Võ Luyện Đỉnh Phong

Chương 4197: Đại Trận Thành



Thời gian nhoáng một cái, ba tháng đã qua đi. 

Trong hơn ba tháng này, sáu trăm ngàn người tới từ Tinh Giới dần dần quen thuộc với Hư Không Địa, dưới sự an bài thích đáng của Nguyệt Hà và Biện Vũ Tình, 60 vạn người này tản ra khắp nơi trong Hư Không Địa, mỗi người giữ đúng vị trí của mình. 

Theo đề nghị của Biện Vũ Tình, Hư Không Địa bây giờ đã thiết lập mấy bộ phận khác nhau, phân biệt có Đan Đường, Khí Đường, Trận Đường, Kinh Đường, Võ Đường và Thánh Linh đường. 

Trong đó Đan Đường do Diệu Đan Đại Đế đảm nhiệm chức đường chủ, hắn lấy luyện đan nhập đạo, ngưng tụ đạo ấn của bản thân, tạo nghệ trên luyện đan thuật sớm đã đạt đến cực hạn của Tinh Giới, một tay kỹ nghệ luyện đan xuất thần nhập hóa, đăng phong tạo cực. 

Hư Không Địa muốn phát triển, miệng ăn núi lở khẳng định là không được, đại bộ phận tài nguyên Dương Khai lấy ra từ Thái Khư cảnh đều đã tiêu tốn vào trong Cửu Trọng Thiên đại trận, bây giờ mặc dù 

còn sót lại một ít nhưng cũng không phải là nhiều, dù tính cả những thứ lấy được từ trong ám khố của Thất Xảo Địa, còn có bồi thường của Phi Hoa phảng trước đó thì e rằng cũng không kiên trì được bao lâu. Tu vi của chư vị Đại Đế đều đã đến cực hạn, đang cần đề thăng gấp, thế nhưng bọn hắn có người nào không cần tài nguyên từ ngũ phẩm trở lên đâu? 

Bất kỳ phần tài nguyên ngũ phẩm nào cũng đều dùng trăm vạn Khai Thiên Đan để tính toán, đây mới vẻn vẹn chỉ là ngũ phẩm, nói không chừng các Đại Đế không chỉ cần ngũ phẩm, mà có thể là lục phẩm hay thậm chí cao hơn! Nếu thật sự như vậy, vậy thì chi tiêu sẽ càng thêm kinh khủng. 

Cho nên Hư Không Địa phải câ ̀n có thủ đoạn để kiếm tiền. 

Hư Không Địa vừa mới thành lập, một hoàn toàn không có nhân mạch, hai hoàn toàn không có phương pháp, làm gì có thủ đoạn nào để kiếm tiền? Cũng may Thất Xảo Địa lưu lại nội tình không tệ, bảy mảnh vườn trái cây kia chính là tài phú lớn nhất của Hư Không Địa bây giờ, bảy loại linh quả chính là một trong những tài liệu chính để luyện chế Khai Thiên Đan, nếu như có thể lấy được đan phương của Khai Thiên Đan, với nội tình trên Đan Đạo của Diệu Đan Đại Đế, luyện chế Khai Thiên Đan tất nhiên là không thành vấn đề, chỉ cần có thể liên miên bất tuyệt luyện chế ra Khai Thiên Đan, vậy thì sau

này các đệ tử khi tu hành cũng không cần túng quẫn như vậy nữa. 

Cho nên đối với Hư Không Địa bây giờ, sự phát triển của Đan Đường là quan trọng nhất, cũng là thời cơ để Hư Không Địa quật khởi. 

Còn Khí Đường thì do Hậu Vũ đảm nhiệm chức đường chủ, tu vi của nàng mặc dù không quá cao, bây giờ cũng chỉ là Đế Tôn cảnh tầng hai, nhưng trên Luyện Khí chi đạo, phóng tầm mắt khắp Hư Không Địa, không người nào có thê ̉ vượt qua nàng. Nhớ năm đó ở Tinh Giới, tên tuổi của Hậu đại sư danh chấn khắp bốn vực, rất nhiều võ giả lấy những kiện bí bảo do nàng tự tay luyện chế làm vinh dự, nếu không phải nhờ có Nam Môn Đại Quân dẫn tiến, vậy thì Dương Khai cũng không có cách nào thu nàng làm bộ hạ của mình. 

