "Thế Giới Quả tuy là thần vật, hiệu dụng bất phàm, nhưng cũng không phải vạn năng, thứ này phân tam đẳng, hạ phẩm Thế Giới Quả chỉ có thể trợ hạ phẩm Khai Thiên tấn thăng

nhất phẩm, trung phẩm Thế Giới Quả có thể giúp trung phẩm Khai Thiên, thượng phẩm thì có thể giúp thượng phẩm Khai Thiên tấn thăng nhất phẩm." 

"Cái này ta cũng là thấy ghi chép viết như thế, các ngươi cũng đừng hỏi ta tại sao, việc này ta cũng không rõ ràng, ta chỉ biết là trên cây này đại đa số linh quả đều là hạ phẩm, chỉ có số rất ít là trung phẩm, về phần thượng phẩm kia, khả năng có, cũng có thể là có, nhưng cũng lác đác không có mấy." 

Lúc hắn nói, từng đạo thần niệm đã trùm đến cả Thế Giới Thụ, nhưng từng linh quả này nhìn vậy mà tất cả thần niệm điều tra đều bị thôn phệ, không có một ai nhìn ra manh mối gì, càng không thể phân biệt phẩm chất như thế nào, từ bên ngoài nhìn, trái cây này cũng không có kha ́c nhau bao nhiêu, như khuôn đúc ra vậy. 

Đinh Ất cười lớn một tiếng: "Hôm nay la ̃o tử phát tài, ha ha ha ha!" 

Mọi người ở đây, Đế Thiên hắn nhiều người nhất, nhiều linh quả như vậy, chia đều ra, hắn có thể được không ít, nhưng điều kiện tiên quyết là hắn có thể hái linh quả xuống mới được. 

Từ Chân biết tâm tư hắn, khẽ mỉm cười nói: "Thế Giới Quả tuy nhiều, nhưng chư vị chỉ có cơ hội một lần, nếu đã ngắt lấy, sẽ không thể tiếp tục tiến vào trong quả thế giới."

"Đây là đạo lý chó má gì vậy?" Đinh Ất không khỏi trừng mắt. 

Từ Chân nói: "Ta cũng không rõ, kỳ thật ta cũng chỉ thấy ghi chép trong điển tịch." 

Đinh Ất trầm ngâm, mở miệng nói: "Chỉ có tiến vào trong quả kia, lĩnh hội huyền cơ mới có cơ hội đạt được Thế Giới Quả?" 

Từ Chân gật đầu: "Ta thấy như vậy." 

Đinh Ất ừ một tiếng, nhếch miệng cười nói: "Phải hay không phải, thử rõ là biết." Nói rồi, từ đám thủ hạ tuyển ra mười mấy người, để bọn hắn đi lấy Thế Giới Quả. Mười mấy người tất cả đều ma quyền sát chưởng, đến trước Tam Thiên Thế Giới Thụ. 

Dương Khai bọn người yên lặng quan sát, cũng không có ý ngăn lại, đối với Tam Thiên Thế Giới Thụ, hắn có thật nhiều chỗ không rõ, vừa vặn mượn tay Đế Thiên thăm dò một phen. 

Giây lát sau, mười mấy người kia thi triển thủ đoạn bắt tới Thế Giới Quả. Nhưng vô luận bọn hắn làn như thế nào, Thế Giới Quả lại đều không nhúc nhích tí nào, tất cả thủ đoạn đều như đá ném vào biển rộng, có người thậm chí không cam lòng đánh ra một chưởng, 

nhưng vẫn bị linh quả thôn phệ, linh quả không việc gì, thần thông biến mất. 

Sau một lát, Đinh Ất gọi những người kia về, kết quả thử nghiệm rất

rõ ràng, muốn mạnh mẽ lấy di linh quả là không thể, chỉ có thể như Từ Chân nói, tiến vào trong quả thế giới. 

"Nếu như thế, vậy đi một chuyến đi." Có người cười lớn một tiếng, cất bước tiến lên, phi thân đi vào một quả, trong nháy mắt, người đó biến mất. Người này vừa động, rất nhiều võ giả còn lại cũng đều ngồi không yên, nhao nhao bay người lên, lựa chọn linh quả khác nhau. Lần lượt từng bóng người biến mất, chớp mắt đã thiếu đi hơn một trăm người. 

Có võ giả còn yên lặng quan sát, có do dự không tiến, do dự muốn hay không liều mạng một phen, dù sao trước đó Từ Chân nói, tiến vào trong quả thế giới cũng có phong hiểm, thành thì hái được linh quả, bại thì cả một đời bị vây ở trong đó, tuyệt không có khả năng thứ ba. 

Hướng Anh cùng thanh niên được A Khổ cu ̃ng chọn một linh quả, tiến vào trong quả thế giới. 

Đinh Ất cao giọng nói: "Các huynh đệ, cơ hội đang ở trước mắt, có thể nắm chắc hay không phải nhìn chính các ngươi, mỗ gia cũng không bắt buộc, người bình thường tự cam có thể lưu lại, muốn lên như diều gặp gió thì cùng bản tọa xông lên!" 

Nói xong lập tức vọt lên, tìm một linh quả chỗ cao nhất, cả người biến mất.

Đám người Đế Thiên có người theo sát sau, lựa chọn mục tiêu, có người lắc đầu thở dài, thuận đường cũ xuống núi, dù sao không phải mỗi người đều có quyết đoán cùng bản sự như Đinh Ất. 

Từ Chân không nhúc nhích, Dương Khai cũng không nhúc nhích, hai người đều muốn tìm ra sự khác biệt phẩm giai trong những linh quả này, đáng tiếc nhìn hồi lâu, ai cũng không có thu hoạch. 

Một lát sau, Từ Chân lắc đầu nói: "Dương huynh, ta đi trước một bước." 

Dương Khai gật đầu nói: "Từ huynh bảo trọng."