Trước đó tại Tinh Giới, Hậu Vũ vì Lăng Tiêu cung luyện chế ra rất nhiều bí bảo tinh diệu, phát huy ra tác dụng cực lớn trong lưỡng giới đại chiến. 

Trận Đường đường chủ tất nhiên là Nam Môn Đại Quân, Nam Môn Đại Quân trong những ngày này gần như không hề nghỉ ngơi nửa khắc. Từ khi đến Hư Không Địa, hắn vẫn một mực đi theo Vô Lượng đại sư. Hắn tinh thông trận pháp, si mê trận pháp, Tinh Giới trói buộc tay chân của hắn, sau khi đến Hư Không Địa, hắn lại nhìn thấy được sự huyền diệu của Cửu Trọng Thiên đại trận, vì vậy hắn liền không có cách nào tự kiềm chế được nữa.

Hắn có nội tình và ngộ tính cực cao về Trận Đạo, nếu không thì hắn cũng sẽ không có được thành tựu như hiện tại. 

Ba tháng thời gian một mực làm trợ thủ cho Vô Lượng đại sư, hắn tự cho mình là đệ tử, cẩn cẩn trọng trọng đến mất ăn mất ngủ. 

Vô Lượng đại sư vốn không nhìn trúng những Trận Pháp sư nhảy lên từ Càn Khôn thế giới, có điều sau khi tiếp xúc với Nam Môn Đại Quân trong một khoảng thời gian, hắn thình lình phát hiện người này có khứu giác cùng ngộ tính không tầm thường trên Trận Đạo. Tạo nghệ của Nam Môn Đại Quân về Trận Đạo quả thực không bằng hắn, nhưng đó là bởi vì hoàn cảnh trưởng thành không giống nhau, nếu như đặt hắn ở loại địa phương như Tinh Giới, Vô Lượng đại sư tự thấy bản thân chưa chắc có được thành tựu giống như Nam Môn Đại Quân. 

Vì tạ ơn Dương Khai đã cung cấp tài nguyên cho hắn để bố trí Cửu Trọng Thiên đại trận, thực hiện tâm nguyện bình sinh, cho nên Vô Lượng đại sư cũng không tàng tư, còn cố ý dìu dắt Nam Môn Đại Quân. 

Một người nguyện học, một người nguyện dạy, trong ba tháng này, Nam Môn Đại Quân lấy Cửu Trọng Thiên đại trận làm cơ sở, điên cuồng hấp thu sự huyền diệu về Trận Đạo của thế giới bên ngoài càn khôn này, đạt được sự trưởng thành to lớn.

Kinh Đường là địa phương cất giữ rất nhiều bí thuật điển tịch, bất kể là tại Tinh Giới hay là tại ở thế giới bên ngoài càn khôn này thì Dương Khai cũng đều giết không ít người, nhất là ở trong Thái Khư cảnh kia, hắn lấy được rất nhiều chiến lợi phẩm, trong đó tất nhiên có rất nhiều bí thuật công pháp, những vật này vô dụng đối với Dương Khai, nhưng chúng đều được hắn lưu lại. 

Bây giờ đặt ở trong Kinh Đường, có thể cung cấp cho các đệ tử mượn đọc tu hành. 

Đường chủ của Võ Đường, Dương Khai giao cho Lô Tuyết đảm nhiệm, nàng dù sao cũng là Khai Thiên ngũ phẩm, cũng có tư cách này, về điểm này, chư vị Đại Đế cũng không thể nói gì hơn. 

Có điều phần lớn những người đến từ Tinh Giới đều có căn cơ tương đối nông cạn, sau khi hiểu rõ những thường thức cơ sở về con đường Võ Đạo ở thế giới bên ngoài càn khôn này, chư vị Đại Đế và Ngụy Đế 

bắt đầu mở đàn thụ nghiệp, truyền thụ bí quyết về những điều mà các đệ tử nên chú ý khi tu hành. 

Ở trong Tinh Giới, muốn được lắng nghe sự dạy bảo của một vị Đại Đế về cơ bản là chuyện không thể nào xảy ra, cũng không có Đại Đế nào có thời gian rảnh rỗi như vậy để đi làm những việc này, bọn hắn nhiều nhất là thu mấy vị đệ tử để dốc lòng dạy bảo.

Nhưng khi đến thế giới bên ngoài càn khôn này, các Đại Đế cu ̃ng thả xuống tư thái, làm ra một chút cống hiến cho sự phát triển của Hư Không Địa. 

Kinh nghiệm tu hành của các Đại Đế trân quý đến cỡ nào? Đây chính là những thứ thiết yếu đối với sáu trăm ngàn người này, cho nên mỗi lần các Đại Đế mở đàn thụ nghiệp thì đều kín người hết chỗ. 

Trong ba tháng này, không biết bao nhiêu võ giả đột phá gông cùm xiềng xích của bản thân, làm cho thực lực của bản thân gia tăng rất nhanh. 

Còn về phần Thánh Linh đường, đó là một bộ phận cực kỳ đặc thù. 

Cũng không còn cách nào khác, số lượng Thánh Linh Dương Khai mang từ Tinh Giới tới đây quả thực không ít. Không nói đến hơn mười vị Long tộc thuần huyết trên Long đảo đều tới đây, ngay cả những long duệ có huyết mạch Long tộc cũng có hơn mấy trăm vị. Ngoài ra còn có Loan Phượng, Phạm Ngô, Thương Cẩu và rất nhiều Yêu Vương trong Man Hoang Cổ Địa. 

Những Yêu Vương này đều có Thánh Linh huyết mạch trong người, vấn đề chỉ là nhiều hay ít mà thôi, năm đó sau khi Trương Nhược Tích phá quan mà ra, Huyết Môn kia liền một mực mở ra. Trong

những năm qua, không ít Yêu tộc tiến vào Huyết Môn, đạt được bản nguyên do tổ tông của chúng lưu lại. 

Liền lấy Ưng Phi làm ví dụ, ở trong Huyết Môn, hắn lấy được Ưng Sí bản nguyên, bây giờ cũng là một thành viên trong số các Thánh Linh. 

32 lộ Yêu Vương trước kia, có gần một nửa tố thành thân thể Thánh Linh. 

Ngoài ra còn có bộ tộc Thạch Khôi và Tiểu Tiểu, bộ tộc Mộc Linh, Lưu Viêm, Cùng Kỳ, Linh Thú đảo, Cửu Phượng dưới trướng Thú Võ Đại Đế Mạc Hoàng. . . 

Nhiều Thánh Linh như vậy tề tụ một đường, phóng tầm mắt khắp Tam Thiên thế giới này cũng thuộc dạng hiếm thấy. Thánh Linh đều là những tồn tại cực kỳ cao ngạo, tồn tại như vậy xưa nay đều là độc lai độc vãng, cũng chỉ có dạng hoàn cảnh đặc thù như Hư Không Địa mới có thể làm cho bọn hắn hòa hợp ở chung. 

Các Thánh Linh tu hành, chủ yếu là tinh tiến lực lượng huyết mạch, khai phát bản nguyên của bản thân, khác với quá trình tu hành bình thường của võ giả. Về điểm này, ngoại trừ bản thân bọn hắn ra, gần như không ai có thể giúp đỡ bọn hắn được. 

Có điều nếu như những Thánh Linh này có thể trưởng thành, vậy thì

ba mươi sáu Động Thiên, bảy mươi hai Phúc Địa kia đừng hòng khiêu chiến Hư Không Địa. 

Mặc dù cách phân bố vị trí còn có chút tì vết, nhưng Hư Không Địa dù sao cũng vừa mới được thành lập, đủ loại bố trí cũng cần chờ ngày hoàn thiện, các đệ tử cũng có thể căn cứ theo hứng thú cùng năng khiếu của mình để gia nhập các bộ phận khác nhau để tu hành. 

Ngoại trừ những bộ phận này ra, bây giờ Hư Không Địa còn chia thành nội ngoại nhị môn. 

Ngoại môn là võ giả Đế Tôn cảnh trở xuống, số lượng đông đảo, gần như chiếm chín thành đệ tử. 

Nội môn thì là Đế Tôn cảnh trở lên, bây giờ chỉ có hơn một ngàn người, những người này chẳng những bao gồm Đế Tôn cảnh đến từ Tinh Giới, mà còn bao gồm những người vốn thuộc Thúy Vi cung. 

Một khi có người tấn thăng Khai Thiên cảnh thì người đó sẽ tự động thoát ly nội môn, tấn thăng lên cấp độ chấp sự. 

Chẳng qua hiện nay trong Hư Không Địa, Khai Thiên cảnh cũng chỉ rải rác mấy vị như vậy, vẫn còn phải chờ vào ngày sau phát triển. 

Ba tháng thời gian, Hư Không Địa đã bước đầu có hình dáng và hình thức ban đầu, hết thảy đều đi vào quỹ đạo. 

Còn vào giờ phút này, Dương Khai đang đứng trên không trung của

Hư Không Địa, tay nắm lấy ngọc giác đại trận của Hư Không Địa, cảm thụ được sự huyền diệu của Cửu Trọng Thiên đại trận. 

Vô Lượng đại sư đứng bên cạnh hắn, so với lần đầu tiên gặp mặt, vị Trận Đạo đại sư này đã gầy đi vài vòng, có điều thần thái của hắn lại cực kỳ phấn khởi. Hắn đang giảng giải rất nhiều diệu dụng của Cửu Trọng Thiên đại trận cho Dương Khai nghe. 

"Chân Quân, chắc hẳn ngươi cũng có chút hiểu biết về Cửu Trọng Thiên đại trận này của lão phu. Đại trận được chia làm chín tầng, tập trung nhiều loại công năng vào một chỗ, vòng vòng đan xen, tuyệt không thể tả." Hai mắt Vô Lượng đại sư tràn đầy tơ máu, nhưng hắn lại vô cùng hăng hái, phóng khoáng tự do chỉ tay vào hư không kia, nói: "Ba tầng ngoài của đại trận là đại trận cơ sở, khi vận chuyển có thể dẫn dắt tinh thần lực lượng ở thiên ngoại rót vào trong đại trận, bảo trì đại trận không ngừng vận chuyển, năng lượng dư thừa cũng sẽ được tích trữ, chuẩn bị ứng phó bất kỳ tình huống nào. Không chỉ vậy, ba tầng trận pháp bên ngoài này còn có thể tự động chữa trị, chỉ cần không bị phá hư quá mức nghiêm trọng thì sau đó nó sẽ có thể tự động khỏa lấp các lỗ thủng." 

Dương Khai tinh thần câu thông ngọc giác, cảm thụ ba tầng đại trận ở bên ngoài, phát hiện Vô Lượng đại sư cũng không hề nói ngoa. Hắn khẽ gật đầu, những công năng này, Vô Lượng đại sư đã sớm giới

thiệu qua với Dương Khai trước khi bố trí Cửu Trọng Thiên đại trận này. 

Vô Lượng đại sư lại nói: "Ba tầng ở giữa là trận pháp phòng hộ, công năng thứ nhất là ẩn nấp, nếu như Chân Quân nguyện ý, vậy thì Chân Quân co ́thể thôi động trận pháp, triệt để ẩn giấu Hư Không Địa, người ở bên ngoài sẽ không thể nhìn ra được hư thực bên trong. Đương nhiên, nếu như Chân Quân muốn dụ địch xâm nhập thì cũng không sao, trận pháp Ẩn Nặc này chẳng những có thể ẩn nấp Hư Không Địa, mà còn có thể ngụy trang, làm cho địch nhân phán đoán sai lầm. Công năng thứ hai là mê huyễn, người tiến vào trận này sẽ nhìn thấy đủ loại ảo giác, không phân biệt được Đông Tây Nam Bắc, đương nhiên, nếu như Chân Quân có bí bảo thích hợp để bổ sung vào trận nhãn thì trận pháp còn có thể gia tăng thêm uy năng, vị trí trận nhãn đã được lão phu ghi lại, đến lúc đó Chân Quân tự mình quyết định là được!" 

"Thiên La Tán do Chân Quân mang về trước đó đã được ta an trí thích đáng trong trận nhãn. Thiên La Tán kia cũng không biết là do người phương nào chế tạo ra, cấp bậc cực cao, uy năng cực mạnh. Lấy nó làm trận nhãn để thôi động đại trận phòng hộ, tuy rằng lão phu không dám nói Hư Không Địa sẽ vững như thành đồng, nhưng nếu như muốn công phá thì cũng cần ít nhất mười vị Khai Thiên trung phẩm liên thủ đánh phá ba ngày ba đêm thì mới phá được." Dương Khai vui vẻ nói: "Đa tạ đại sư." 

Vô Lượng đại sư khoát tay nói: "Không cần cám ơn ta, lão phu nên là người cám ơn ngươi mới đúng. Cửu Trọng Thiên đại trận này tiêu tốn một lượng lớn của cải, lão phu đã sớm tưởng tượng ra nó từ mấy trăm năm trước, nhưng lại một mực không thể bố trí, hiện tại dưới sự ủng hộ của ngươi, ta đã có thể nhìn thấy đại trận này hiện thế, lão phu cũng coi như đạt thành tâm nguyện."